• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Trĩ lại lần nữa về lại với công việc, trở lại những ngày bận rộn như trước. Chẳng qua công việc hiện tại nhiều hơn trước. Hạ Linh sẽ thường gọi điện thoại nội bộ, lời ngon tiếng ngọt một phen, rồi sau đó đợi cậu vào phòng, chính là một màn thân cận. Hạ Linh cũng không làm ra hành động xấu gì, chỉ là ôm cậu một lát, hoặc là hôn đến khi cậu đỏ mặt tim đập.

Tôn Na đã sớm phát hiện chuyện của hai người, xấu hổ cũng không dám đi quấy rầy. Lỡ đâu phá rối giai đoạn thâm tình của hai người, cô có thể bị tia nhìn đông lạnh của Hạ Linh đông cho chết. Vì thế cũng chỉ có thể ở bên ngoài phòng, đề phòng các vị quản lí nào không có mắt mà tự tiện vào.

Hôm nay Hạ Linh lại gọi cho Hạ Trĩ. Bất đắc dĩ buông tài liệu đã chỉnh sửa được một nửa trong tay, Hạ Trĩ bước vài bước đã vào phòng. Mới vừa khép cửa lại, Hạ Trĩ còn không kịp xoay người đã bị ôm lấy trong một khuôn ngực rộng lớn mà quen thuộc.

“Ca ca.” Hạ Trĩ xoay người thuận thế tựa sát vào người Hạ Linh, giơ tay ôm lấy cổ đối phương mà làm nũng:“Làm sao vậy?”

“Nhớ em.” Hạ Linh ôm lấy thân hình mảnh khảnh, ghé vào bên tai cậu thổi khí.

“Không cần nháo, ngứa.” vị trí mẫn cảm bị tập kích, Hạ Trĩ xoay xoay người, tỏ ý kháng cự.“Không phải hai tiếng trước đã gặp rồi sao?”

Hạ Linh không để ý tới Hạ Trĩ như có như không phản kháng, tiếp tục nói lời ngọt ngào:“Mị lực tiểu trĩ lớn vậy, bảo anh làm sao khống chế đây, thật muốn mỗi ngày đều đem em ôm vào lòng.”

“Bớt buồn nôn!” nhẹ nhàng mà đấm một quyền lên mặt Hạ Linh, Hạ Trĩ đỏ mặt nói ” Em cũng không phải người tàn tật, anh ôm em mỗi ngày làm gì. Với lại đừng cho là em không biết nữ nhân viên trong công ty đều mơ mộng tới anh, em cũng không muốn trở thành tình địch của các nàng……”

“Anh có thể giải thích là em đang ghen không?” Nắm được cánh tay quấy rối của tiểu trĩ, Hạ Linh nhìn thiếu niên đang phồng má, liền cúi đầu hôn lên.

“Đừng……” Hạ Trĩ rên một tiếng liền không giãy dụa nữa, tùy ý Hạ Linh. Vốn Hạ Linh chỉ muốn nhẹ nhàng hôn một cái, lại không nghĩ rằng môi thiếu niên giống như cây thuốc phiện làm cho anh muốn ngừng mà không ngừng được. Đem tiểu Trĩ đặt ở trên cửa, Hạ Linh giữ lấy đầu của cậu, đưa nụ hôn càng sâu hơn.“A, a.” tiểu Trĩ bị hôn đến thiếu khí bất lực rên rỉ, hai mắt mơ màng. Hạ Linh buông thiếu niên ra, thưởng thức người bị tình dục làm cho hai má phiếm hồng, đôi môi bị hôn đỏ bừng hơi hé mở, bộ dáng mơ mơ màng màng, anh cảm thấy nhiệt độ cơ thể từ trên xuống dưới đều dồn lại một chỗ.

“Tiểu Trĩ……” thanh âm khàn khàn của Hạ Linh quanh quẩn bên tai, một tay nâng đầu Hạ Trĩ tiếp tục hôn lên, tay kia muốn cởi áo khoát của thiếu niên, đưa tay vén áo.

“Uhm…… Lạnh…… Không muốn……” Ngón tay lạnh lẽo chạm đến làn da ấm áp, Hạ Trĩ rung rung, hai tay nắm chặt cánh tay Hạ Linh.

“Thùng thùng…… Thùng thùng……” tiếng đập cửa sát phong cảnh vang lên, Hạ Trĩ giật mình, đẩy Hạ Linh ra, sửa lại quần áo vừa bị làm loạn, mới giả vờ trấn định ra mở cửa.

Hạ Linh đen mặt, bất mãn đem thiếu niên kéo về bên cạnh, sau đó căm tức nhìn Tôn Na vừa vào cửa.

Tôn Na cảm nhận được ánh mắt nghiêm khắc lạnh như băng của Hạ Linh, trong lòng không ngừng hét lên chính mình không cố ý đến quấy rầy. Đều do Tô Dạ kia, Tôn Na bất bình, cũng chỉ có thể kiên trì nói:“Tổng tài, Tô tiên sinh nói có chuyện quan trọng tìm anh.”

“Tôi không phải đã nói người không có hẹn trước thì không gặp sao? Nói tôi không rảnh, bảo hắn đi đi.” Hạ Linh gõ lên bàn, giọng nói còn mang theo một tia tình dục, làm cho da đầu Tôn Na không khỏi run lên, quả nhiên nàng tới không đúng lúc. Tô Dạ này thật là, lúc nào không đến lại chọn lúc này.

“Tô tiên sinh đã hẹn trước, lúc 2h.” Tôn Na không thể không nhắc nhở.

“Ca ca, có lẽ Tô tiên sinh thật sự có việc gấp a. em sẽ không quấy rầy các anh.” Hạ Trĩ rút tay ra khỏi tay Hạ Linh, xoay người muốn đi. Nhớ tới chuyện vừa rồi, mặt tiểu Trĩ liền đỏ lên. Hắn cũng không phải không có dục vọng, nhưng mà……muốn giao cơ thể mình cho người khác, hắn vẫn có một chút sợ hãi……

“Không cần, anh đoán hắn cũng không có việc quan trọng gì, để cho hắn vào đi.” Hạ Linh bất đắc dĩ khoát tay áo, lại một lần nữa giơ tay kéo Hạ Trĩ vào lòng.

“A, ca ca anh làm gì vậy, lỡ đâu bị Tô tiên sinh nhìn thấy…… Hắn, hắn sẽ hiểu lầm.”

“Hiểu lầm cái gì, chúng ta vốn đang quen nhau a.” biểu tình trên mặt Hạ Linh là đương nhiên, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hai mắt trầm xuống, “Không phải là em thích Tô Dạ đi?”

“Làm sao có thể như vậy! em chính là sợ, sợ việc này ảnh hưởng không tốt đến anh……” Hạ Trĩ ngập ngừng nói.

“Ha ha, hóa ra tiểu Trĩ lo lắng cho anh.” Vướng mắt nhanh chóng biến mất, Hạ Linh cười vuốt ve đầu tiểu Trĩ:“Anh không sợ người ngoài nói gì, chỉ cần có em bên cạnh anh đã rất thoải mãn rồi. anh còn hận không thể để tất cả mọi người biết mối quan hệ của chúng ta, lúc đó sẽ không có người nào muốn tiếp cận em.”

“Ai sẽ tiếp cận em a.” Đẩy Hạ Linh như bị dính keo ra, Hạ Trĩ phản bác.

“Không thiếu người tiếp cận em đâu? Trong công ty anh có bao nhiêu nữ nhân coi trọng em? Còn có Mạc Thiếu Dương, Kì Tuyển, còn Từ Dung Anh kia, đào hoa của em còn sợ không đủ nhiều sao.” lời Hạ Linh đầy vị chua.

“Này không phải…… Kì đại ca thích Như học tỷ, em cùng Dung Anh tỷ cũng không có quan hệ gì, về phần Mạc đại ca…… em đã từ chối!” Hạ Trĩ từng chút giải thích, muốn xóa bỏ đi sự ghen tuông của ca ca. Vì thế hai người không hề phát hiện Tô Dạ đã vào phòng.

Tô Dạ tiến vào liền nhìn thấy hai người cùng một chỗ, hình ảnh hài hòa làm cho hắn đau xót trong lòng. Hắn nghĩ đến nếu Hạ Linh cũng ôm hắn, ôn nhu với hắn. Ghen tị nhìn Hạ Trĩ vẻ mặt tươi cười sáng lạn trong lòng nam nhân, Tô Dạ mím môi. Dựa vào cái gì một người như vậy có thể chiếm được tâm Hạ Linh…… Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Tô Dạ ngoài miệng vẫn nói:“Khụ khụ, tôi là vào không đúng lúc?”

Hạ Linh cùng Hạ Trĩ đồng thời nhìn về phía cửa. Hạ Trĩ ngượng ngùng nhìn thoáng qua Tô Dạ, giãy dụa muốn tránh khỏi ôm ấp của Hạ Linh, ngược lại bị ôm càng chặt.“Đừng nhúc nhích, nếu em không muốn anh đem chuyện vừa rồi làm trước mặt người khác đi.” Hạ Linh ở bên tai Hạ Trĩ nói, lập tức lại nhìn về phía Tô Dạ, thản nhiên nói:“Là vô cùng không đúng lúc.”

“Hai người, sẽ không cùng một chỗ đi?” động tác thân thiết rõ ràng như vậy, làm cho Tô Dạ không thể không tin Hạ Linh thực thích Hạ Trĩ, nhưng vẫn là không cam lòng, muốn nghe được đáp án của Hạ Linh.

“Nếu cậu hôm nay đến chính là muốn biết chuyện này, tôi có thể khẳng định với cậu, đúng vậy.” Hạ Linh trả lời thực kiên định.

“Thực quá phận, trước mặt tôi nói thẳng ra như vậy. Lòng tôi đều tan nát.” Tô Dạ thoải mái nói, nhưng mà trong mắt có thể nhìn thấy ưu thương.“Tốt xấu chúng ta trước kia……”

“Tô Dạ, không có chuyện gì mời ra ngoài.” Hạ Linh biết hắn muốn nói gì, nhưng mà hiện tại anh không muốn thiếu niên biết, chuyện trước kia, anh muốn nói với cậu, mà không phải do người khác nói.

“Sợ cái gì, sẽ không phải là tiểu tử kia chưa biết chuyện trước kia của chúng ta đi.”

Việc trước kia? Hạ Trĩ ngẩn người, chẳng lẽ quan hệ của Hạ Linh cùng Tô Dạ không phải là bạn tốt sao? Ánh mắt dao động giữa hai người, cuối cùng dừng ở trên người Hạ Linh, nghi ngờ mà nhìn anh.

“Tiểu Trĩ, chuyện này sau này anh mới nói với em được không?” Hạ Linh hơi hơi thở dài.

“Được rồi.” Hạ Trĩ nhìn thấy bộ dáng khó xử của Hạ Linh, gật gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK