- Này quản gia quèn kia còn không mau cho tôi vào nhà định cho tôi đứng ở đây gãy cả hai chân à
- À đúng rồi tôi quên mời đuông dừa vào à không mời MÃ PHU NHÂN vào nhà
- Cậu liệu hồn ăn nói cho đàng hoàng đấy tôi kêu chồng tôi đuổi cậu giờ nào không hay đấy
- Vâng
Ả cầm trên tay sấp tài liệu vênh vênh cái mặt tẩm đầy mùi trà xanh bước vào cùng sấp tài liệu đi vào,thấy anh ngồi ở sofa ả ra chạy lại ôm tay anh nũng nịu,cậu đứng đó nhìn anh cười nụ cười khiến anh cảm thấy có chuyện không ổn liền đẩy ả ra,ả ta bị anh đẩy liền giở trò,cạ cạ bộ ngực toàn silicon của mình tay anh nói
- Anh a~~~ người ta nhớ anh chết được anh nở lòng nài không nhớ người ta còn đẩy người ta ra nữa
- Này cô Trần Kha làm ơn cô giữ khoảng cách một xíu phù hợp với chức vụ thư kí của mình,không vợ tôi lại ghen lên là chết cô tìm không thấy xác đấy
- Ơ anh nói gì kì vậy em là vợ anh chứ ai vào đây mà ghen chứ
- Phiền cô vào việc chính
- Em không vào đó anh làm gì em anh có thấy chồng nào mà không cho vợ mình lại gần chứ
- Vậy thì tôi để cô nói chuyện với vợ tôi vậy
Cậu nảy giờ ngồi kế bên anh,lườm ả muốn rớt con mắt ra ngoài nảy giờ anh thấy vậy đã đổ mồ hôi hột đầy trán,liền kéo kéo ray cậu,ý ra dấu kiểu may giúp anh với cậu thấy liền nhào vào đẩy cô ta ra ngồi lên đùi anh,còn vòng tay qua cổ anh hôn lên môi anh một cái khiến cho cô ta tức xanh mặt mày,lí do cậu bay vào nhanh như vậy là nảy giờ ngứa mắt ả lắm rồi chỉ ngồi nhịn đến thời cơ là quất tại trận ả cho biết mặt,ả thấy cậu làm như vậy với thân phận là quản gia liền nói
- Này cái cậu quản gia ai cho cậu làm với chồng tui hả
- Hơ cô nói ngộ nhờ chẳng lẻ chồng tôi,tôi không được hôn không được ôm hả
- Cậu dám nói xạo cậu là quản gia mà làm như vậy không sợ tôi đây dạy cho cậu bài học hả
Cậu thấy như vậy liền dở trò quay qua anh làn nũng nói
- Anh a~~~ anh xem cô ra ức hiếp em kìa
- Bảo bối ngoan anh cho em xử cô ta đó em xử sao cũng được
- Ỏ yêu anh ghê vậy đó
Cậu chồm lên hôn anh một cái rồi rời khỏi người anh đi lại chổ ả nắm tóc ả quật ngược ra sau tát bạt bạt mấy chục cái rồi xoay đầu ả vòng vòng,chưa đả cậu quăng ả ở đó,đi vào trong xách nguyên thùng nước cộng bịch bột mì đi ra,anh thấy điều không lành liền tránh ra chỗ khác để cậu xử,ả thấy cậu cầm thùng nước và bịch bột mì đi ra liền nói với giọng sợ hãi
- Cậu...cậu...tính.....làm...gì vậy hả
- Tôi làm gì kệ bà nội tôi chứ liên quan gì tới cái nòi giống trà xanh thảo nguyên như cô chứ hả thân phận làm thư kí không lo lo đi quyến rủ chồng người khác
- Mày dám làm gì tao Gia Kỳ sẻ không tha cho mày đâu đấy
- Hơ tao sợ sợ quá trời sợ toát mồ hôi nè để ông đây nói cho mày biết nghe con cái đồ con gái gì đâu á mà lẫn lơ dễ sợ,mặt dày hơn lớp bê tống nữa,cái nết chắc gớt từ khi chui khỏi bụng mẹ ông bác sỉ quên lụm lại cho,là con gái cũng phải biết giữ cái thân chứ có đâu ăn mặc chỗ kia khoét cả đống,chỗ này khoét muốn thấy hết,cái chỗ cần che thì không che cái chỗ không cần thì che,ủa dị vận chi dậy khỏi bận đi đâu tốn tiền mau đồ đâu con,để ông đây cho mày biết thế nào là chơi tới bến
- Mày...mày...định...làm..gì....Gia Kỳ...cứu em
- Ông nội cả dòng cả họ nhà mày cũng đéo cứu được mày đâu con trà xanh nguyên chất à cái mặt tưởng đẹp lắm hay vênh vênh lên ai ngờ đâu phấn đánh còn lộ mụn kìa,son sài son dỏm nó trôi hết màu,ngực,mông chắc đi sửa tốn tiền cả dòng cả họ chứ gì để hôm ông đây chơi với mày
Vừa dứt lời cậu cầm bịch bột mì xé ra đổ từ trên đầu ả đổ xuống,rồi cầm xô nước đổ lên cái ào người ả chả khác gì cục bột cả cậu cười lớn vỗ tay nói
- Chơi nhiêu đó đủ rồi giờ mau cút đi nếu chưa muốn tao đây viết chết mày con à
Ả nghe vậy xang mặt dắt giò lên cổ chạy khỏi Mã gia lúc đi tơm tắt lúc về thân tàn ma dại cái kết khi đụng vào ĐINH TRÌNH HÂM
Hết
Mấy nay ra chap mà nó bị sao á mọi người kiểm duyệt thành công rồi mà không thấy chap mới đâu tận 2 ngày mới ra muốn khóc á