Mục lục
Thập Niên: Tiểu Mỹ Nhân Ngọt Ngào Và Mềm Mại Của Đại Lão Sống Trên Đảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em đâu có thi đại học.” La Cầm nói.

Đầu óc Hạ Vĩnh Ngôn “Ong” một tiếng, thiếu chút nữa đã quên tư tưởng.

Hạ Vĩnh Ngôn ngơ ngác nhìn La Cầm, qua một lúc lâu, La Cầm khó hiểu duỗi tay, quơ quơ trước mặt Hạ Vĩnh Ngôn.

“Anh làm sao vậy?”

“Anh còn tưởng rằng ngày đó em đến giáo ủy báo danh.”

“Em đi cùng Ninh Kiều đến báo danh thôi, em không báo.” La Cầm nói, “Cha mẹ em ở trên đảo, công việc cũng ở trên đảo, hơn nữa, kết hôn chưa bao lâu, hiện tại chạy tới tham gia kỳ thi đại học, thì anh làm sao bây giờ?”

Hạ Vĩnh Ngôn vui vẻ nói: “Anh còn tưởng rằng em cũng muốn ly hôn!”

“Đang êm đẹp, ly hôn cái gì? Ly hôn là việc hãnh diện lắm sao?” La Cầm kỳ quái nói.

Trái tim đang treo trên cổ họng của Hạ Vĩnh Ngôn, cuối cùng cũng rơi xuống.

Cũng nhờ cơ hội này, Hạ Vĩnh Ngôn có thể cùng vợ mở lòng tâm sự một chút.

“Trước kia em nói, là bị cha mẹ thúc giục quá, mới gả cho anh.”

“Cha mẹ em thúc giục cũng rất nhiều năm rồi, em cũng không có gả cho người khác!”

“Vậy là em thật sự bằng lòng kết hôn với anh sao?”

“Nếu không thì sao nữa?”

Hạ Vĩnh Ngôn vui mừng khôn xiết, ôm chằm lấy La Cầm.

La Cầm bất đắc dĩ nói: “Anh thật ngốc nha.”

La Cầm dám yêu dám hận, năm đó lúc có tình cảm với Giang Hành thì không thèm để ý tới mấy lời nghị luận bàn tán của người khác, hiện giờ càng sẽ không vì cha mẹ thúc giục, sốt ruột hoảng hốt tùy tiện tìm một người gả cho.

Bọn họ quen biết 5 năm, ngay từ đầu giống oan gia, thật ra cũng là không đánh không quen nhau.

Sau đó thiếu chút nữa Hạ Vĩnh Ngôn và La Cầm đã đến được với nhau, lại không cẩn thận vì hiểu lầm mà bỏ lỡ nhau, cuối cùng còn có thể đi đến bước này, thật đúng là không dễ dàng.

Hôn nhân của La Cầm và Hạ Vĩnh Ngôn vừa mới bắt đầu.

Có rất nhiều chỗ cần phải tiếp xúc.

La Cầm không tự tin như Ninh Kiều, dám rời nhà mấy năm, theo đuổi ước mơ.

Ai có chí nấy, La Cầm không muốn rời xa cha mẹ và chồng, cũng không muốn bỏ công việc này.

Từ bỏ tham gia thi đại học, La Cầm cũng không tiếc nuối.

Trong cuộc sống, mỗi người đều có những lựa chọn khác nhau, La Cầm tin, con đường mà bản thân lựa chọn cũng sẽ sáng lạn xuất sắc không kém.

———————————————

Sau khi chân chính quyết định tham gia kỳ thi đại học, Ninh Kiều một lòng một dạ ôn luyện.

Từ mấy năm trước, Ninh Kiều đã dốc sức học tập, nhưng sau đó vì cho rằng thi đại học chỉ là tác giả bịa chuyện, liền chậm trễ đôi chút. Nhưng cũng may cơ sở của cô vững chắc, bây giờ ôn luyện cũng không quá sức.

Đến bây giờ Ninh Kiều còn chưa mua được tài liệu ôn tập của nhà sách Tân Hoa.

Nghe nói sáng sớm hôm nay sẽ có một đợt tài liệu mới đến cửa hàng, Ninh Kiều thức dậy từ sớm, chờ xuất phát.

Chặng đi chặng về rất tốn thời gian, nhưng vì tài liệu ôn tập, có đi thêm mấy lần nữa cũng đáng giá.

Ninh Kiều cầm một cái bánh bao ra cửa, mới vừa bước ra cửa một bước, Giang Kỳ và Giang Quả Quả liền theo kịp.

“Chị dâu nhỏ, tụi em đi chung với chị.”

“Mấy đứa không đi học sao?”

Giang Quả Quả nói: “Xin nghỉ một ngày cũng chẳng sao, thêm một người thì thêm một phần sức lực!”

Ninh Kiều dẫn theo Giang Kỳ và Giang Quả Quả đi ngồi thuyền.

Bây giờ, đi thuyền hai giờ đối với Ninh Kiều là quá nhẹ nhàng, khi rời thuyền cô vẫn còn có tinh thần, rất có phong thái của ông cụ Giang.

Dọc theo đường đi đến nhà sách Tân Hoa ở Tây Thành có rất nhiều người chen chút nhau.

Đây đã là tình trạng bình thường, Ninh Kiều thấy nhiều không trách, kêu Giang Quả Quả nhớ phải theo sát cô.

Giang Quả Quả quay đầu lại hỏi Giang Kỳ: “Anh ba, có phải chị dâu nhỏ quên em đã lên trung học rồi không?”

Bên ngoài nhà sách Tân Hoa.

Hiệu sách còn chưa mở cửa mà đã có rất nhiều người đến rồi, có người có đồng hồ, sát giờ mới đến tính toán thời gian để lát nữa lao vào.

Người qua đường bên cạnh hỏi giờ, người có đồng hồ lập tức che tay lại kín mít, tất cả người đứng bên cạnh đều là đối thủ cạnh tranh, cũng không thể quá tốt bụng được.

Ninh Kiều ngừng thở, đợi một lúc lâu.

Cho đến khi thấy người bán hàng chậm rãi mở cửa nhà sách Tân Hoa, cô cũng chuẩn bị chen về phía trước.

Nhưng thật sự là quá khó khăn.

Vóc người cô nhỏ xinh, chưa kịp chen về phía trước thì đã bị dòng người đẩy về phía sau.

Giang Kỳ nhảy lên, hô to một tiếng: “Mau tránh ra!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK