• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trại giặc cỏ thứ hai cũng chỉ là một doanh địa cỡ trung bình, số người nhiều hơn 120 người so với trại đầu tiên.

Diệp Thần mang theo 40 binh sĩ Luân Hồi thôn cùng một đám 60 lính giặc cỏ, rất nhanh liền tới gần lều trại.

Doanh trại này không chọn núi cao, sơn cốc để hạ trại mà lại xây dựng doanh trại ngay thung lũng bên trong rừng rậm.

“ Chủ công, nơi này tuy địa hình trống trải, tuy có cây cối che đậy nhưng rất khó để thực hiện kế sách lần trước “

Triệu Mãnh sau khi tra xét một phen, tiến đến bên Diệp Thần mở miệng

“ Không sao, không phải chúng ta vừa chiêu hang một bọn giặc sao, chỉ là vấn đề đơn giản” Diệp Thần trả lời.

Triệu Mãnh nghe thế sửng sốt một lúc, sau đó hai mắt sáng lên, thì thầm

“ Chủ công cao minh “

Diệp Thần cười, mở miệng

“ Bớt vuốt mông ngựa đi, đi chọn ra hai mươi tên giặc cỏ linh trí tới đây, dặn bọn họ, đừng lộ ra sơ hở gì, ta e rằng bọn họ sẽ bị bắt lại. Nếu vậy thì đừng phản kháng lại, cứ dựa theo yêu cầu mà làm, tận lực để đám giặc đó phân tán ra như vậy chúng ta mới có lợi đánh chúng. “

“ Đúng rồi, nói với những tên giặc cỏ đã đầu hang, làm cho tốt, đợi khi nhiệm vụ này kết thúc sẽ luận công mà thưởng, luân hồi thôn có đất đai tiền bạc, sẽ không cắt xén một phân một hào nào của bọn họ.”

“ Vâng, chủ công” Triệu Mãnh thấp giọng đáp sau đó chạy đi truyền đạt mệnh lệnh.

Không bao lâu nhóm giặc cỏ truyền ra những thanh âm trầm thì thầm.

Nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Thần nói có đất, có tiền làm kích thích bọn họ.

Mặc kệ là tham gia làm binh lính đánh giặc, hay vẫn là đám giặc cỏ đi cướp của, thì mục đich cơ bản vẫn tương đồng, đó là có thể có cuộc sống mỗi ngày tốt đẹp hơn.

Trong cuộc sống cổ đại, đất đai là nguồn gốc và là sự sống của con người, Diệp Thần nói thế nghĩa là sẽ phân cho bọn họ ruộng đất, chỉ cần điểm này thôi cũng đủ để kích thích bọn họ chứ đừng nói có thêm tiền.

Không một ai không muốn có cuộc sống yên ổn, hiện tại cơ hội ở ngay trước mắt, chỉ cần đấu tranh một phen, nếu sống sót hoàn toàn có thể ở lại Luân Hồi thôn, sống một cuộc sống hạnh phúc.

Tất nhiên cũng có một số người thích có thể quang tông diệu tổ, mà Diệp Thần đã nói là sẽ luận công mà thưởng, tất sẽ không có bạc đãi bọn họ.

Cho nên sau khi Triệu Mãnh một phen truyền đạt, rất nhanh sau thời gian một chén trà nhỏ, từng đám giặc cỏ xung phong hành động.

Thực mau, hai cái đầu hàng giặc cỏ cũng sợ hãi hướng tới doanh trại giặc cỏ kia bước lên.

Không bao lâu lại tới nhóm bốn mươi tên giặc cỏ.

Kiếp trước game có thiết lập đau trứng như thế này.

Nếu như ngươi mang 60 binh lính đi tiêu diệt sơn trại, khi chiêu hàng, luôn luôn sẽ có 30 tên là giả bộ đi theo

Đây đều là do kiếp trước bao gian khổ mà tích lũy ra được.

Diệp Thần lần này ra ngoài mang theo tổng cộng hơn 40 binh lính, cho nên mới cố ý nhận diện 20 tên giặc cỏ giả bộ đầu hàng.

Kết quả đúng như Diệp Thần dự liệu, bọn đồng ý làm theo kế hoạch có 40 người, đều được tập trung lại một nơi, chuẩn bị tước binh khí.

Khi nhóm 40 người bắt đầu một đám tiến lên vứt bỏ binh khí, ở cách đó không xa sau cây đại thụ lớn, tay phải Diệp Thần vung lên

“ vèo vèo vèo”

Bốn mươi bốn mũi tên lao về đám giặc cỏ còn lại.

Một đám trúng từng mũi tên từng tên ngã xuống đất, rất nhanh liền chết.

Diệp Thần lúc này nhìn về phía còn lại, phân phó

“ 40 người các ngươi, ưu tiên người khỏe mạnh, chọn 20 người đánh doanh trại này, nhớ kĩ phải cúi đầu không cần nhìn xung quanh, tới doanh trại tốt nhất là không để bị nghi ngờ, nếu bị hoài nghi thì phải lớn tiếng gọi: quân đội Đại Hán đánh tới. sau đó chạy về hướng quân địch, nghe rõ? “

“ Nghe rõ, lĩnh chủ đại nhân “

Nhóm đầu hàng giặc cỏ đồng thời hô.

Nhóm giặc cỏ nói xong, liền đứng ra 40 người, vượt xa yêu cầu 20 người của Diệp Thần.

Đây cũng là bởi vì Diệp Thần nói ban thưởng đám giặc cỏ mới chủ động như vậy.

Cuối cùng Diệp Thần tuyển ra 20 người binh lính cường tráng, mang theo binh khí,cúi đầu, đi theo sau 20 tên đầu hàng giặc cỏ có cầm binh khí thô sơ nhưng quyền cước tốt, hướng tới doanh trại giặc cỏ.

Trong lúc đõ, hắn mang theo Triệu Mãnh cùng binh sĩ thôn Luân Hồi, hạ thấp người yên lặng đi theo phía sau bọn họ lặng im tiến về phía doanh trại.

Nhóm giặc cỏ có nhóm tính cảnh giác có cao có thấp, tòa giặc cỏ này rõ rang tính cảnh giác không cao.

Chờ nhóm giặc cỏ này đến trại, chúng mới phát hiện ra 40 tên này có gì đó không đúng

“ Ngẩng đầu lên” một tên quát

Một đám giặc cỏ đầu tiên biểu tình vô cùng hoảng sợ rồi sau đó cùng nhau hô to

“ Chạy mau a, quân đội Đại Hán đánh tới đây “

“ Sát “ Diệp Thần lúc này đứng lên, hét lớn, dẫn đầu tất cả mọi người xông về phía đám doanh trại.

“ Sát sát sát “ binh sĩ luân hồi thôn cùng hô vang rồi sau đó theo sát bước chân Diệp Thần, lao về phía doanh trại.

Giờ phút này để ngăn chặn đám Diệp Thần kì thực rất dễ, nhưng giặc cỏ vẫn là giặc cỏ, chúng chưa từng có sức mạnh cường đại, lại càng sợ hãi sức mạnh của quân đội Đại Hán.

Nên lúc này, nhóm giặc cỏ bị một đám 40 người kia hô to nên đã giật mình luống cuống, mà Diệp Thần xuất binh đột ngột càng dọa cho đám giặc này hồn vía bay lên trời.

Nơi này địa thế trống trải, chờ bọn hắn hiểu được đây chỉ là mưu kế thì Diệp Thần đã bắt đầu ra tay.

Triệu Mãnh theo sau cũng bắt đầu bật chế độ tàn sát.

Tiếp sau đó là binh sĩ luân hồi thôn mặc khôi giáp, vung binh khí trong khoảnh khắc máu tươi nhuộm hồng doanh trại.

Mà nhóm đi đầu là những tên giặc đã đầu hàng, trong phút chốc cũng giơ binh khí lên tấn công nơi này.

Diệp Thần lúc này hóa thành sát thần, nơi nào đi qua nơi đó có người ngã xuống.

Đi sau là Triệu Mãnh giúp hắn dọn sạch bọn sót lại.

“ Mau, mau đem bọn họ vây lại. bọn họ nhân số ít” Tên giặc thủ lĩnh tức giận quát.

Nhưng mà, vô dụng thôi!

Sự tồn tại của hai người Diệp Thần Triệu Mãnh đã phá vỡ tuyến phòng thủ cuối cùng của bọn họ.

Và thời điểm này, một võ tướng đã có ảnh hưởng rất lớn đến thình thế chiến trường, càng đừng nói tới, ở đây tận hai võ tướng.

Này là giặc cỏ căn bản không thể đối đầu với võ tướng a.

Trước mặt Diệp Thần không có tên giặc cỏ nào dám đối địch.

Binh khí chém ra, tứ chi thân thể bay tán loạn, đầu rơi máu chảy khắp nơi lăn lộn.

Máu tươi nhuộm hồng khôi giáp Diệp Thần, nhuộm hồng cả người quân địch, cũng nhuộm hồng cả khu doanh trại.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

T thề là cái chương này là cái chương hao nhiều chất xám nhất của dịch vs beta. Tác giả- sama cứ làm lộn xì ngầu cái số lượng quân lính lên. Không biết đường mà lần!!!!!!!!!!!!!!

tvtg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK