• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mặt trời ngày càng vươn mình lên cao, tỏa ánh nắng dịu dàng pha lẫn chút gắt gao, khẽ rọi vào những khung cửa kính trong căn phòng đang ngào ngạt mùi hương tình ái.

Châu Tử Du đang ngồi trên người Huyết Ảnh Long. Có vẻ như họ đang chơi trò cưỡi ngựa, và cùng mang một nét mặt khoan khái, thoải mái vô tận.

“Bé quen với tư thế này rồi chứ?”

Người đàn ông lần thứ hai bị cho nằm dưới, nhưng lần này Châu Tử Du đã thành công vào cuộc trong tư thế ngồi trên hạ thân của bạn đời.

Dĩ nhiên ngay bây giờ cô đang vô cùng thích thú, trên môi là nụ cười rạng rỡ như hoa, cô khoái chí nói:

“Như này đương nhiên là dễ chịu hơn rồi. Nằm ở dưới, anh cứ hì hụt tác oai tác oái cái nơi đó của em, khó chịu chết đi được.”

“Như này dễ chịu hơn là đúng rồi, vì em cứ ngồi yên một chỗ chứ có nhúc nhích, nhấp nhô gì đâu. Em bảo anh hì hụt tác oai, nhưng em có công nhận anh làm em sướng không?”

Thô nhưng thật. Huyết Ảnh Long tuôn nguyên một tràn văn xuôi khiến Châu Tử Du ngơ mặt ra, và dĩ nhiên cô không thể phủ nhận, vì những gì anh vừa nói là hoàn toàn đúng.

“Em không biết, nhưng em thích ngâm thế này. Khi nào anh chán thì thôi.”

“Hơ hơ… Anh mà chán là sang tìm em gái nuôi đấy nhá! Vừa rồi em bảo, con gì nuôi mà không thịt. Giờ anh sang làm “thịt” cô ta thì em đừng có khóc à.”

“Anh dám sao, hửm?”

Châu Tử Du nói, mà mắt trừng trừng cả lên như thể muốn ăn tươi nuốt sống đối phương vào bụng.

“Thịt” cô được một hiệp rồi, giờ cô muốn câu giờ thì hắn lại muốn làm “thịt” đứa khác, xem ra người đàn ông này quá xem thường Châu Tử Du cô rồi.

Bấy giờ, Huyết Ảnh Long chỉ cười trừ, anh nói:

“Đương nhiên là anh không dám. Nhưng em cũng phải chứng tỏ thực lực của mình đi chứ, xem xem em mạnh tới cỡ nào.”

Nói xong, người đàn ông còn nháy mắt một cái.

Sau đó, Châu Tử Du cũng đã bị người đàn ông này làm cho dao động. Thật ra, ở với anh lâu ngày dường như cô cũng bị nhiễm một phần nào tính khí của anh mất rồi. Đặc biệt trong chuyện phòng phe, vợ chồng, cô cũng chẳng còn ngại ngùng gì mấy, như lần một, lần hai.

Chả ai có thể biết cô đã nghĩ gì, nhưng anh chỉ thấy trên môi cô gái nhỏ bé của mình đang xuất hiện nụ cười tà mị, cô còn dùng ngón trỏ ngoắc anh ngồi dậy.

Thấy thế, đương nhiên Huyết Ảnh Long sẽ nghe theo. Anh nhỏm người ngồi dậy, lấy hai tay đưa ra sau lưng, chống xuống nệm làm điểm trụ. Đôi mắt phượng mê gái, thích thú nhìn vào nữ mỹ nhân trước mặt.

Sau đó, Châu Tử Du bất ngờ hơi ngã người về phía anh, nhẹ nhàng choàng hai tay ôm qua cổ, tiếp đến cô chủ động ban tặng cho người đàn ông của mình một nụ cười nồng nàn hương vị ngọt ngào.

Nhân cơ hội hiếm có, Huyết Ảnh Long liền lấy tay chạm vào quả mông đẩy đà của người phụ nữ, dùng lực muốn nâng hông cô lên, tạo ra điểm nhấp.

Rất nhanh sau, Châu Tử Du đã hiểu ý bạn tình. Cô bắt đầu đưa đẩy thân thể, cứ nâng hông lên cao rồi lại hạ xuống, để thứ dị vật nam tính bành trướng bên trong chịu tác động, và thâm nhập vào sâu trong hang động nhỏ.

Bên ngoài nắng đẹp bao nhiêu, thì trong phòng, thân hình của người con gái ấy lại tuyệt sắc bấy nhiêu.

Sắc vóc mỹ lệ, dáng người thanh cao, vòng một căng tròn, vòng hai thon thả, vòng ba lại đẩy đà, cả một tỉ lệ hài hòa không thể chê vào đâu được.

Cô đang nhấp nhô, cùng trao đổi chút tâm tình với người đàn ông đời mình.

Lần đầu tiên Châu Tử Du bị dụ dỗ thành công, cô đang đưa anh đi qua từng cơn sung sướng, tinh thần thăng hoa, sau mỗi cú nhấp là cả hai đều đang nhận được.

Châu Tử Du thật vụng về trong cách hôn môi. Cô không biết làm thế nào là tuyệt nhất, nên hầu như mọi việc đều do Huyết Ảnh Long thực hiện.

Cô chỉ trao cho anh những cái cắn mút thật nhẹ trên vành môi, một chút luyến lưu vờn quanh cánh lưỡi, khi hai đầu lưỡi nhiều lần vô tình chạm nhau, chợt khiến cả da đầu cô tê dại.

Hôn đến khi say sưa quên cả trời đất, đến khi sắp không thở nổi nữa thì cô gái ấy mới chịu rời xa. Lúc này, cô vẫn ôm cổ người đàn ông, và hạ thân đang nhấp nhô liên tục, mỗi lúc càng nhanh và mạnh hơn.

"Ưm…

Không vào cuộc làm sao biết sức ai bền bỉ? Họ cứ như vậy mà quấn lấy nhau hơn 15 phút.

Châu Tử Du vì quá mệt nên đã dừng lại. Cả người cô đuối sức, chỉ biết ôm lấy người đàn ông phía trước mà ra sức thở lấy thở để.

“Mệt rồi à?”

*Gật gật đầu.*

“Mệt lắm rồi, bây giờ em buồn ngủ. Anh thích thì sang tìm em nuôi đi.”

Chưa gì Châu Tử Du đã giơ tay đầu hàng. Nhưng vẫn không quên khéo léo cảnh cáo đối phương, khiến Huyết Ảnh Long bật cười.

“Anh thích em, nên muốn ở với em!”

Nói rồi, anh đã ngồi thẳng dậy, vẫn để mặc cho cô gái ôm mình, riêng anh thì lại đặt hai tay lên hông cô. Lần này tự anh dùng sức, tự anh giúp cả hai lên đến cực khoái của sung sướng, thăng hoa.

“A…anh…anh làm gì vậy?”

“Phụ em một tay!”

Lời lẽ đắc ý vừa kết thúc, đó là lúc Huyết Ảnh Long dùng sức lực mạnh hơn, nhanh hơn, khiến giữa hai nơi tư mật mỗi lúc dán vào nhau đều phát ra âm thanh nhạy cảm.

Mật thủy từ khe động nhỏ của cô gái chưa từng ngừng chảy, nên chẳng mấy chốc ở điểm giữa đã xuất hiện những mảng bọt trắng như tuyết, nhẹ nhàng vương vấn trên đám cỏ đen mịn màng.

Từ hai thân thể, dần dần xuất hiện mồ hôi, chúng thi nhau rịn ra điểm tô trên làn da rạo rực lửa tình của hai cá thể đang hòa nhập vào nhau.

Người con gái ấy vẫn ôm anh chàng cường tráng của mình, mặc cho cơ thể cứ nhấp nhô không ngừng nghỉ, mặc cho đóa hoa đã bị càn phá đến choáng ngợp.

Nơi đáy mê cung sâu hun hút, dưới tác động điên cuồng của vật thể nam tính, đang truyền tới từng cơn buốt thắt bên phần bụng dưới. Tầng tầng, lớp lớp mị thịt đang quấn lấy chiến binh sung sức của người đàn ông.

Dù mệt, nhưng họ chưa từng muốn dừng lại. Vì những lúc gắn chặt bên nhau thế này, cứ như bao nhiêu muộn phiền đều được giải tỏa.

Họ là hai con người mang tâm tính giống nhau. Chỉ mong trên đoạn đường tương lai, họ sẽ mãi bên nhau nồng cháy như một ngày đặc sắc hương tình hôm nay.

“Ưm…a…anh…anh nhẹ một chút…”

“Á…anh chậm lại…ưm…”

“A…ưm…em…không…anh dừng lại…a…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK