• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ là bởi vì không phải là ngày nghỉ, người ở rạp chiếu phim cũng không nhiều. Đợi cho phim mở màn, người ngồi xem phim cũng ít ỏi.

“Cảm giác thật tốt, tựa như đã bao hết chỗ này.”  Dung Anh ôm bỏng ngô không an phận ngồi ở ghế trên, nhìn trái phải, thỏa mãn mà cảm thán.

“Không nghĩ tới người xem phim hiện tại thực là ít.” Xem ra trên tivi tuyên truyền cái gì phim điện ảnh bán được nhiều hơn ít hơn bao nhiêu vé cũng không nhất định là thật sự. Hạ Trĩ ở trong lòng phun trào.

“Hiện tại mọi người đều ở nhà chơi game lên mạng, ai còn nguyện ý tự mình bỏ tiền xem phim điện ảnh khi mà lên mạng là tìm được.”

“Chúng ta đây tính cái gì?”

“Chúng ta? Chúng ta đương nhiên là đôi tình nhân ăn no tìm lãng mạn a.”  Dung Anh cười khẽ đối với Hạ Trĩ đang trừng mắt nhìn, sau đó quay đầu nhìn về phía màn hình lớn. Đèn trong rạp chiếu phim tối xuống, màng hình sân khấu sáng lên, tạp âm cũng tiêu thất. Phim chiếu hơn một giờ, chủ yếu là nói về một đôi người yêu tốt nghiệp đại học mà chia tay rồi làm việc, sau đó nam nhân vật chính đã có bạn gái lại lâm vào chuyện tình xưa. Câu chuyện của vở kịch cũng không phải đặc biệt mới mẻ độc đáo, nhưng là nam nữ nhân vật chính đúng là thành công, đóng rất tốt, chuyện xưa làm cho người ta cảm động, nữ sinh ở đây đều cảm động rơi nước mắt,  Dung Anh tự nhiên cũng không ngoại lệ.

“Đến, đừng khóc, đây đều là diễn a.” cảnh cuối của phim, nam nữ chính ôm nhau cùng một chỗ, phim chấm dứt, đèn trong rạp chiếu phim nháy mắt sáng lên. Hạ Trĩ bất đắc dĩ rút ra khăn tay đưa cho  Dung Anh hai mắt đẫm lệ trước mặt,“Mau lau đi.”

“Ngô, hừ, cái này gọi là cảm động! Nam sinh các ngươi thật sự là lãnh huyết.”  Dung Anh một bên chùi nước mắt, một bên mang theo giọng thút thít nói.

“Hảo, hảo, là chúng ta lãnh huyết.” Hạ Trĩ một bên an ủi, một bên đem áo khoát của mình phủ thêm cho nàng. Rất giống một người bạn trai sủng bạn gái.

“Ai, nam tử tốt như vậy, nếu ta có thể gặp được thì tốt rồi.” Từ  Dung Anh thật vất vả thoát ra khỏi bộ phim liền cảm thán.

“Vậy chúc ngươi sớm ngày gặp được bạch mã vương tử của ngươi.”

“Bây giờ còn không gặp được! Cho nên! Tiểu Trĩ! Trước khi ta chưa gặp được vương tử của ta, ngươi liền tiếp tục đảm đương vai vương tử của ta đi.”  Dung Anh nửa đùa nửa thật nói:“Nếu ta này cả đời tìm không gặp, ngươi liền phụ trách ta cả đời đi!”

“A! Này,  Dung Anh tỷ……” Hạ Trĩ bị lời nói của  Dung Anh dọa, gấp đến độ có chút không biết làm sao.

“Xem ngươi gấp đến độ, chẳng lẽ ta đường đường Từ gia tiểu thư còn sợ không thể gả đi. Tiểu Trĩ thối! Khinh thường ta a!” mặt  Dung Anh lập tức biến sắc, giả bộ bộ dáng hung thần ác sát.

“Không,  Dung Anh tỷ, ta, ta không phải ý tứ này……” Nghe được lời nói của  Dung Anh Hạ Trĩ lại càng nóng nảy, kích động lại không biết nên giải thích như thế nào.

“Ha ha! Ta đùa với ngươi. Này cũng không hiểu, thật sự là ngốc tử.”  Dung Anh xì một tiếng bật cười, bộ dạng hung thần ác sát vừa rồi đều không còn.

“Làm ta sợ muốn chết, ta cũng không thể làm lỡ cuộc đời của  Dung Anh tỷ a.” Hạ Trĩ vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.

“Kỳ thật tiểu Trĩ cũng không sai, có lẽ chúng ta có thể chân chính kết giao thử xem.”

“ Dung Anh tỷ ngươi đừng nói đùa. Chúng ta……”

“Lại gọi ta  Dung Anh tỷ, gọi ta  Dung Anh!”

Hai người cãi nhau ầm ĩ ở trên đường, hoàn toàn không có phát hiện Mạc Thiếu Dương ở cách đó không xa.

“Oh, tiểu Trĩ, hảo khéo a, không nghĩ tới ở đây có thể gặp ngươi.” Mạc Thiếu Dương hai tay để trước ngực, vô lại mà chào hỏi.

“A, Mạc đại ca, ngươi ở nơi này a…… Là cùng……” Hạ Trĩ gặp Mạc Thiếu Dương, lại nhìn một đám bằng hữu phía sau Mạc Thiếu Dương, đem từ bạn gái nuốt vào trong bụng.

“Tiểu tử ngươi đã lâu không gặp thế nhưng lại thay đổi rất nhiều. Hôm nay như thế nào lại ra ngoài? Mấy ngày hôm trước ta cùng kì tuyển hẹn ngươi ngươi cũng không đi.” Mạc Thiếu Dương nói xong liền giơ tay nhéo nhéo mặt Hạ Trĩ, miệng còn than thở:“Xem ra Hạ Linh đem ngươi dưỡng không tồi.”

“Được lắm! Mạc Thiếu Dương ngươi cũng không nhìn đến tồn tại của ta!”  Dung Anh bên cạnh tức giận đánh gãy lời nói của Mạc Thiếu Dương.

“ Dung Anh? Nguyên lai ngươi ở đây, là cùng tiểu Trĩ nhà ta hẹn hò sao?” Mạc Thiếu Dương bộ dáng giả vờ như vừa mới phát hiện Từ  Dung Anh, trêu chọc  Dung Anh.

“Hừ! Ngươi là ánh mắt gì, ngay cả đại mỹ nhân ta cũng không thấy, ta xem a, ngươi nên đi bệnh viện trị mắt của ngươi.” Từ  Dung Anh cũng không cam yếu thế, hai người lại một lần nữa trước mặt Hạ Trĩ đấu võ miệng.

“ngươi mà là mỹ nhân, tiểu Trĩ nhà chúng ta so với ngươi xinh đẹp hơn vài phần. Ta xem ngươi mới cần phải đi bệnh viện thẩm mỹ!”

“Ngươi!”

“Mạc thiếu, này hai vị là bằng hữu của ngươi?” nam sinh phía sau Mạc Thiếu Dương khoát tay lên vai hắn,“Ta như thế nào không biết, Mạc thiếu đổi khẩu vị.” Nói xong, còn có ý vô tình liếc  Dung Anh cùng Hạ Trĩ.

“Đến đến, tiểu Lộ, ta đến giới thiệu một chút, vị này, là Hạ gia nhị thiếu gia trong truyền thuyết, Hạ Trĩ. Về phần nha đầu cùng ta cãi nhau, gọi là Từ  Dung Anh.”

Nam sinh gọi tiểu lộ hiểu được mà gật đầu:“Xin chào. Ta gọi là Lộ Hiểu.”

“Cái kia, xin chào, gọi ta tiểu Trĩ là được rồi.”

“Uy, Mạc thiếu, Lộ thiếu, chúng ta còn có đi hay không a!” vài nam sinh khác đối với bên này quát.

“Đi!” Mạc Thiếu Dương quay lại nói một tiếng, đối với Hạ Trĩ nói:“Tiểu Trĩ, lát nữa chúng ta đi câu lạc bộ, muốn hay không theo chúng ta cùng đi?”

“Ngươi không cần đem thói quen xấu của ngươi làm hư tiểu Trĩ!” Hạ Trĩ còn chưa có trả lời, Từ  Dung Anh giành trả lời trước:“Chúng ta không đi, tiểu Trĩ còn phải cùng ta dạo phố!”

“Tiểu thư, câu lạc bộ là nơi đứng đắn!” Mạc Thiếu Dương làm bộ dạng vô tội.

“Thiết, ta mới không tin. Hoa hoa công tử như ngươi, ta còn không biết ngươi. Không thèm nghe ngươi nói nữa, tiểu Trĩ, chúng ta đi!” Nói xong kéo tay Hạ Trĩ xoay người bước đi.

“Cái kia, Mạc đại ca tái kiến! Có rảnh liên hệ.” Bị  Dung Anh giữ chặt, Hạ Trĩ lại ngượng ngùng bỏ ra, chỉ phải quay đầu cùng Mạc Thiếu Dương nói tiếng tái kiến.

“Hảo, đây chính là ngươi nói, lần sau hẹn ngươi đi ra cũng không cần cự tuyệt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK