• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Erebus thiên đường của đấu giá và giao dịch ngầm. 


Cầm trong tay tấm thiệp mời giả do Robert thiết kế, Lewis thuận lợi đi vào bên trong tổ chức. Nói đây là một tổ chức ngầm thì cũng không hẳn. Nó tồn tại dưới sự cho phép ngầm của hoàng gia lẫn việc rót vốn của các quý tộc. Đôi khi có vài thứ các quý tộc muốn nhưng lại không thể công khai trước toàn dân chúng vì vậy bọn họ sẽ thông qua Erebus để thực hiện các giao dịch đen. 


"Em không nghĩ là hai nạn nhân của chúng ta có đủ tiền để vào đây tham gia đấu giá." - Thông qua máy truyền tin, Lewis khẽ nói với Robert. 


"Ôi Lewis bé nhỏ của tôi~ để tổ chức một buổi đấu giá sẽ tốn rất nhiều công sức. Chú em nghĩ suốt mấy năm qua ngày nào Erebus cũng tổ chức đấu giá sao? Ngoại trừ giao dịch ngầm là đặc trưng của tổ chức này ra bọn chúng còn có các hoạt động giải trí khác như đánh bài chẳng hạn. Tất nhiên thứ bọn họ đem ra đặt cược đều là thứ chú và anh không tưởng tượng được. Dù là học sinh nhưng cờ bạc đâu có giới hạn độ tuổi chơi~" 


Qua lớp mặt nạ màu vàng, chàng trai tóc đen nhíu mày nhìn thang máy trước mặt. Ngay từ  bước chân đầu tiên vào đây cậu đã cảm thấy nơi này không tốt đẹp gì. Tại Liên Minh Đế Quốc các giao dịch ngầm không thiếu nhưng để được hoàng gia rót vốn thì chỉ có mình Erebus. Và người cậu nghĩ đến đầu tiên trong hoàng gia chính là hoàng hậu. 


Hoàng hậu sao? Kể từ khi quốc vương bị bệnh mọi quyền hành đều tập trung trong tay hoàng hậu nhưng mấy năm nay người phụ nữ này chưa từng lộ diện trước công chúng. Mọi sự chỉ huy của bà đều thông qua con trai mình là Albert.  Dưới sự điều hành của hoàng hậu khoảng cách giữa các tầng lớp ngày càng xa. Tuy vậy dân chúng chưa từng oán hận bà bởi sự tẩy não của các người máy tuần tra, các tầng lớp dưới luôn mang suy nghĩ an phận với vị trí hiện tại của bản thân, thậm chí họ chưa từng có ý định phản kháng với sự bất công đến từ phía quý tộc. 


Đó là lý do hệ thống tám khu vẫn luôn trong tình trạng trật tự, trật tự một cách hỗn loạn và đầy giả dối. 


Lewis cười lạnh.  Thế giới này sẽ không trở nên tốt đẹp hơn nếu mọi người dân vẫn tiếp tục sống trong tình trạng như vậy. Tựa như một lớp sơn xinh đẹp phủ lên tấm gỗ bị mọt gặm nát. Cho dù bề ngoài có đẹp như nào nhưng bên trong tấm gỗ đã hoàn toàn trống rỗng và chỉ cần một lực nhẹ, miếng gỗ sẽ vỡ nát. 


Âm thầm siết chặt tay mình, Lewis hít một hơi thật sâu rồi bước ra khỏi thang máy. Cậu đã hứa với Ivan và cả... Ethan sẽ làm cho thế giới này tốt đẹp hơn. Vì vậy cậu nhất định phải thanh tẩy hết những tội ác của tầng lớp trên.


****


Sau khi vô hiệu hóa người máy canh gác, Lewis lẻn vào bên trong phòng chứa đồ. Tất cả đều là những vật phẩm chuẩn bị cho buổi đấu giá. 


"Wow! Toàn là đồ cổ. Này nhóc, cẩn thận đấy. Mấy thứ này đáng gia đến nỗi ta đem bán Hỏa Lang đi cũng chưa chắc có thể trả mua được một món đồ ở đây đâu." - Robert không ngừng huýt sáo tán thưởng. 


Tất nhiên gã liền bị chàng trai cho ăn "bơ". Lewis chẳng buồn quan tâm mấy thứ đồ cổ này đáng giá bao nhiêu, cậu lướt qua chúng rồi đi về hệ thống điều hành. 


"Qủa nhiên..." - Cậu dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn màn hình hệ thống điều hành. 


Cũng như USB của Nyx, Erebus có màn hình bảo mật là con nhện ở góc bên phải. Chẳng lẽ Nyx và Erebus có liên quan đến nhau? Hơn nữa cả hai đều có mối liên kết nào đó với hắn. Nhưng chẳng phải Erebus được hoàng gia ngầm cho phép sao?


"Robert..." - Lewis khẽ gọi tên vị bác sĩ điên. 


"Anh hiểu ý chú mà. Chú muốn nói hoàng gia và hắn có gì đó đúng không? Anh cũng có suy đoán giống chú nhưng nó chỉ dừng ở suy đoán mà thôi. Ai cũng biết toàn Liên Minh Đế Quốc đối đầu gay gắt với hắn.  Hoàng gia dù có tanh bành thế nào cũng là tầng lớp đứng đầu. Anh tin tưởng đám người ấy đủ ích kỷ và ngạo mạn để có thể từ chối mọi yêu cầu hợp tác đến từ phía binh đoàn của hắn. Tất nhiên cậu cũng có thể xác minh suy nghĩ của bản thân bằng cách giải mật mã." 


"Đại ca, nếu có thể giải được mấy mật mã như vậy em đã sớm đầu quân cho hội Nghiên Cứu Đế Quốc chứ không phải còng lưng ra làm việc cho tên Ivan vô tâm để nhận mấy cái đồng tiền rẻ mạt đâu." - Lewis thở dài nhìn màn hình máy tính. Nhỡ cậu nhập sai mật mã hệ thống cảnh báo lại kêu toáng lên thì khá là phiền. 


"Chú có thể thử nhập ngày sinh của bản thân." 


Tất nhiên trước yêu cầu ngu ngốc này, Lewis chỉ nhếch môi cười lạnh mà không thèm trả lời Robert. Sau đó cậu rút USB của bản thân ra, thả một con virus từ USB vào hệ thống điều hành. Con Virus này là thứ cậu trộm được ở phòng Ryan. Sau khi  tiếp xúc với hệ thống mới, virus sẽ không ngừng nhân đôi cơ thể tạo ra một mạng lưới bao phủ toàn hệ thống. Nó sẽ giúp Lewis có thể liên kết màn hình máy của mình với màn hình hệ thống điều hành của Erebus. 


Sau khi kết thúc công việc, cậu liền rời khỏi phòng chứa đồ. Mọi việc suôn sẻ đến dễ dàng hơn cậu tưởng. Tuy nhiên ngay khi cậu vừa đóng cửa phòng lại thì hai bóng đen nhỏ bé xuất hiện trước mặt cậu. Lewis giật mình suýt nữa dùng tuyệt chiêu của bản thân để tấn công hai bóng đen. Nhưng nhận ra là hai cô nhóc thì cậu liền khựng lại. 


Hai cô nhóc trông còn rất trẻ chỉ khoảng 11, 12 tuổi. Cả hai giống nhau như đúc đều mang mái tóc vàng như ánh dương, làn da trắng bệch tựa như một kẻ lâu ngày không phơi nắng và một gương mặt với những đường nét tinh sảo của một tác phẩm nghệ thuật. Điều khác biệt duy nhất có lẽ là cô nhóc bên trái mặc váy loli màu hồng còn cô nhóc bên phải mặc váy màu xanh. Nhìn từ đầu đến cuối cả hai đứa trẻ này đẹp đẽ và tinh khiết như búp bê sứ ngoại trừ việc đôi mắt của cả hai đều bị bịt bởi một chiếc khăn màu trắng mang đến cảm giác đầy ma mị. 


Lewis chỉnh lại điệu bộ của mình sao cho thân thiện nhất sau đó cúi người nhìn hai đứa trẻ:


 "Tôi có thể giúp được gì cho hai quý cô xinh đẹp đây?"


Hai đứa trẻ không đáp lại mà chỉ đứng đơ như tượng gỗ. Nếu không phải nhìn thấy lồng ngực cả hai lên xuống nhịp nhàng có lẽ cậu đã nghĩ ra hai cô nhóc này chỉ là một người máy vô tri. Lewis duy trì tư thế cong mình một lúc, Robert bắt đầu mất kiên nhẫn mà thúc giục cậu:


"Chú em, dù chú có đam mê với loli đi chăng nữa, hãy nhớ rằng chúng ta đang làm nhiệm vụ. Nếu cậu tiếp tục lảng vảng quanh đây sẽ thành đối tượng tình nghi số một đấy."


Lewis chưa kịp lên tiếng phản bác thì hai cô nhóc loli đột nhiên cử động. Đứa trẻ váy hồng hé miệng để lộ chiếc lưỡi màu hồng cùng ấn kí con nhện đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt. 


"Lewis? Lewis?"


Robert gần như hét vào tai chàng trai tóc đen nhưng cậu lại không có phản ứng gì. Cả người Lewis trở nên trì dộn không đủ tỉnh táo để phản ứng lại mọi kích thích từ bên ngoài.


Chuyện gì đang xảy ra vậy? Lewis tự hỏi trước khi mất hoàn toàn chi giác. 


"Ngài Leonmapac?"


Một giọng nói đột nhiên vang lên.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK