Chỉ thấy ——
Ngừng ở trên váy của vị thiếu nữ dị tộc kia, những con bướm bảy màu hiện tại không an phận nữa. Chúng vươn thân, sôi nổi mở ra đôi cánh mong manh nhưng mỹ lệ sặc sỡ, một con lại một con rời khỏi bộ y phục đó, ở trong không trung của Hoàng Cực điện bay múa vòng tròn.
Thấy thế, thiếu nữ dị tộc thần sắc cả kinh, vội vàng rút sáo ngọc từ bên hông lấy ra để ở bên môi, thổi ra một đoạn làn điệu kỳ dị ẩn chứa âm phù huyền diệu, mưu toan khống chế bướm trong cung điện...
Bướm chỉ là một loại sinh vật chưa khai linh trí, thông qua thủ đoạn cùng bí thuật đặc thù nào đó khống chế hành động của nó.
Trong khoảnh khắc hai cổ lực lượng khống chế va chạm vào bên nhau, bươm bướm bảy màu đầu óc choáng váng, chỉ xoay quanh ở trên không Hoàng Cực điện, không biết nên nghe ai.
Vị thiếu nữ dị tộc váy áo mỹ lệ, đầu ngón tay oánh bạch mảnh dài không ngừng uốn lượn trên sáo ngọc.
Tiếng sáo đã càng ngày càng dồn dập, không còn tuyệt mĩ êm tai như lúc ban đầu nữa, ẩn ẩn xu thế gần với bén nhọn chói tai...
Mọi người không khỏi hơi hơi nhăn lại mày.
Trái lại Thái Hậu của bọn họ ——
Trừ bỏ ban đầu đánh một trận kích trống kia, liền chưa từng có bất luận cái động tác gì khác.
Cả người đứng ở trung tâm Hoàng Cực điện, dáng người tinh tế mạn diệu, thần sắc không chút để ý, tựa hồ một chút đều không có đem vấn đề thắng thua để vào trong mắt.
So với vị thiếu nữ dị tộc trên trán đều chậm rãi chảy ra mồ hôi lấm tấm trong suốt, Phong Hoa tựa như tiên nhân từ bước họa đi ra, độc lập với thế nhân, vạt áo không nhiễm nửa phần hạt bụi nhỏ của trần gian.
Cho nên ——
Trong khoảnh khắc cuối cùng bướm hoa nhẹ nhàng bay về phía Phong Hoa, vui sướng vờn quanh bốn phía quanh nàng như đang bay múa...
Mọi người trong lòng thế nhưng sinh ra một loại cảm tưởng ' vốn nên như thế '.
Bất quá, nhìn thấy thiếu nữ thân khoác y phục màu xanh đen của Thái Hậu, mỹ đến minh diễm không thể hình dung bằng lời.
Dưới ánh sáng ngời ngời lóa mắt của đèn cung đình, cùng với cảnh bướm hoa bay múa quay quanh người thiếu nữ, như bức tranh cũ kĩ làm nhân tâm chấn động.
Phong Hoa thần sắc thong dong bình tĩnh.
Nghĩ thầm:
Ân.
Cái gì 『 nụ hôn của thiên sứ 』, thật hương a~
Cái đạo cụ này, có công dụng tốt nhất chính là —— thân hòa.
Đem giá trị thân hòa gia tăng đến 60%, cộng với tác dụng trên mặt trống trận, tự nhiên so với vị ngự thú sư mới nhập môn này, càng có thể khống chế bướm hoa không có linh trí cùng ý thức kia một cách dễ dàng.
Nhưng thư thái không buồn không vui như thế của nàng, lại vô hình chung như đang cho Lam Tuyết hoàng tử một cái tát hung hăng!
Thiếu nữ dị tộc muôn sáo ngọc rời khỏi bờ môi, thần sắc thất hồn lạc phách nói: "Ngươi thắng..."
Thắng thua đã phân.
Lam Tuyết hoàng tử ánh mắt khiếp sợ không thể tin tưởng, sắc mặt đột nhiên trắng bệch ra!
Trận này, thua chính là lãnh thổ quốc gia Lam Tuyết, không phải đùa!
Từ đây, Lam Tuyết nhập vào Đại Hạ hoàng triều, quốc gia của hắn... không còn nữa tồn tại!
Mà Lam Hạo hắn, chính là tội nhân thiên cổ của Lam Tuyết quốc!
Một trận, Đại Hạ thắng thật xinh đẹp!
Nam tử áo tím, đang nhìn hướng Phong Hoa, ánh mắt ngậm lên một tia nhu tình cùng một tia tán thưởng!
[ Đinh! Mục tiêu nhiệm vụ Tiêu Phượng Đình, hảo cảm độ +5, tiến độ công lược hoàn thành 50! ]
706 words.