_” Nhã Kì sao cậu lại chọc tớ “_An An giả vờ giận dỗi.Dù biết cô bạn mình chỉ có ý chăm chọc thôi.
_” Tớ nào dám có ý đó.”_Nhã Kì khẽ lắc đầu_”Chỉ nói vậy thôi mà,không phải thì thôi. “_Nhã Kì nói.
_” Thôi hai người định ở đây đôi co đến khi nào.Không tìm chỗ nào ngồi đứng đi để mọi người nhìn hả??? ”_Hoàng Nhật nói khẽ,con mắt đảo nhìn các cập mắt đang nhìn về hướng họ.
An An cùng Nhã Kì dùng con mắt nhìn trừng trừng vào hướng Hoàng Nhật.Có ý như đe dọa và có phần cảnh cáo Hoàng Nhật im lặng lại.Không cho anh làm phiền cuộc trò chuyện của hai người.
Hoàng Nhật thấy thế cũng quay mặt về hướng khác.Sợ hai người họ không vui thì anh tiêu cái mạng của mình.
Sau khi chia tay với Hoàng Nhật và Nhã Kì.An An cùng những người cấp dưới đi ra về.Đôi chân thon dài nhanh nhẹn bước đến cổng Siêu Thị.Người ra vào Siêu Thị tấp nập không biết có bao nhiều người.Không khí ở trong Siêu Thị ồn ào,mọi người ai nấy đều làm việc riêng của mình.
_Chợt nhớ ra chuyện gì An An nhẹ quay đầu lại nói thấp giọng_” Chiều nay lịch làm việc còn cuộc hợp nào nữa không???”
_” Dạ thưa Chủ Tịch không có.Chỉ còn vài văn kiện lúc hợp nảy Chủ Tịch chưa xem thôi “_Vị Thư Ký khẽ nói giọng điệu cung kính.
_” Ok.Thế văn kiện có ở đây không???“_ An An lãnh đạm nói.
_” Vâng có đây Chủ Tịch”_Thư Ký nhẹ đưa tập văn kiện đến trước mặt An An.
Bàn tay thon dài nhỏ nhắn nhẹ nhàng mở từng trang từng trang văn kiện ra.Trán khẽ nhíu nhíu lại vài cái,chợt bàn tay cầm văn kiện khẽ run run lên.” Bịch “ văn kiện cũng từ trên tay rơi xuống dưới đất.Cô không biết tại sao hôm nay mình lại bắt lực vậy,cái lưng dài nhỏ khẽ cuối nhẹ xuống nhặt lấy những tờ văn kiện rơi rớt xuống đất.Chợt có một đôi chân thon dài mang giày đen bóng đạp tờ văn kiện của cô.
_An An nói nhỏ giọng mà giọng nói có phần run rẫy_” Anh có thể lấy chân ra hướng khác được không.Tôi cần nhặt lấy nó “_ An An không biết tại sao tim mình lại đập nhanh như thế,có phần đau đớn đến tê dại,tê đến tận tế bào,và có vài phần vui mừng.Không lẽ cô bị tiếng sét ái tình.Nhưng không thể nào như thế.
_” Được.Tôi xin lỗi cô.Thật có lỗi quá “_Anh chàng nói giọng lạnh nhạt dù anh ta có lỗi như thế nào,nhưng giọng anh ta không có ý nào là dịu dàng.
_An An như ngồi không vững,tai cô như không tin vào thính giác của mình nữa,cô nhẹ lắc đầu nghĩ là do mình nghĩ nhiều về chú quá nên mới như thế,chứ làm sao có việc tình cờ đến thế này,cô không muốn mình ngẩng lên nhìn người đàn ông đó,cô sợ sợ mình lại phải thất vọng thêm lần nữa_” Cảm ơn anh “_Bàn tay nhận lấy tờ giấy từ trên tay người con trai đó đưa cho cô.Mà sao cô cảm thấy tay mình lại không cầm nổi tờ giấy đó.Cô muốn nắm lấy bàn tay rắn chắc của người đàn ông đó.Nhưng không phải bàn tay của chú cô vì trên tay chú không có vết sẹo nào,mà bàn tay này lại có.Nên An An có thể khẳng định được rằng người đàn ông này nhất định không phải là người trong lòng cô tìm kiếm bấy lâu nay.
Anh chàng đứng lên không nói lời nào cứ thế bước đi.Đôi lông mày anh ta cũng nhíu nhíu lại vài cái,trái tim bắt giác đập loạn lên vài nhịp.Khẽ lấy bàn tay đen rắn chắc để lên ngực trái nắm chặt lại.Anh chàng không biết tại sao mình lại cảm thấy là lạ trong lòng như thế?????tại sao tim anh lại không khống chế được khi gặp cô gái này.Anh chàng khẽ lắc đầu vài cái rồi tiếp tục bước đi về hướng bên kia đường.Anh muốn xóa đi kí ức lạ kia của mình lúc nảy,chắc do anh suy nghĩ nhìêu nên thế.
_”Khuê Nhã anh ở đây “_Anh chàng nói khẽ lấy tay đưa lên khẽ vẫy vẫy cô gái tên Khuê Nhã ở đối diện bên kia đường.Đôi chân linh hoạt của anh cũng bước nhanh qua đường bên kia.
_”Thích Thần…. sao anh lại ở đây??? “_Khuê Nhã khẽ nói,giọng cô dịu dàng nghe mà làm mê lòng người khác.Cô gái này mặc một chiếc ái có màu vàng lợt,một chiếc áo có tay màu trắng.
_” Tình cờ anh có một hợp đồng gần đây.Và cũng muốn đến xem thử Siêu Thị An Viên này như thế nào mà được nhiều tin cậy đến thế “_Thích Thần khẽ nói,giọng lạnh lùng,đôi mắt thăm sâu khó đoán được anh ta đang nghĩ gì.
_” Thế anh tìm được thông tin gì chưa??? “_Khuê Nhã quan tâm hỏi,môi cô nhẹ nhàng nhếch lên vài cái.
_” ừh cũng không có gì là nhiều thông tin.Thôi chúng ta đi về nào “_Thích Thần nói nhẹ anh cũng công nhận người đứng đầu Siêu Thị này thật có trí ốc,sau này có dịp nhất định anh sẽ xem người điều hành Siêu Thị này bên ngoài như thế nào.
An An đứng trước cổng Siêu Thị đợi xe lại.Nhưng với cái nắng hè gay gắt làm cho khuôn mặt trắng nhỏ của An An trở nên đỏ hồng lên nhiều.Trán cũng nhăn nhăn lại mồ hôi từ trên trán rơi xuống nhẹ lên gò mà đỏ hồng của cô,môi khẽ mím mím lại.Tim bắt giác đập loạn xạ lên nhiều,đôi mắt đen trông như thủy tinh,liền ngơ ngẩn nhìn dáng vẻ của một người con trai mặc bộ âu phục vest đen chuẩn bị bước lên một một chiếc xe đen xám kia.Lúc này,tim An An như muốn thoát ra ngoài,bàn tay liền nắm chặt lại,quá bở ngỡ với cảnh tưởng trước mặt.
_An An chạy nhanh qua đường,giọng mừng rỡ kêu lên_” Chú chú..chú ơi “_Đôi bàn chân chạy nhanh qua đường,nhưng có một chiếc xe chạy đến gần cô,cũng may mắn người láy xe chạy châm nên không sao.
_” Đi không nhìn đường hả???”_Một giọng nam trong xe la lớn,đầu nhìn ra người xem bị xe anh ta đụng trúng.
_An An vội vàng cuối đầu xuống_”Thật xin lỗi anh tôi không cố ý thật xin lỗi “_Đâu cô nhẹ nhàng cuối xuống gật vài lần.
An An nói dứt lời xin lỗi,nhớ ra việc phải làm lúc này của mình,cô vội vàng quay mặt qua hướng chiếc xe lúc vừa rồi.Ngờ đâu xe vẫn chưa khởi động chạy nhưng chợt khuôn mặt An An sụp xuống,nhưng thoáng qua cô vội nhìn về chiếc xe mới chạy không xa.An An chạy nhanh về hướng xe đang dần dần chạy khuất đi sau những chiếc xe khác,khuôn mặt vừa mừng rỡ vừa lo lắng chạy dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời.Làm ồ hôi ướt đầy trên mặt cô.
_An An gào thét kêu _” Chú ơi….Chú Viễn…Dừng xe lại đi..dừng xe lại đi mà “_Cô cố gắng chạy nhanh về hướng xe,nhưng chiếc xe đó vẫn không chịu ngừng lại.Mà cứ thế chạy nhanh hơn.
“Rầm” An An té xuống đường,bàn chân mang giày gót cao liền bị vẹo một bên,đôi mắt đen chợt rơi lệ.
_Vài người mặc áo đen với cô thư ký nhanh chân chạy lại,giọng nói hoảng sợ_” Chủ tịch cô có bị làm sao không???”_Khuôn mặt của mọi người hiện lên tia lo lắng,mồ hôi cũng đổ ra vì lo sợ bỉ trách mắng.
_” Tôi không sao ”_An An nhẹ nói,bàn tay phải chống xuống đường để lấy tư thế đứng lên.” Rầm” An An cố gắng đứng lên nhưng mà không đươc,vì cái chân trái của cô đã bị trẹo nên không thể đứng lên nổi nữa,nhanh chân có một người vệ sĩ vội chạy lại đỡ cô.An An một chân đi chân còn lại chỉ biết đi nhẹ nhẹ.
_”Thích Thần lúc nảy em có thấy một cô gái chạy sau xe chúng ta anh thấy không???”_Khuê Nha quay về phía sau xe,nhìn về hướng An An đang được mấy người mặc áo đen đỡ lấy.
_” Anh không nghe thấy “_Thích Thần thờ ơ nói,chuyện người khác anh không cần quan tâm từ trước đến nay anh điều vậy.
_” Anh nhìn kìa cô gái chạy theo sau xe chúng ta kêu tên Viễn,không biết là ai.Nhưng mà cô gái đó hình như mới bị té thì phải “_Khuê Nhã chỉ tay về phía sau xe,hướng tay thẳng về hướng của An An.
Thích Thần quay mặt về phía sau,trong thoáng mắt anh liền sụp xuống một tia đau lòng.Nhưng anh không biết tại sao mình lại như thế.Trong cô gái đó quen quen hình như anh đã gặp ở đâu nhưng chợt anh lại phớt lờ mọi ý nghĩ trong đầu.
_” Anh thấy rồi “_Thích Thần nói giọng lạnh nhạt,xem như đó là chuyện không liên quan đến anh.
_” Cô gái đó trong đẹp thật anh nhỉ.Nhưng mà sao lại chạy theo sau xe mình làm chi không biết nữa “_Khuê Nhã thú vị hỏi.,có vài phần hiếu kì.
_”Thôi em,kệ cô bé đi”_Thích Thần nói.
An An được mọi người đưa đến bệnh viên.Băng lại cái chân đang bị thương của cô,có thể cô phải ngồi xe lăng một tuần.
_”Em làm gì mà bị thương như thế hả An An “_Ái Nha có vài phần trách móc,giọng của cô cũng không kém gì lo lắng cho An An.
_”Em không sao đâu.Chị đừng lo,nhanh khỏi thôi mà “_An An nói giọng tránh an cho Ái Nha,cô cũng biết là Ái Nha lo lắng ình nên mới hê nặng lời một chút,vì thế trong lòng An An cũng cảm thấy ấm áp.
_”Thế này mà em bảo là không sao???phải băng bó vậy mà nói không sao.”_Ái Nha tiếp tục nói,trong lòng cô cảm thấy lo lắng vô cùng.
_” Chị à đừng như thế nữa..Em thật sự không sao mà “_An An cố gắng năn nỉ,để cho Ái Nha hết giận.
_” Nhưng lúc rồi em chạy theo xe đó làm gì hả???em có biết như thế là nguy hiểm lắm không???”_Ái Nha trách cứ nói.
_” Em…em””_An An không biết nói,không biết mở lên như thế nào với Ái Nha.
Một chiếc xe đen bóng hạng sang đậu trước cửa siêu thị An Viên.Ánh sáng mặt trời chiếu lêniếc xe làm cho xe trở nên bóng hơn và nổi trội,trong số những chiếc xe đang đậu ở trước cổng siêu thị An Viên.An An người mặc âu phục đi làm nhẹ nhàng,đôi chân thon dài trắng bước nhẹ xuống xe,màu hồng nhẹ nhàng của bộ đồng phục đi làm với ánh sáng mặt trời chiếu lên làng da trắng nõn nhẹ,làm cho An An trở nên nỗi trổi và chững chạc hơn.Ánh mắt của mọi người gần đó cũng phải liếc qua nhìn cô một cái.
Một chiếc xe đen bóng hạng sang đậu trước cửa siêu thị An Viên.Ánh sáng mặt trời chiếu lêniếc xe làm cho xe trở nên bóng hơn và nổi trội,trong số những chiếc xe đang đậu ở trước cổng siêu thị An Viên.An An người mặc âu phục đi làm nhẹ nhàng,đôi chân thon dài trắng bước nhẹ xuống xe,màu hồng nhẹ nhàng của bộ đồng phục đi làm với ánh sáng mặt trời chiếu lên làng da trắng nõn nhẹ,làm cho An An trở nên nỗi trổi và chững chạc hơn.Ánh mắt của mọi người gần đó cũng phải liếc qua nhìn cô một cái.
An An nhẹ bước đi trên sàn siêu thi,thân hình mãnh mai, tóc dài mượt mà uống lõng buông thả lơ lững,cô nhẹ nhàng đi vào cổng siêu thị,những loạng tóc cứ trêu đùa sau lưng cô.Bờ môi mím chặt lại khuôn mặt không thay đổi,thể hiện ý chí kiên cường và lạnh lùng trong thương trường.
_An An đi lại quầy nước hoa,giọng cô nhỏ nhẹ,mà có vài phần uy nghiêm của người có chức vụ_” Nước hoa không nên để lung tung như vậy.Loại nào ra loại đó chứ.Gía nào ra giá đó,không nên để sản phẩm như vậy “_An An vừa đi vừa nói.
_Cô nhân viên sợ hãi vội gật đầu nhanh_” Dạ được tôi sẽ làm ngay.”
_”Ừk “_An An lạnh lùng nói.
Đi theo sau An An là có vài người vệ sĩ mặc áo đen.Vẻ mặc của họ không kém gì chủ của mình.
_” Đến giờ hợp chưa thư kí Lý “_An An hướng đi thẳng không hề quay đầu lại,giọng nói nhẹ mà không chút nào biểu cảm.
_” Vâng,đã đến giờ rồi chủ tịch”_Thư kí Lý khẽ nói.
_” Vậy đi thôi “_An An bước thẳng về hướng trước.
Mấy người mặc áo đen nhẹ bước đi theo sau lưng cô.
_”Hoàng Nhật này anh mua gì cho con mà nhiều thế “_Nhã Kì nhỏ giọng nói khẽ với Hoàng Nhật.
_”Mua quần áo cho con đấy mà bà xã,nhiêu đây không nhiều đâu em “_Hoàng Nhật nói nhỏ,tay lựa lựa quần áo cho trẻ con.
_” Mua ích thôi anh như thế thật là tốn kém.Trẻ con nhanh lớn lắm anh à “_Nhã Kì cũng biết nhà Hoàng Nhật cũng có địa vị,nhưng cô không muốn tốn kém vì quần áo cho con như thế này.Mua nhiều thì không tốt tí nào,vì trẻ con nhanh phát triển sẽ rất là uổng phí ấy mà.
_” Không có sao đâu em,mình mua có chút đồ này cho con cũng đâu tốn bao nhiều đâu “_Hoàng Nhật vừa nói,bàn tay nhẹ nhàng để tay lên bụng nhô to lên của Nhã Kì vuốt ve.
__” Nhiêu đây mà ích à.Đầy cả xe đẩy luôn rồi đó anh ”_Nhã Kì hê trách móc,phát hiện có bàn tay của ai đặt lên bụng mình,nhìn ra thì ra là chồng của cô,cô hê né ra bên khác một chút._” Anh này lấy tay ra chỗ khác coi.Để như thế người ta cười à xem “_Nhã Kì vừa cười vừa nói,khuôn mặt ửng hồng lên vì ngượng.
_” Em làm gì phải ngượng chứ,mình là vợ chồng với nhau có gì đâu.Mặc kệ họ cứ nghĩ gì thì nghĩ đi “_Hoàng Nhật khẽ vuốt nhẹ lên vùng bụng nhô lên của Ái Nha_” Đúng không con yêu,ba nói không sai mà “_Hoàng Nhất cười cười nói.Tay vừa đẩy xe đẩy,tay còn lại nắm lấy tay của Nhã Kì.
_” Thôi em ngượng quá anh ơi.Anh lấy tay lại đi mà. “_Nhã Kì ngượng ngùng nói nhỏ với Hòang Nhật.
_” Anh không thích.Anh thích thế à “_Hoàng Nhật tươi cười nói.
_” Em giận đó. “_Nhã Kì ra vẻ hơi giận,khuôn mặt hơi sụ xuống.
_” Thôi được rồi anh bỏ xuống ngay.Đừng giận mặt xấu lắm rồi bà xã “_Hoàng Nhật có vài ý trêu chọc.
_” Xấu thì anh đi tìm người khác à???”_Nhã Kì quay mặt về hướng khác,giọng điệu không hài lòng.
_” Anh nào dám có ý đó.Bà Xã là nhất mà “_Hoàng Nhật ra vẻ vô tội.
_” Anh mà dám là chết ới em “”__Nhã kì đưa tay vào véo lấy eo của Hoàng Nhật.
_”…Ây Da…không được đau anh bà xã,tha cho anh đi mà bà xã…”_Hoàng Nhật nheo mắt lại,giả vờ như đang rất đau vậy.
_” Cho anh chừa tội nói em xấu nè.Anh mà lén phén coi chừng em,cái nào em cũng véo và cắt hết đó “_Nhã Kì ra bộ mặt đáng sợ nhìn Hoàng Nhật.
_” Anh nào dám,em làm như thế thì giống nhà họ Hoàng của anh tuyệt hết rồi sao em???Em cũng phải thương cho gia đình anh có mình anh là con trai thôi đó “_Hoàng Nhật nhẹ nói.
_” Bởi vậy có mình anh là con trai nên anh mới có ý đồ lén phén chứ gì??? “_Nhã Kì đanh đá trả lời.
_” Không không có “_Hoàng Nhất đưa hay tay lên cao_” Anh nào có ý định đó.Xin bà xã thứ lỗi,tha lỗi cho ông xã không dám đâu “
_” Hai người sao la hét ở trong siêu thi như thế “_Một giọng nữ lên tiếng.
_Hoàng Nhật và Nhã Kì khẽ quay đầu lại,đông thanh nói_” An An...”
_” Hai người trong hạnh phúc ghê nha…thật ghen tị quá “_An An nói giọng có một chút tỏa ra ghen tị.
_” Ghen tị cái gì…thì nhanh mà tìm anh chàng nào đó quen đi chứ “_Nhã Kì có phần trêu chọc,dù gì đã hơn 20 mà An An vẫn chưa có một người bạn trai.Nhã Kì cũng có ý định làm quen cho An An vài người bạn trai phù hợp với cô.Những An An đã từ chối khóe.Làm cho Nhã Kì đã từ bỏ ý định đó.
_” Hai người đến đây mua gì đó???”_An An không để tâm đến chủ đề mà Nhã Kì nói,cô đổi qua chuyện khác.
_” Đến đây mua đồ cho em bé,cũng để ủng hộ chi nhánh mới mở của cậu “_Hoàng Nhật vui vẻ nói.
_” Cảm ơn hai người nha.Mà khi nào em bé sinh vậy,biết trai hay gái chưa đó??? “_An An nhẹ nói,giọng đầy quan tâm.
_” Mới được có 3 tháng à!!! Tớ cũng không biết nó là trai hay gái nữa chưa đi xét nghiệm “_Nhã Kì để tay lên bụng mình xoa xoa nhẹ vài cái,cũng muốn chứng minh cho người khác đứa bé là niềm hạnh phúc của cùng Hoàng Nhật.Bây giờ Nhã Kì thầm cảm ơn ông trời đã cho cô hạnh phúc trọn vẹn như thế này cũng nên cảm ơn người bạn thân trước mặt cô.Nếu không có An An cô sẽ không mạnh dạng như thế để tiếp cận Hoàng Nhật._” Mà nay thấy cậu bận rộn lắm
nha!!!Không có thời gian đến thăm mình luôn.Tưởng đâu quên mình luôn rồi chứ”_Nhã Kì điệu bộ có vài phần trách móc.
_” Không “__An An lắc đầu_” tại mình bận rộn lắm.Công ty có một đống việc dang đợi mình giải quyết.Nên mình không có thời gian đấy mà “
_” Tạm tha cho cậu.Cậu và cái ông này cũng giống nhau thôi “_Nhã Kì chỉ tay về phía Hoàng Nhật kế bên_” Ai cũng đều bận rộn như nhau.Cứ bỏ rơi mình”_ Nhã Kì nói.
_” Bà xã đừng vậy anh nào dám bỏ rơi em.Đừng buồn kẻo anh hưởng đến em bé đấy “_Hoàng Nhật cố gắng khuyên,Nhã Kì cứ thay đổi dáng vẻ liên tục chắc sau này con anh sinh ra là một người đủ khuôn mặt hết quá.
_” Anh lúc nào cũng nghĩ đến 1 điều cũng con 2 điều cũng con.Có lúc nào anh nghĩ đến em không?????”_Nhã Kì tuổi thân nói.
_” Bã xã là nhất mà.Con chỉ là thứ hai thôi “_Hoàng Nhật đôi khi thấy vợ mình nhõng nhẽo như thế anh cũng thấy vui vui.Chứ không bao giờ cao có,vì anh thích tính trẻ con của này của Nhã Kì.
_” Thật không đó??? “_Nhã Kị tiếp tục hỏi.
_” Thật “_Hoàng Nhật nói một câu quyết đoán.
_” Có An An cậu ở đây nhớ làm chứng ình nha.Sau này thấy anh ấy vì con bắt nạt mình cậu nhớ ra làm chứng ình đó “_Nhã Kì quay sang nhìn An An.Đôi mắt khẽ nheo lại ra dấu hiệu.
_” Được nhất định mình sẽ làm chứng cho cậu “_ An An cười cười nói.
_” Đến đó rồi anh sẽ không có chối được nữa nhé “_Nhã Kì đắc ý nói.
_” Anh sẽ không chối đâu mà “_Hoàng Nhất nói.
_” Thôi được rồi.Mấy người đến đây mua đồ,hay làm trò ọi người xem hả.Nhìn kìa mọi người đang nhìn chúng ta đó “_ An An chỉ tay về phía mấy người xung quanh đang dùng con mắt kì lạ nhìn họ.
_” Có sao đâu phải không chồng yêu “_Nhã Kì ôm lấy cánh tay của Hoàng nhật,giọng nói dịu dàng.
_” Đúng đúng không sao đâu “_Hoàng Nhật chỉ biết gật đâu.Anh mà phản kháng chắc chắn phải ăn vài cái véo.
_” Hai người này “_An An chỉ biết lắc đầu.
An An nhẹ bước đi trên sàn siêu thi,thân hình mãnh mai, tóc dài mượt mà uống lõng buông thả lơ lững,cô nhẹ nhàng đi vào cổng siêu thị,những loạng tóc cứ trêu đùa sau lưng cô.Bờ môi mím chặt lại khuôn mặt không thay đổi,thể hiện ý chí kiên cường và lạnh lùng trong thương trường.
_An An đi lại quầy nước hoa,giọng cô nhỏ nhẹ,mà có vài phần uy nghiêm của người có chức vụ_” Nước hoa không nên để lung tung như vậy.Loại nào ra loại đó chứ.Gía nào ra giá đó,không nên để sản phẩm như vậy “_An An vừa đi vừa nói.
_Cô nhân viên sợ hãi vội gật đầu nhanh_” Dạ được tôi sẽ làm ngay.”
_”Ừk “_An An lạnh lùng nói.
Đi theo sau An An là có vài người vệ sĩ mặc áo đen.Vẻ mặc của họ không kém gì chủ của mình.
_” Đến giờ hợp chưa thư kí Lý “_An An hướng đi thẳng không hề quay đầu lại,giọng nói nhẹ mà không chút nào biểu cảm.
_” Vâng,đã đến giờ rồi chủ tịch”_Thư kí Lý khẽ nói.
_” Vậy đi thôi “_An An bước thẳng về hướng trước.
Mấy người mặc áo đen nhẹ bước đi theo sau lưng cô.
_”Hoàng Nhật này anh mua gì cho con mà nhiều thế “_Nhã Kì nhỏ giọng nói khẽ với Hoàng Nhật.
_”Mua quần áo cho con đấy mà bà xã,nhiêu đây không nhiều đâu em “_Hoàng Nhật nói nhỏ,tay lựa lựa quần áo cho trẻ con.
_” Mua ích thôi anh như thế thật là tốn kém.Trẻ con nhanh lớn lắm anh à “_Nhã Kì cũng biết nhà Hoàng Nhật cũng có địa vị,nhưng cô không muốn tốn kém vì quần áo cho con như thế này.Mua nhiều thì không tốt tí nào,vì trẻ con nhanh phát triển sẽ rất là uổng phí ấy mà.
_” Không có sao đâu em,mình mua có chút đồ này cho con cũng đâu tốn bao nhiều đâu “_Hoàng Nhật vừa nói,bàn tay nhẹ nhàng để tay lên bụng nhô to lên của Nhã Kì vuốt ve.
__” Nhiêu đây mà ích à.Đầy cả xe đẩy luôn rồi đó anh ”_Nhã Kì hê trách móc,phát hiện có bàn tay của ai đặt lên bụng mình,nhìn ra thì ra là chồng của cô,cô hê né ra bên khác một chút._” Anh này lấy tay ra chỗ khác coi.Để như thế người ta cười à xem “_Nhã Kì vừa cười vừa nói,khuôn mặt ửng hồng lên vì ngượng.
_” Em làm gì phải ngượng chứ,mình là vợ chồng với nhau có gì đâu.Mặc kệ họ cứ nghĩ gì thì nghĩ đi “_Hoàng Nhật khẽ vuốt nhẹ lên vùng bụng nhô lên của Ái Nha_” Đúng không con yêu,ba nói không sai mà “_Hoàng Nhất cười cười nói.Tay vừa đẩy xe đẩy,tay còn lại nắm lấy tay của Nhã Kì.
_” Thôi em ngượng quá anh ơi.Anh lấy tay lại đi mà. “_Nhã Kì ngượng ngùng nói nhỏ với Hòang Nhật.
_” Anh không thích.Anh thích thế à “_Hoàng Nhật tươi cười nói.
_” Em giận đó. “_Nhã Kì ra vẻ hơi giận,khuôn mặt hơi sụ xuống.
_” Thôi được rồi anh bỏ xuống ngay.Đừng giận mặt xấu lắm rồi bà xã “_Hoàng Nhật có vài ý trêu chọc.
_” Xấu thì anh đi tìm người khác à???”_Nhã Kì quay mặt về hướng khác,giọng điệu không hài lòng.
_” Anh nào dám có ý đó.Bà Xã là nhất mà “_Hoàng Nhật ra vẻ vô tội.
_” Anh mà dám là chết ới em “”__Nhã kì đưa tay vào véo lấy eo của Hoàng Nhật.
_”…Ây Da…không được đau anh bà xã,tha cho anh đi mà bà xã…”_Hoàng Nhật nheo mắt lại,giả vờ như đang rất đau vậy.
_” Cho anh chừa tội nói em xấu nè.Anh mà lén phén coi chừng em,cái nào em cũng véo và cắt hết đó “_Nhã Kì ra bộ mặt đáng sợ nhìn Hoàng Nhật.
_” Anh nào dám,em làm như thế thì giống nhà họ Hoàng của anh tuyệt hết rồi sao em???Em cũng phải thương cho gia đình anh có mình anh là con trai thôi đó “_Hoàng Nhật nhẹ nói.
_” Bởi vậy có mình anh là con trai nên anh mới có ý đồ lén phén chứ gì??? “_Nhã Kì đanh đá trả lời.
_” Không không có “_Hoàng Nhất đưa hay tay lên cao_” Anh nào có ý định đó.Xin bà xã thứ lỗi,tha lỗi cho ông xã không dám đâu “
_” Hai người sao la hét ở trong siêu thi như thế “_Một giọng nữ lên tiếng.
_Hoàng Nhật và Nhã Kì khẽ quay đầu lại,đông thanh nói_” An An...”
_” Hai người trong hạnh phúc ghê nha…thật ghen tị quá “_An An nói giọng có một chút tỏa ra ghen tị.
_” Ghen tị cái gì…thì nhanh mà tìm anh chàng nào đó quen đi chứ “_Nhã Kì có phần trêu chọc,dù gì đã hơn 20 mà An An vẫn chưa có một người bạn trai.Nhã Kì cũng có ý định làm quen cho An An vài người bạn trai phù hợp với cô.Những An An đã từ chối khóe.Làm cho Nhã Kì đã từ bỏ ý định đó.
_” Hai người đến đây mua gì đó???”_An An không để tâm đến chủ đề mà Nhã Kì nói,cô đổi qua chuyện khác.
_” Đến đây mua đồ cho em bé,cũng để ủng hộ chi nhánh mới mở của cậu “_Hoàng Nhật vui vẻ nói.
_” Cảm ơn hai người nha.Mà khi nào em bé sinh vậy,biết trai hay gái chưa đó??? “_An An nhẹ nói,giọng đầy quan tâm.
_” Mới được có 3 tháng à!!! Tớ cũng không biết nó là trai hay gái nữa chưa đi xét nghiệm “_Nhã Kì để tay lên bụng mình xoa xoa nhẹ vài cái,cũng muốn chứng minh cho người khác đứa bé là niềm hạnh phúc của cùng Hoàng Nhật.Bây giờ Nhã Kì thầm cảm ơn ông trời đã cho cô hạnh phúc trọn vẹn như thế này cũng nên cảm ơn người bạn thân trước mặt cô.Nếu không có An An cô sẽ không mạnh dạng như thế để tiếp cận Hoàng Nhật._” Mà nay thấy cậu bận rộn lắm
nha!!!Không có thời gian đến thăm mình luôn.Tưởng đâu quên mình luôn rồi chứ”_Nhã Kì điệu bộ có vài phần trách móc.
_” Không “__An An lắc đầu_” tại mình bận rộn lắm.Công ty có một đống việc dang đợi mình giải quyết.Nên mình không có thời gian đấy mà “
_” Tạm tha cho cậu.Cậu và cái ông này cũng giống nhau thôi “_Nhã Kì chỉ tay về phía Hoàng Nhật kế bên_” Ai cũng đều bận rộn như nhau.Cứ bỏ rơi mình”_ Nhã Kì nói.
_” Bà xã đừng vậy anh nào dám bỏ rơi em.Đừng buồn kẻo anh hưởng đến em bé đấy “_Hoàng Nhật cố gắng khuyên,Nhã Kì cứ thay đổi dáng vẻ liên tục chắc sau này con anh sinh ra là một người đủ khuôn mặt hết quá.
_” Anh lúc nào cũng nghĩ đến 1 điều cũng con 2 điều cũng con.Có lúc nào anh nghĩ đến em không?????”_Nhã Kì tuổi thân nói.
_” Bã xã là nhất mà.Con chỉ là thứ hai thôi “_Hoàng Nhật đôi khi thấy vợ mình nhõng nhẽo như thế anh cũng thấy vui vui.Chứ không bao giờ cao có,vì anh thích tính trẻ con của này của Nhã Kì.
_” Thật không đó??? “_Nhã Kị tiếp tục hỏi.
_” Thật “_Hoàng Nhật nói một câu quyết đoán.
_” Có An An cậu ở đây nhớ làm chứng ình nha.Sau này thấy anh ấy vì con bắt nạt mình cậu nhớ ra làm chứng ình đó “_Nhã Kì quay sang nhìn An An.Đôi mắt khẽ nheo lại ra dấu hiệu.
_” Được nhất định mình sẽ làm chứng cho cậu “_ An An cười cười nói.
_” Đến đó rồi anh sẽ không có chối được nữa nhé “_Nhã Kì đắc ý nói.
_” Anh sẽ không chối đâu mà “_Hoàng Nhất nói.
_” Thôi được rồi.Mấy người đến đây mua đồ,hay làm trò ọi người xem hả.Nhìn kìa mọi người đang nhìn chúng ta đó “_ An An chỉ tay về phía mấy người xung quanh đang dùng con mắt kì lạ nhìn họ.
_” Có sao đâu phải không chồng yêu “_Nhã Kì ôm lấy cánh tay của Hoàng nhật,giọng nói dịu dàng.
_” Đúng đúng không sao đâu “_Hoàng Nhật chỉ biết gật đâu.Anh mà phản kháng chắc chắn phải ăn vài cái véo.