~~~~~~~
“Trước khi rời khỏi Vương phủ, ta bị hắn hạ cổ độc có thể thao túng nhân tâm, hiện giờ ngài muốn cưới ta, hắn nhất định sẽ gây bất lợi với ngài, mà ta, có khả năng chính là quân cờ gây bất lợi cho ngài.”
Trong một ít lời nói đó, tuy rằng là giả thiết của Tô Mê, nhưng cũng có căn cứ nhất định.
Nói cho cùng, trong nguyên cốt truyện, Dạ Tự Thừa cuối cùng chính là dưới sự thao túng của Dạ Lăng Tuyệt, chết ở trong tay nữ chủ.
“Cho nên?” Phượng Vô Thương nhàn nhạt hỏi.
Tô Mê ba bước đi đến trước mặt hắn, nửa quỳ nhìn thẳng vào mắt hắn: “Phượng Vô Thương, ta nếu ở ngày đại hôn hành thích ngài, đến lúc đó ngài không phải thành trò cười của Long Hề quốc sao.”
Không phải người cổ đại đều chú trọng thanh danh sao?
Cô làm tân nương, ngày đại hôn hành thích hắn, mặc kệ cô thành công hay không, hắn cũng sẽ bị người ta cười nhạo, chẳng lẽ hắn không để bụng chuyện đó sao?
“Không quan hệ với nàng.” Phượng Vô Thương thần sắc thanh lãnh.
Tô Mê xem như là người nóng tính, thấy bộ dáng của hắn làm tức chết người, trực tiếp vươn tay, đột nhiên dùng hai ngón tay mở mắt hắn ra.
“Họ Phượng, ba ngày sau ta chính là phu nhân của ngài, mà ngài là phu quân của ta, giữa phu thê ít nhất phải có sự tôn trọng, ngài không thể cho ta một chút sao?”
Tô Mê làm chuyện nào đó, luôn luôn không đi theo lẽ thường, khi Phượng Vô Thương phát hiện ý đồ của cô, đôi mắt đã bị cô cường ngạnh bẻ ra.
Đột nhiên thân cận như vậy, đáy mắt màu hổ phách hiện lên một tia hoảng hốt nhàn nhạt.
Nhưng giây tiếp theo, Phượng Vô Thương liền nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Ta có thể cho nàng, chỉ có thân phận Quốc sư phu nhân.”
“Ý ngài chính là, không cần ta thực hiện nghĩa vụ phu thê, không cần cho ngài ngủ, không cần hầu hạ ngài, cũng không cần sinh hài tử cho ngài?” Tô Mê thần thái kinh hỉ hỏi, giấu cũng giấu không được.
Phượng Vô Thương nhíu mày, nhìn Tô Mê bộ dáng mặt đầy vui sướng, trong lòng có chút không thoải mái khó hiểu.
Nhưng vẫn tránh tay cô ra, nhàn nhạt lên tiếng: “Đúng.”
“Vậy thì tốt, chính hợp ý ta.” Nếu có thể không cùng nhân vật của vị diện bạch bạch bạch, cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, cô tất nhiên là vui vẻ.
Nhưng, không biết có phải ảo giác của cô hay không, cô cảm thấy Phượng Vô Thương có chút không vui.
Nhưng mà điều đó hình như không quan hệ với cô.
Nhưng mà ngay sau đó, Tô Mê nhìn khuôn mặt người lạ chớ đến gần của Phượng Vô Thương, đi lên phía trước một chút, muốn nói lại thôi.
Phượng Vô Thương cau mày, không kiên nhẫn nói: “Còn chuyện gì?”
“Độc trên người ta làm sao bây giờ, có thể giải cho ta hay không, ta không muốn biến thành con rối, ngài đừng nói cùng ngài không quan hệ, Phượng Vô Thương, ngài không giúp ta giải trừ, ta liền…….”
Phượng Vô Thương cuối cùng cũng không kiên nhẫn, thanh lãnh nhìn Tô Mê: “Ngươi muốn thế nào, ngươi cho rằng ngươi có thể làm khó dễ được ta?”
Tô Mê không biết nghĩ tới cái gì, nhướng mày nói: “Ta biết ngài ghét ta đến gần, thậm chí chán ghét, nhưng nếu ngài không giúp ta, ta liền —— ngủ ngài!”
“…… Ngươi dám?!” ấn đường Phượng Vô Thương nhảy dựng, ẩn ẩn tức giận.
Tô Mê khẽ cắn môi, lập tức làm trò trước mặt Phượng Vô Thương, bắt đầu cởi áo tháo thắt lưng: “Phu quân à, thật ra không chỉ nam nhân có nhu cầu, nữ nhân cũng có, tuy rằng ngài muốn cấm dục, nhưng ta mới vừa khai trai, hương vị phu quân lại ngon như vậy, ta thèm muốn chết này.”
Phượng Vô Thương không nói lời nào, nhưng mà gân xanh trên trán lại hiện rõ rằng hắn không vui.
Tô Mê một bên vặn vẹo, một bên rút đi quần áo, đáy mắt Phượng Vô Thương cuối cùng thấm nhuộm hoảng loạn: “Độc của ngươi, ta sẽ nghĩ cách, nhưng ngươi cần phải bảo trì khoảng cách với ta một mét, không, ba mét.”
“Có thể, nhưng ta còn có một việc…….”
“Chuyện gì, nói xong một lần.” Phượng Vô Thương cho dù tính tình tốt đến mấy, cũng nhịn không nổi loại hành vi được một tấc lại muốn tiến thêm một thước của Tô Mê.
Tô Mê không thèm để ý thái độ của hắn, chỉ chỉ sau lưng, lại nói: “Tàng bảo đồ phía sau lưng ta giúp ta tạm thời tiêu trừ một chút, theo tính tình của Dạ Lăng Tuyệt, nhất định còn sẽ lại đây, nếu bị hắn phát hiện, đến lúc đó hắn tạo phản, Long Hề quốc đổi chủ, Quốc sư đại nhân ngài, cũng sẽ không có trái ngon mà ăn.”
Phượng Vô Thương thần sắc hơi ngưng, theo đó nhìn kỹ Tô Mê một lát, từ từ mở miệng nói: “Hắn sẽ không được tất cả những gì hắn muốn.”
“Tàng bảo đồ sau lưng ta, ngài nghĩ cách xóa đi.”
Phượng Vô Thương: “……?!”
Mắt thấy biểu tình Phượng Vô Thương có chút ngốc, Tô Mê cười tủm tỉm cong mắt phượng giảo hoạt, giống một con hồ ly.
“Hắc hắc, nếu chúng ta hợp tác vui vẻ như vậy, không biết phu quân có thể cho ta một ít ngân lượng để mua son phấn hay không?”
Con ngươi màu hổ phách của Phượng Vô Thương lóe lóe, cuối cùng đơn giản nhắm lại đôi mắt, nhưng mà cằm căng chặt, lại hiện rõ hắn đang ẩn nhẫn cảm xúc phẫn nộ.
“Lãnh Quyết, mang nàng đi phòng thu chi.”
Tô Mê tung ta tung tăng cùng Lãnh Quyết rời đi, trực tiếp đi phòng thu chi cầm hơn một ngàn hai lá vàng, trở về phòng thay một thân nam trang, vội vàng dắt ngựa, đi ra Quốc sư phủ.
Cô thiếu chút nữa quên, hôm nay là ngày Dạ Lăng Tuyệt đi quỷ thị mua sắm.
Dạ Lăng Tuyệt sở dĩ chinh chiến toàn thắng, bước lên đế vị Long Hề, chủ yếu là bên người có một quân sư bày mưu lập kế Lưu Tử Mặc.
Mà Lưu Tử Mặc, chính là nô lệ mà hôm nay Dạ Lăng Tuyệt trong lúc vô ý ở quỷ thị mua được.
Tô Mê cưỡi ngựa ra Quốc sư phủ, theo ký ức nguyên chủ, đi vào một chợ đêm phồn hoa ở thành đông.
Quỷ thị, chỉ có sau mười bốn tháng bảy âm lịch mỗi năm mới có thể khai trương, trong đó bán hàng hóa đa dạng, bán người, bán mạng, bán vật, chỉ cần muốn, ở quỷ thị đều có.
Mà lúc này, đèn rực rỡ mới lên.
Tô Mê thấy một lão nhân thân hình câu lũ đơn bạc, đang chọn một đèn lồng màu đỏ, trong lòng hơi vui, xem ra cô vừa lúc đuổi kịp, quỷ thị đưa ra hàng hóa đợt đầu tiên.
Dịch dịch túi tiền bên hông, Tô Mê bước nhanh đi vào phía trước đài cao, một mình một người ngồi xuống.
Chỉ chốc lát, liền có vài tên hắc y nhân, mang theo một đám nam nhân hoặc nữ nhân đầu trùm vải, xếp thành hàng đứng ở trên đài cao.
Tô Mê tinh tế nhớ lại, trong nguyên văn Dạ Lăng Tuyệt cố ý nhục nhã nữ chủ, đem nàng đưa tới quỷ thị bán lấy tiền mặt, sau lại gặp được thiếu niên hình tượng cực kỳ gầy yếu kia……
Cuối cùng nâng lên tay, chỉ vào thiếu niên nhỏ gầy quần áo tả tơi ở vị trí thứ ba từ dưới đếm lên.
“Hắn bao nhiêu tiền?”
Lúc này mới vừa khai trương, còn chưa phơi hàng hóa, đã được người chọn đơn, người quỷ thị hiển nhiên có chút kinh ngạc.
Nhưng buôn bán ngày khai trương, có người nguyện ý mua, bọn họ tự nhiên nguyện ý bán.
Một người nam nhân mặt đầy râu quai nón, nhìn quần áo Tô Mê từ trên xuống dưới, so đo ngón tay, đồng thời nói: “Tám trăm lượng.”
Tám trăm lượng?
Đây không phải hố cô sao?
Dạ Lăng Tuyệt lúc ấy dùng năm trăm lượng liền đem Lưu Tử Mặc mua lại, hoá ra là đơn hàng đầu tiên, cho nên cố ý nâng giá.
Luận chém giá, Tô Mê vẫn rất có nắm chắc.
Cô hơi nhướng mày, trực tiếp chém một nửa: “Bốn trăm hai nhiều nhất, ta tới chính là mua thư đồng, nghe nói nơi này giá cả vừa phải, bằng hữu giới thiệu mới đến, ngươi lại làm ngược lại, lập tức đem giá cả nâng lên cao như vậy, như thế nào, đơn làm ăn đầu tiên, liền muốn huỷ hoại danh dự của ông chủ các ngươi, đánh mất thể diện của ông chủ các ngươi?”
“Ngươi nói bậy gì đó?!” Râu xồm một chút liền nổi giận.
Giá cả là hắn cố ý nâng lên, nhưng hắn chỉ là muốn chút lợi nhuận, nào có khoa trương như nam nhân này nói như vậy?
~~~~~~~