“Nói gì vớ vẩn, cả nhà đi làm việc, không làm việc thì cả nhà về, một hai đòi muốn kết hôn thì về nhà tốt tốt mà tìm hiểu, còn sợ là không có cô gái tốt sao?” Hạ Phong đứng nói chuyện không mảy may.
Những người khác trong lòng không khỏi lẩm bẩm, nếu có chị dâu đẹp như vậy thì không cần phải là tìm hiểu, nhìn một cái là trực tiếp đi báo cáo kết hôn, không phải là chưa gặp như vậy sao.
Mọi người trực tiếp tản mát đi làm việc, cũng không chuẩn bị chạm vào mốc đen, nếu chị dâu không giới thiệu, thì thiệt hại là của mọi người!Những chị dâu khác nhân cơ hội này đi trước và trực tiếp bắt chuyện với Lâm Thiển Thu.
“Trước đây nghe nói Hạ liên kết hôn rồi, chúng tôi cũng chưa bao giờ được gặp mặt em, bây giờ thì tốt rồi, người cũng đến rồi, sau này chúng ta sẽ càng thân thiết với nahu hơn.
”“Đúng vậy đúng vậy, tôi nói tại sao giấu kĩ trong nhà lâu như vậy mà không mang đến, em gái này cũng quá đẹp rồi, Hạ liên có rảnh thì mang cô ấy qua đi.
”“Biết nhà cô không có đồ, chúng tôi đều mang một số trái cây rau củ, không đáng bao nhiêu tiền, cô có thể để ở nhà ăn trong hai ngày này.
”Lâm Thiển Thu giọng nói ngọt ngào, cười mỉm mỉm: “Cảm ơn các chị dâu, các chị tính là giúp tôi một việc lớn rồi, chúng tôi hôm nay mới xuống tàu đến, chỉ ở thị trấn mua một số nồi chảo, rau cũng chưa kịp mua, cũng không biết đi đâu mua, đang lo tối nay không biết làm món gì cũng may là các chị mang đến thật là may mắn.
”Những người khác thở phào một tiếng, lộ ra chút nụ cười, họ đều là sớm theo quân đến, học vấn rất thấp, và Lâm Thiển Thu nhìn là người văn hóa học vấn rộng, họ lo lắng khi đem đồ đến cho môt cô gái như Lâm Thiển Thu, sợ rằng những gì họ mang đến không được chấp nhận lúc đó có chút mất mặt.
Lần trước, ở khu nhà của Trương doanh trưởng, người yêu của Trương doanh trưởng đã là sinh viên đại học, họ đã đem đồ tới nhưng lại bị người yêu của doanh trưởng từ chối một cách khó chịu, sau đó họ buộc phải rời đi, nói là do không quen ăn những món đó, khi Trương doanh trưởng biết được việc người yêu đã làm, họ cãi nhau suốt nửa ngày, vung đ ĩa đổ chén, làm họ cảm thấy rất xấu hổ.
Chẳng ngờ Lâm Thiển Thu lại dễ tính như vậy, không chỉ xinh đẹp mà còn nói chuyện dễ thương, làm người khác cảm thấy ấm áp, không ngạc nhiên khi Hạ Liên đã xin được nghỉ một vài ngày chỉ để đưa cô đến, nếu họ không giữ được cô vợ như thế ở nhà thì thật là hối tiếc.
"Em thật là dễ tính, Hạ Liên thật may mắn.
"Lâm Thiển Thu nhíu mày nhẹ nhàng, "Mọi người vào nhà uống nước đi, nhà không có trà, em sẽ đun nước cho các chị.
"Các chị dâu ngay lập tức vẫy tay nói, "Nhà còn đang xào rau kìa, xào một nửa đã thấy mọi người đi ra ngoài, chúng tôi cũng qua xem.
""Đúng vậy, nhà còn có đứa bé đợi ăn cơm, cha đang an ủi nó.
""Lần sau qua nhà em chơi.
".
Danh Sách Chương: