Nhưng lại cách xa nhà ăn nhất.
A-kun quyết định sau này ra bên ngoài ăn tối.
Lúc ăn cơm A-kun nghe thấy thầy chủ nhiệm đang nói về chuyện dẹp tiệm với cô chủ nhiệm lớp hàng xóm.
A-kun có dự cảm chẳng lành.
B-kun: “Tôi nghe vài người nói hình như muốn sửa lại thành phố thương mại.”
Từ đó A-kun bắt đầu nhìn các hàng quán bắt đầu đóng cửa dời đi.
Giờ thì chỗ ăn cơm cách tòa dạy học khối Mười hai ngày càng xa rồi.
A-kun buồn.