• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không phải gặp người thôn Tô gia còn ở trong thành, hắn thậm chí không biết
đã xảy ra chuyện gì.
Hắn đã nghĩ rằng, có lẽ Tô Vãn Phù thật sự muốn trốn tránh hắn.
Đôi mắt lạnh lùng của Sở Quý Uyên khẽ gợn sóng.
Tô Vãn Phù nghe vậy, cúi đầu, khẽ đáp: “Lúc đó nghe tin cha xảy ra chuyện, ta quá
vội vàng trở về, không nghĩ được gì khác.”
Sở Quý Uyên mím môi, không nói thêm, ánh mắt hướng về phía ngoài sân.
Hai tay Tô Vãn Phù nắm chặt vạt áo, do dự một hồi lâu mới lên tiếng: “Chuyện cha
ta rơi xuống vách núi năm xưa, sao ngài chưa từng nói gì với ta?”
Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Sở Quý Uyên thoáng hiện vẻ phức tạp,
giọng nói vẫn bình thản như thường: “Ta không muốn ảnh hưởng đến nàng. Hơn
nữa, ta đã giải quyết xong, sau này nhạc phụ khỏe lại, cũng không cần thiết phải
nhắc đến.”
Tâm trạng Tô Vãn Phù hỗn loạn. Sau một hồi lâu, mũi nàng cay cay, nghẹn ngào
nói: “Nhưng nếu ngài không nói, ta làm sao biết được?”
Giọng nói của Sở Quý Uyên mơ hồ, lạnh nhạt: “Nàng không cần phải biết.”
Tô Vãn Phù cúi đầu cười khổ, đôi mắt lập tức ngấn lệ.
Nàng từng nghĩ rằng, Sở Quý Uyên không hề có chút tình cảm nào với nàng.
Nhưng bây giờ, khi nhìn lại, nàng mới nhận ra hắn là người luôn giấu kín mọi điều
trong lòng.
Rõ ràng đã làm rất nhiều, nhưng lại chưa từng để nàng biết.
Nếu không phải đêm qua trên đường, Liễu Minh Giác nói với nàng rằng Sở Quý
Uyên từng vì nàng cầu xin Thánh thượng, lại kiên quyết không phục chức, có lẽ cả
đời nàng cũng không hay biết.

Nhưng tất cả đã quá muộn rồi.
Trong lòng nàng như bị bóp nghẹt, đến mức khó thở.
“Sau này ta thực sự không cần phải biết nữa. Sau khi hòa ly, ta sẽ không trở về
Kinh thành. Đại nhân cứ tiếp tục làm Đại Lý Tự Khanh của ngài.”
“Ân tình của ngài quá nặng, Vãn Phù không dám nhận.”
Khi nói ra những lời này, trái tim Tô Vãn Phù như rỉ máu, đau đớn đến cùng cực.
Ánh mắt Sở Quý Uyên ánh lên sự lạnh lẽo sâu thẳm, giọng nói trầm thấp: “Nàng
vẫn muốn hòa ly? “
Hơi thở lạnh lẽo của hắn như từng đợt sóng đánh vào Tô Vãn Phù, khiến sống lưng
nàng lạnh toát.
Nàng thoáng bối rối, yếu ớt nói: “Chúng ta vốn đã định hòa ly, Giang tiểu thư đã
nói tất cả với ta rồi.”
Nghe nàng nhắc đến Giang Doanh Doanh, chân mày Sở Quý Uyên nhíu chặt:
“Nàng ta đã nói gì với nàng? Ta chưa từng có ý định đó.”’
Giọng nói lạnh băng của hắn khiến nàng nhận ra, hóa ra nàng luôn hiểu lầm rằng
hắn muốn hòa ly.
Tô Vãn Phù nghe vậy, ngẩng đầu nhìn hắn, toàn thân sững sờ, vô thức buột miệng:
“Vậy Giang tiểu thư phải làm sao?”
Chân mày Sở Quý Uyên càng nhíu chặt: “Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, giữa ta và
nàng ta đã không còn gì.”
“Hơn nữa, nàng ta đã rời khỏi Kinh thành, sau này cũng không còn bất kỳ liên hệ
nào nữa.”
Tô Vãn Phù lập tức tái nhợt, đứng sững tại chỗ.
Sở Quý Uyên thấy vậy, bất đắc dĩ kéo nàng vào lòng, giọng nói hiếm khi dịu dàng:
“Ta đã nói rồi, ta không hòa ly. Nàng cũng đừng mong rời xa ta.”
Lời nói của hắn truyền đến tai Tô Vãn Phù, nước mắt nàng không kìm được trào
ra, tựa vào vai hắn.
Liễu Minh Giác vừa đến liền thấy cảnh này. Ánh sáng trong mắt y lập tức vụt tắt.
Y nắm chặt bức thư do danh y Dương Châu gửi đến.
Vốn dĩ y muốn cùng nàng đến Dương Châu chữa trị cho Tô phụ.
Nhưng giờ đây, có vẻ như người mà Tô Vãn Phù luôn nghĩ đến, từ trước đến giờ,
chưa từng là y.

35
Nửa tháng sau, tại Tô gia.
Danh y từ Kinh thành đến, huyết tụ trong não của Tô phụ dần tan, ông cũng tỉnh
lại.
Chỉ là, từ hôm đó, Tô Vãn Phù không còn gặp lại Liễu Minh Giác nữa.
Nàng đã nhiều lần muốn tìm y để nói lời cảm ơn, nhưng lần nào cũng vô ích.
Có lẽ y đã trở về Kinh thành, hoặc đang bận rộn chuyện khác.
Tô Vãn Phù nghĩ vậy liền không muốn làm phiền nữa, giống như năm đó khi Liễu
Minh Giác rời Dương Châu.
Dù đôi lúc có chút tiếc nuối, bởi gặp lại y lần này, cả hai dường như chưa từng trò
chuyện cởi mở về những gì đã trải qua.
Nhưng cũng không phải điều nhất thiết phải làm, huống hồ ngày sau ở Kinh thành,
hẳn vẫn còn cơ hội gặp lại.
Sau khi sức khỏe của Tô phụ hồi phục, ông muốn ra ngoài đi dạo.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK