B-kun nói với cha mẹ A-kun rằng hy vọng A-kun có thể đến nhà hắn học.
Cha mẹ A-kun vui vẻ đồng ý.
Nhưng A-kun cảm thấy với quan hệ hiện tại của bọn họ sẽ ảnh hưởng đến việc học.
B-kun vô cùng tự tin bày tỏ không thể đâu.
Đúng là không thể thật.
Ngày nào A-kun cũng bị ép học đến mười hai giờ.
Trong lúc học B-kun cứ như một vị vua máu lạnh vậy.
A-kun không cảm nhận được chút xíu ấm áp nào.
Sau khi trèo lên giường hai mắt A-kun trống rỗng.
A-kun nghĩ bạn trai thế này hay là thôi đi.
B-kun hôn một cái lên trán A-kun.
B-kun nhìn A-kun bằng ánh mắt đầy ý cười: “Ngủ ngon, bé ngoan.”
A-kun tức khắc vứt cái suy nghĩ vừa rồi vào sọt rác.
A-kun hôn một cái lên má B-kun: “Bạn trai ngủ ngon nhen.”