• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi tài liệu cần thiết cho Tịnh Thể Linh Trì được công bố, Lưu Ly Đảo tuy bề ngoài vẫn là sóng yên gió lặng nhưng thực ra sớm đã cuồn cuộn sóng ngầm.

Ngay cả một số người bình thường không quan tâm đến việc này cũng biết rằng các thế lực lớn trên đảo hiện giờ đều đang tìm kiếm thứ gì đó gọi là Tinh Hải Lưu Sa.

Lý Phàm âm thầm tìm hiểu nhưng không có kết quả, ngày hôm đó, lại chào đón một vị khách bất ngờ.

Chính là người vượt giới mà Lý Phàm gặp được khi vừa mới đến Tu Tiên giới, Tiêu Hằng.

"Ngồi tùy ý. " Lý Phàm rót cho hắn một tách trà.

Tiêu Hằng đánh giá chỗ ở hiện tại của Lý Phàm, trong mắt tràn đầy hâm mộ cùng hoài niệm.

"Không biết tiểu huynh đệ tìm ta có chuyện gì ?" Ấn tượng của hắn đối với Tiêu Hằng cũng không tệ lắm, nhã nhặn hỏi.

Tiêu Hằng đầu tiên là cảnh giác nhìn lướt xung quanh, sau đó tiến lên, nhỏ giọng nói: "Nghe nói Lý lão ca gần đây cũng đang tìm kiếm Tinh Hải Lưu Sa?"

Ánh mắt Lý Phàm ngưng tụ: "Không sai. Ta đã lớn tuổi, muốn tu hành thì chỉ có thể dựa vào Tịnh Thể Linh Trì. Sao, ngươi biết thứ này à?"

Tiêu Hằng nuốt nước bọt, khẽ gật đầu: "Đúng vậy, vị tiên sư lúc trước hàng lâm Đại Ly đã hứa, chỉ cần gom đủ vật tư cần thiết là hắn sẽ dẫn theo một nhóm người đến Tu Tiên đại thế giới. Trong đó có Tinh Hải Lưu Sa."‎

Lý Phàm sửng sốt, sau đó có chút nghi hoặc nói: "Có à? Tại sao ta không có ấn tượng gì về điều này?"

Trước đó, Lý Phàm cũng tìm đám người Đại Ly để hỏi, ai cũng đều tỏ vẻ không biết, cho nên hắn mới hỏi như vậy.

Tiêu Hằng nghe xong, có chút lúng túng: "Khi chiêu cáo thiên hạ, nội dung trong danh sách cũng đã bị gạch đi mấy thứ để làm danh ngạch nội định, phân cho các đại thế gia Đại Ly. Vật được phân cho nhà ta sưu tầm vừa hay lại là Tinh Hải Lưu Sa này. "

Lý Phàm chậm rãi gật đầu.

"Nói đi, điều kiện của ngươi là gì?" Lý Phàm thẳng thắn hỏi.

Thấy Lý Phàm trực tiếp như vậy, Tiêu Hằng ngược lại có hơi xấu hổ, đỏ mặt, giải thích: "Lúc trước ngươi bỏ tiền an táng Trường Ngọc, xem như có ân với ta. Đáng lẽ ta không nên như thế này, nhưng cuộc sống trên Lưu Ly đảo này quá khó khăn. Ta không có bản lĩnh lớn như Lý lão ca, hiện giờ vẫn còn ở khu ổ chuột ngoại ô, mỗi ngày đều phải làm việc vất vả duy trì cuộc sống..."

Tiêu Hằng lải nhải nói liên tục, Lý Phàm nhẹ nhàng cười, ngắt lời hắn.

"Không cần nói nhiều, khó khăn của ngươi ta cũng biết. Ta nhất định phải có được vật này, chỉ cần ngươi có thể cung cấp manh mối, có yêu cầu gì cứ việc đề cập, ta nhất định sẽ cố gắng thỏa mãn.”

Tiêu Hằng cảm kích vô cùng: "Như vậy ta trước tiên cảm ơn lão ca.”

Hắn dừng một chút, sau đó có chút cảm khái nói: "Thật ra vật này cũng không hiếm, chỉ là cách xưng hô của tiên sư khác với phàm nhân chúng ta. Tất nhiên, nếu không phải trước đây trên danh sách có cả giới thiệu chi tiết đi kèm thì ta cũng không biết, thật ra, thứ gọi là Tinh Hải Lưu Sa chỉ là vẫn thiết trên trời mà thôi. ”

Lý Phàm nghe xong, suy nghĩ tỉ mỉ, sau đó bỗng nhiên hiểu ra: "Tinh Hải Lưu Sa... Hóa ra là như vậy. Nhưng chỉ cần là vẫn thiết là được sao? Còn có yêu cầu đặc thù nào không?"

"Có, có."

Tiêu Hằng liên tục gật đầu, sau đó chậm rãi đem yêu cầu cụ thể cùng nhau đến.

"Đầu tiên, bề ngoài của vẫn thiết phải tốt, bề mặt gồ ghề thì không được. Thứ hai, khối lượng tổng thể của từng khối ít nhất phải hơn năm mươi cân. Sau đó..."

Lý Phàm vừa nghe vừa ghi nhớ trong đầu.

Chờ Tiêu Hằng nói xong, Lý Phàm cũng không quên lời hứa với hắn.

"Nói đi, muốn cái gì."

Tiêu Hằng nhỏ giọng nói: "Ta chỉ muốn một tiểu viện đàng hoàng, cộng thêm một công việc nhẹ nhàng đôi chút là được. Đương nhiên, nếu có thể có vài thị nữ thì càng tốt.”

Lý Phàm đã chuẩn bị tốt việc Tiêu Hằng giở công phu sư tử ngoạm, giờ phút này lại thấy đối phương ra điều kiện đơn giản đến vậy, không khỏi lắc đầu cười.

"Không nghĩ đến đường đường là con trai của Trấn Nam Vương lại chỉ có chút yêu cầu như vậy? Không ngại thêm một chút, ta ở trong Thiên Bảo Lâu, vẫn có chút tiếng nói."

Tiêu Hằng khéo léo từ chối: "Ta biết rõ năng lực của mình. Có thể ăn ngon ở tốt, không cần sống mệt mỏi bây giờ, ta đã rất hài lòng. Nếu đột nhiên có tài phú khiến người đỏ mắt thì ngược lại, dễ mang đến tai họa.”‎

Lý Phàm gật gật đầu, cũng không cưỡng cầu.

Sau khi hai người hàn huyên vài câu, Tiêu Hằng tạm biệt.

"Có dự định tu hành hay không? Dù sao trăm cay nghìn đắng đi tới Tu Tiên đại thế giới này, cũng không thể phí công một chuyến đúng chứ?" Trước khi chia tay, Lý Phàm đột nhiên hỏi.

"Ngày sau lại nói. Ta thật sự không có hứng thú với tu tiên, "Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú" vừa đọc liền buồn ngủ, loại bỏ hoàn toàn chướng khí cũng không biết sẽ mất bao lâu." Tiêu Hằng cụt hứng trả lời, rời đi cũng không quay đầu lại.

Tiễn Tiêu Hằng đi, Lý Phàm vội vàng chạy tới Thiên Bảo Lâu.

Gặp Ân Vũ Trân, Lý Phàm lặp lại những trình bày của Tiêu Hằng về Tinh Hải Lưu Sa.

"Tinh Hải Lưu Sa chính là vẫn thiết? Đơn giản như vậy sao?" Ân Vũ Trân hơi ngoài ý muốn. "Tên Tiêu Hằng này có đáng tin không? ”

"Hẳn là không nói dối." Lý Phàm khẳng định.

"Nhưng cũng không thể không xác thực chuyện này." Lý Phàm đột nhiên chuyển đề tài, "Không phải ngươi nói không lâu sau hành tẩu của Vạn Hoa Thương Hội sẽ đi ngang Lưu Ly Đảo sao, đến lúc đó có thể dò xét thật giả từ miệng bọn hắn."

"Ý kiến hay." Ân Vũ Trân đồng ý, "Nếu có thể tiết kiệm được một khoản phí thì không thể nào tốt hơn. "

"Dù thế nào, trước tiên hãy âm thầm thu mua vẫn thiết phù hợp với yêu cầu. Hiện tại, còn không có nhiều người biết vật này, qua ít lâu nữa thì chưa chắc. Ngoài ra, khi mua cũng phải chung với mua những thứ khác lẫn vào để che giấu tai mắt kẻ khác, đánh lừa dư luận. Đồng thời, có thể sai người tung ra tin tức giả về Tinh Hải Lưu Sa trên thị trường, khuấy đục nước."

Lý Phàm suy nghĩ một lát, lại kiên nhẫn dặn dò.

Để đảm bảo danh ngạch Tịnh Thể Linh Trì thuộc về mình, Lý Phàm cần phải lập kế hoạch không có sơ suất.

"Đại thúc ngươi đúng là không đơn giản a. Trước đây ta chỉ biết ngươi là thông linh bảo thể, không ngờ ngươi còn tài giỏi như vậy." Ân Vũ Trân thấy Lý Phàm an bài đâu vào đấy, trong mắt nhất thời nổi lên một tia tò mò.

"Đại thúc trước kia làm gì?" Ân Vũ Trân không khỏi hỏi.

"Dạy người ta đọc sách mà thôi." Lý Phàm nói qua loa.

Ân Vũ Trân tỏ vẻ không tin.

"Được rồi, chuyện này giao cho ngươi đi làm, ta còn phải đi tu hành. Đừng làm phiền ta trừ khi có tình huống đặc biệt. Đúng rồi, ngươi cũng thuận tiện giải quyết chuyện ta đã đáp ứng với Tiêu Hằng." Lý Phàm cuối cùng dặn dò một câu, sau đó liền rời khỏi Thiên Bảo Lâu.

"Đại cát, sao lại là đại cát?" Ân Vũ Trân kinh ngạc cảm thụ phương hướng Lý Phàm rời đi, trong ánh mắt đầy khó hiểu.‎

Từ khi quen biết Lý Phàm tới nay, dự cảm của nàng đối với những chuyện được Lý Phàm dặn dò luôn luôn là điềm lành

Điều này cơ hồ khiến Ân Vũ Trân tưởng rằng bản lĩnh xu cát tị hung của mình mất linh.‎

Phải biết rằng, trước khi gặp Lý Phàm, nàng vốn chưa từng gặp qua chuyện đại cát.

Ngược lại, nàng đã từng muốn nuốt vào viên Ly Trần Đan kia, bước lên con đường tu hành nhưng lại dự cảm con đường phía trước vô cùng hung hiểm, thập tử vô sinh, điềm báo đại hung rành rành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK