Nam nhân mặc áo vest đen bị Lãnh Phỉ Hạnh phái đi bảo hộ Tô Bắc Bằng đứng thẳng lưng báo cáo.
Nằm ở trên giường nghỉ ngơi, Lãnh Phỉ Hạnh mở ra hai tròng mắt xinh đẹp, “Đã biết, đi xuống đi.”
Chờ đợi nam nhân kia lui ra, cô mang laptop tới bên giường, gửi một bức thư: Giúp tôi tìm một cái acc game online Thiên Long Bát Bộ 2, server BL giao long NP.
※
Ngày hôm sau, Tô Bắc Bằng đem tiền đưa cho mẹ rồi liền thu thập đồ đạc, quay về trường học .
Mất hết cả một buổi sáng, đến khi quay về tới trường học, cảm giác thật mỏi mệt. Bụng cũng rất đói… Muốn ăn một chút cơm mà không còn khí lực, đành lê bước lên kí túc xá.
“Bằng tử?”
Chân trước vừa mới bước vào , chợt nghe tiếng của Cừu Thiên Ngọc, quay đầu lại, quả nhiên là tên đó, trong tay còn cầm theo cặp ***g đựng cơm.”Chuyện trong nhà đều xử lý xong rồi à? Rốt cục đã trở lại, các anh em cứ tưởng cậu đã chết rồi.”
“A…” Tô Bắc Bằng mệt mỏi không muốn nói chuyện. Sờ sờ bụng, tỏ vẻ chính mình đói bụng đến không còn khí lực .
Cừu Thiên Ngọc nhướng nhướng màyhỏi, “Cá ngâm dưa chua phải không? Ca mời cậu ăn! Chờ chút.” Nói xong lại trở về xếp hàng, giúp Tô Bắc Bằng mua Cá ngâm dưa chua.
Tô Bắc Bằng nhìn thấy bóng lưng xán lạn tiền đồ của tên đó, thiếu chút nữa cảm động đến lệ rơi đầy mặt. Có bằng hữu thân thiết thật tốt quá đi thôi .
Sau đó hai người song song trở lại ký túc xá, Tô Bắc Bằng vẫn là theo thói quen mở laptop đăng nhập vào game Thiên Long. Bối cảnh cùng âm nhạc quen thuộc vang lên, nhập vào tài khoản và mật khẩu, sau đó bưng cặp ***g lên, chuẩn bị ăn cơm.
Cừu Thiên Ngọc vỗ nhẹ lên đầu cậu, “Bộ cậu là con ấu trùng võng du hả, ăn cơm mà không chơi thì sẽ chết sao?”
“Tôi nói họ Cừu… nếu mà còn vỗ đầu tôi, có tin hay không tôi đem cậu bạo đến chết? Vạn nhất tôi ngu ngốc như cậu,thì làm sao cậu bồi thường đây hả?” Tô Bắc Bằng liếc mắt nhìnCừu Thiên Ngọc, ăn cơm, theo thói quen điều khiển Nhẹ cười nghiêng thế gian đến Lôi Đài Lạc Dương —— Thư Hiệp thường xuyên đứng chỗ này. Thư Hiệp, anh takhông có online, chắc là đang làm việc đi.
“Ách. Quan tâm cậu mà cậu còn quay sang cắn lại tôi, cậu có phải là chó không vậy? Thực không có lương tâm.”
“… Ngại quá, tôi là người không thích bị tên ham bạo lực quan tâm ~.”
“Mặc kệ cậu.” Cừu Thiên Ngọc ném một cái xem thường, ăn cơm của mình. Nhưng mà cảm thấy không cam tâm a! Cậu ta còn chưa cảm ơn mình về phần cá ngâm dưa chua? !
Ban ngày trong bang không có người nào cả, đi học, công tác, còn có mấy người, toàn là người Tô Bắc Bằng không có quen. Nghĩ nghĩ thật đúng là chỉ có thể đi chạy thương. Ở bang hội kim khố lãnh ngân phiếu, mua thương phẩm, vừa ăn cơm vừa chạy chạy.
Cừu Thiên Ngọc hôm nay có tiết học, cơm nước xong, ngủ một chút là đi mất. Chỉ chừa Tô Bắc Bằng một mình ở trong túc xá, chơi một mình,chạy thương trong game Thiên Long.
Thật sự thực nhàm chán… Lúc này vô cùng tưởng niệm đám hủ nữ huyên náo trong bang, được rồi… chỉ cần có người, cho dù là Thư Hiệp trêu chọc, cậu cũng muốn a a a a! ! Chạy được vài chuyến ,liền quyết định chạy xong lần này thì không chạy nữa. Ngủ đi! Buổi tối nhiều người onl. Dù sao hiện tạibản thân cậu cũng rấtmệt mỏi.
Chạy đến võ di, kích mở bản đồ, hướng thành thị bang phái chạy tới. Cảm thấy hơi hơi buồn ngủ, xoa xoa hai mắt mỏi mệt, sau khi mở mắt ra lại thì nhìn thấy màn hình một mạt màu đỏ. Lại là một tên Thiên Sơn! Còn có Nhạc nhạc, Dương mị mị, một tên Nga Mi, một tên Tiêu Dao.
Nói như vậy là có chuẩn bị trước khi đến sao? Hết thời gian khống chế, Tô Bắc Bằng nhanh chóng buff cho mình một cái thanh tâm. Sau đó ngai nhược, triệu hồi ra trân thú Hùng Miêu. Kích chọn vào tên Tiêu Dao liền xoát kỹ năng. Đừng hy vọng có thể làm gì, cậu tu luyện thấp, kỹ năng tâm pháp thấp, kỹ năng khống chế này vừa hết, lại đến một kỹ năng khống chế của người khác chụp lên.
Ngay cả Dương mị mị cũng khống chế được Nhẹ cười vài giây, huống chi còn có Thiên Sơn Tân Minh Duật cùng Nga Mi Nhạc nhạc khống chế? Bọn chúngluân phiên khống chế lên Nhẹ cười rồi đánh, muốn một cái thanh tâm cũng không thể. Mắt thấy máu của mình sắp hết, Tô Bắc Bằng muốn lật ngược tình thế cũng không thể .
Rốt cục, Dương mị mị bắn trúng một cái x2, máu của cậu rớt còn nhanh hơn . Cuối cùng kích vào Cao thần hựu, muốn triệu hồi vật cưỡi… Mới phát hiện cậu chạy thương, không thể làm như vậy. CMN, Nga Mi cũng không có kỹ năng gia tốc. Thiệt tìnhlàm sao mà cậu chạy trốn được đây?
Hai cái chân ngắn nhỏ chỉ có thể dạt ra chạy như điên, không nghĩ tới bọn họ xúm vào đánh trân thú của cậu. Không bao lâu liền giải quyết xong, trân thú vừa chết, Cao thần hựu cũng mất hiệu lực, mũi nhọn một lần nữa nhắm ngay cậu. Kỹ năng công kích không ngừng đánh úp lại, Tô Bắc Bằng buff một cái thanh tâm lại bắt đầu chạy.
Lúc này CMN lại trúng một cái x2! ! Sau đó bị một cái ám khí đả huyệt khống chế… Mù, không thể làm gì, lúc này ngay cả ngai nhược cũng không thể xài , bi kịch… Nhìn vạch máu cuối cùng tuột về không , Tô Bắc Bằng thở dài.
Cái sự mệt mỏi này đã thành thói quen? Cậu thế nhưng không tức giận…
【 Bang phái 】[ Không cần sờ ta ]a! Bang chủ, ngươi lại bị cướp thương .
【 Bang phái 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]…
Nhìn thấy cái chữ “ lại “ kia, Tô Bắc Bằng buồn bực .
Quay về Lạc Dương, máu cũng không thèm hồi, nằm trên giường, ngủ.
※
Vừa mở mắt thì có cảm giác thiên hôn địa ám. Lại là buổi tối . Bật đèn, ngồi vào trước laptop, ngửi được một mùi đồ ăn nồng đậm. Bên cạnh bàn đặt cặp ***g đựng cơm nóng hôi hổi, đè trên đó là tờ giấy —— biết cậu là heo nhất định sẽ chẳng muốn đi mua cơm, thừa dịp còn nóng ăn đi. Tôi cùng Thiên Ngọc đi ra ngoài chơi. —— Nghiêm Vĩ Hứng
Chậc chậc… Ra là hai tên đó đi ra ngoài lêu lổng, cũng không biết làm chuyện xấu gì nữa. Bất quá, thực tri kỷ quá đi, đã chuẩn bị sẵn cơm chiều cho mình. Ngẫm lại lời Cừu Thiên Ngọc nói lúc trưa … được rồi, ăn xong mớichơi.
Sau khi đánh răng rửa mặt cả người sảng khoái không ít, cơm nước xong cậu mới đưa tầm mắt chuyển hướng về Laptop.
Khung tin nhắn nhấp nháy liên tục.
Nói chuyện phiếm khung:
[ Thư Hiệp ]Thân ái, ngươi có đó không?
[ Thư Hiệp ]Ngất, ngươi không cần tự mình đi chạy thương a.
[ Thư Hiệp ]Online thì gọi ta.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]đến đây.
[ Thư Hiệp ]Ân. Bảo bảo sinh ra không được tốt lắm, ta lấy đi luyện đan .
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]. . . Dù sao cũng mới sinh sản đợt đầu.
[ Thư Hiệp ]Không có việc gì. Chúng ta đi xoát Yến Tử đi.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Yến tử?
[ Thư Hiệp ]Chính là phó bản Yến tử ổ. Còn gọi là xoát Biểu ca, sẽ nhặt được tân mãng thần phù cùng hàn băng tinh tiết. Ngươi nhìn ngươi xem, bây giờ còn cầm thần khí 82, ta nghĩ nên đổi là vừa.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Ngươi ghét bỏ?
[ Thư Hiệp ]Vi phu không dám…
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Hừ, không dám? Không phải ý tứ của ngươi là thực sự ghét bỏ đó sao
[ Thư Hiệp ]Tuyệt đối không có! ! Lòng ta đối với ngươi, có trời đất chứng giám!
【 Bang phái 】[ Thư Hiệp ]Xoát biểu ca, mời thêm đội.
【 Bang phái 】[ Cầu ái ]Anh anh anh ~~ biểu ca tuyệt không đáng yêu. Bất quá… Vì JQ, ta bất cứ giá nào cũng phải đi !
【 Bang phái 】[ Ta có một con thảo nê mã ]Lão Đại, ta muốn đi!
【 Bang phái 】[ Không cần sờ ta ]lão Đại, ngươi không thấy được bang chủ bị cướp thương sao?
【 Bang phái 】[ Chiến Ý Phi Dương]… Oài, đều giết những người đó mấy chục lần rồi, cũng không thể giết chết luôn được.
【 Bang phái 】[ Nhan tịch ]Vậy đến bao giờ, hai người các ngươi mới chọn một ngày tốt, mà kết hôn hả? Có JQ tất nhiên là tốt, nhưng mà dù sao cũng phải đơm hoa kết trái đi chứ?
【 Bang phái 】[ Thư Hiệp ]Thời giờ đều đã chuẩn bị tốt! ! Nhưng mà cô dâu còn rất ngượng ngùng.
【 Bang phái 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Vậy sau đó. Của ngươi là của ta, của ta, cũng là của ta?
【 Bang phái 】[ Thư Hiệp ]Không thành vấn đề! ! Vi phu cả người đều là của ngươi.
【 Bang phái 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Ngươi đáng giá mấy đồng tiền? Không thèm.
【 Bang phái 】[ Cầu bạo ]Phốc phốc phốc… Lão đại thật đáng thương.
【 Bang phái 】[ Thư Hiệp ]… Thực thương tâm. Vậy khi nào thì bái đường?
【 Bang phái 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Trước xoát biểu ca.
Được rồi, Lăng Quân Diệu thừa nhận chính mình có chút lo lắng, kèm theo nôn nóng. Bất quá… Tốt xấu cậu ấy đã đáp ứng! ! Tâm tình vô cùng hoan hỉ, mang theo Nhẹ cười, Cầu ái, Thảo nê mã, Nhan tịch, Cầu bạo đi xoát Yến tử ổ.