Ở cái thành phố hồ chí minh, việc quyết định nên mặc gì ra đường để vừa mát vừa tránh nóng vừa không đen da và plapla những thứ khác là một cực hình.
Nhiệt độ ở đây chạm mức ở ngưỡng 38-40 độ, nhiệt độ tăng lên theo từng giờ. Ở đây, chỉ cần mặc áo dây quần short ra ngoài 10 phút thử xem, về không đen như mĩ đen mới lạ đấy. Lúc ấy, bạng sẽ sỡ hữu làn da rám nắng đẹp tuyệt vời. Ngoài ra ở nhà chỉ cần nằm không bé mỡ xinh đẹp cũng muốn tiêu giảm dưới cái nhiệt độ oi bức này rồi.
So với thường ngày, hôm nay trời dịu mát hơn một chút. Không nắng nóng như thương ngày.
Hôm nay, nó quyết định đến trường sớm hơn một tí và nhất quyết khong rủ bọn bạn theo!
Như thường lệ theo yêu cầu của trường. Dù là tụi nó thuộc top nhưng vẫn bắt buộc phải tuân theo nội quy của trường.
Mặc trên mình bộ trang phục là chiếc sơmi trắng và váy quần được nó cắt ngắn hơn quy định. Mai đôi bốt đen làm tăng thêm chiều cao cho nó. Mái tóc bạch kim được buộc cao lên nhờ chiếc kẹp kim cương có 102 màu đen.
Khuôn mặt V-line quyến rũ, đôi môi hồng mềm mại, đôi mắt đỏ sắc sảo nhưng mọng nước, chiếc mũi cao nhỏ gọn mang nét đẹp của phái nữ. Mọi đường nét trên mặt đều chuẩn đẹp đến ngạc nhiên, nó như một bức tượng sống quý báu mà ai ai cũng muốn chiêm ngưỡng, muốn cướp lấy làm của riêng cho bản thân.
Hôm nay ngoại lệ, bổn cô nương ta sẽ đi xe máy. Là xe máy!! Xe máy đó!! Lái chiếc vision trắng ra khỏi gara, nó đi tà tà hưởng làn gió mát tự nhiên mà thiên nhiên ban lại.
Đang đi thì 'vèoo' một tờ giấy không biết phép tắt rơi vào bản mặt vốn đang thoải mái của nói, khuôn mặt xinh xắn lập tức tối sầm lại. Hên là còn sớm, không có ai gần đây ra ngoài đường cả, nếu có, chắc hiện giờ tai nạn đang đổ ầm bên ngoài vì tờ giấy thối tha này bay vào mặt nó mất.
Khẽ bực tức lấy tờ giấy vốn không mềm mịn gì ra khỏi khuôn mặt trắng trẻo, khẽ bực tức hơn khi trên đó là dòng chữ ngắn gọn to đùng. 'CHÀO MÀY!MÀY KHỎE KHÔNG?'
Thử hỏi ai lại không bực tức khi thấy những dòng này, cái ngày chó má gì đây sao toàn gặp âm binh cô hồn thế nhỉ?Số nó quả thật xui xẻo mà, vận xui luôn đeo bám ta. Nó ở trong lòng thầm nhỏ vài giọt nước mắt tiếc thương thay cho số phận đen đủi của bản thân.
Đi được vài dòng mát mẻ, tâm trạng tốt hẳn lên, tất nhiên tốt vì đã lấp đầy được cái bao tử không đáy của mình. Chắc hẳn mấy bạn nghĩ nó sang chảnh đi ăn cơm Tây nhà hàng rồi chứ gì?!
No noo *lắc đầu*. Tiếc thay nó lại chọn món vô cùng bình dân mà sáng nào cũng thấy mấy cô cậu chị em bạng dì học sinh đều ghé đây thăm hỏi. Vâng! Đó là bánh mì == Bánh mì thịt chả quá quen thuộc rồi phải không ạ!
Vì là lần đầu ăn..hm..nên nó một lần lại một lần ăn liền ba ổ, còn thịnh trọng vung tiền mua cho bạn nó tức tụi hắn và hai nhỏ kia ăn nữa -.- Mà hơn hết trong đầu nó còn nung nấu ý tưởng khinh bà kia về nhà làm đầu bếp cho nhà mình
Dạo bước trong sân trường tâm tình của nó thật sự vui vẻ quá mức, còn ngược lại ở nhà, cã bọn đang nhốn nha nhốn nháo tìm nó khắp mọi ngóc ngách
Phải thôi, tờ giấy nó quá bé mà để chỗ quá 'BÍ HIỂM' đi, nên ai cũng đâu để ý tới._. Thật ra..uhmm.. Nó dán ngay cái quần chíp doremon của hắn=)) vì nó cứ nghĩ rằng hôm nay hắn sẽ mặc quần đó. Nên suy ra, cã bọn sau cùng sẽ hành quyết nó khi tìm ra. Thế là em Nhi lên dĩa vì tội chơi ngu với mấy anh chị.
Quay camera về hướng nó ta tiếp tục theo dõi nào, aydaa, cũng có khiếu ghê ta, thu hút mọi ánh nhìn từ phía xa xa đến phía gần gần mà cũng có camera hàng hiệu HD của tớ fl nữa.
Đứng trước mặt nó dường như là một quái vật chính hiệu phiên bản Việt đó mấy bạn à=)) không phải chê nhưng để cô này hiện hồn ở đây quả thật rất hư mắt ngta ah
Khuôn mặt có lẽ bị dị dạng sau khi pttm quá mất cho độ tuổi của bản thân..
Trang điểm để che khuyết điểm nhưng không ngờ càng bị biến dạng thêm, môi đỏ chót sưng do xài son hư, hightlight sóng mũi, gò má ngực nhìn sợ càng sợ them sợ. Trang phục nhìn qua là biết tùy ý chọn mặc, phối hợp không đẹp với không thuận mắt cho lắm, màu sắc loè loẹt, gương mặt đậm chất..nchung không từ gì có thể diển tã nổi niềm kinh sợ của nó..nhìn qua chẳng khác nào mẹ ghẻ ăn hiếp Lọ Lem.
- Chào cô, tôi chính là nguii gửi cho cô bức thư lúc sáng-Ả nói
-Này, cô chưa đánh răng buổi sáng à sao mồm cô thối thế nhợ-vừa nói nó vừa kèm theo một dong tác bịt mũi
-Cô ăn nói cho đang hoàng chút. Tôi đây! Là tình địch của cô
- cách xa tôi 3m rồi hẳn nchuyen. - nó im lặng vài giây rồi thốt lên một câu bá đạo trên từng hạt gạo.
- Cô..cô - Ả đỏ mặt tía tai với lời chỉ trích ngầm của nó. Thật ra dúng như lời nó nó..ả chưa đánh răng ==
Nó im lặng khinh bỉ nhìn cô ả. Im lặng là liều thuốc tốt nhất, im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ.
Không gian chìm trong tỉnh lặng, im đến mức có thể nghe thấy tiếng dế kêu in ỏi, tiếng gió lùa vào lá cây tạo thành âm thanh xào xạc và plapla những thứ tiếng khác.
- Tôi là tình địch của cô đó! - ả vừa nó vừa hất mái tóc tắt kè hoa của mình, giọng không lớn lắm phần vì mắc cở nhiều hơn.
- Tình địch..Uhm tình địch ah? CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY! CHÚNG MÀY ĂN KHÔNG NGỒI RỒI DI KIẾM CHUYỆN LÀM PHẢI KHÔNG?BÀ ĐÂY TÂM TRẠNG SÁNG ĐANG VỐN TỐT LÀNH, THẾ NÀO BỊ NGƯƠI QUĂNG TỜ GIẤY VÀO KHUÔN MẶT ĐANG YÊU CỦA TA. GIỜ NGƯƠI XUẨT HIỆN CÓ PHẢI CHỌC TỨC TA KHÔNG. BÀ MẸ NHÀ MÀY, BÀ ĐÂY NHỊN MÀY KHÔNG CHỊU?CHỌC TA NỔI KHÙNG LÊN MỚI HÀI LÒNG ĐÚNG KHÔNG?NHÂN PHẨM NGƯƠI BỊ BỆNH HOẠN HẢ? - vừa nói nó vừa lấy cây chổi gần đó phan liên tiếp lên người ả, nó không muốn động tay chân vì căn bản dơ ban tay xinh đẹp mềm mại của nó.
Vâng! Đây chính là bản tính thật sau lớp vỏ lạnh lùng khó ưa kia. Bên trong nó là một đứaa vô cùng có máu đánh lộn, miệng mồm độc địa không kém cạnh.
Người ta nói mình không máu chó với đời thì đời cũng sẽ bội bạc con mẹ nó máu chó lại với mình. Mình không máu chó, người ta không máu chó, người ta cũng hất cho chúng ta một chậu máu chó kinh dị.
Thế là ngày vui của Phương Nhi mở đầu thế đấy, còn thú vị dài dài.