• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Nghị ở trên ngực Lý Mai di chuyển cuồng dã cũng bắn ra. Mệt đến mức không muốn giơ tay động đậy thân thể. Trần Nghị bình ổn hô hấp rối loạn của mình, mới giúp Lý Mai lau đi phần tinh dịch trên ngực.

Khuôn mặt Lý Mai ửng đỏ, vẫn chưa khôi phục lại dáng vẻ, Trần Nghị nhịn không được trên điểm hồng mai hút sâu. Sau đó mới xuống giường dọn dẹp.

Bởi vì Lý Mai lúc biết mình có con đã cố gắng kiếm chút tiền nên hiện giờ trong nhà cũng có chút tiền để duy trì cuộc sống. Khoai lang đỏ, củ cải trắng cũng sắp đến thời điểm thu hoạch.

Mấy ngày nay hắn thường ra khu đất trồng trọt kiểm tra tiện thể xới  một phần đất để chuẩn bị trồng lại chút lương thực khác.

Trần Nghị nói với  Lý Mai một tiếng, liền vác cuốc đi ra đồng.

Nhìn mặt trời đã xuống núi rồi, Trần Nghị mới lau mồ hôi ướt đẫm trên trán vác cuốc trở về nhà. Hắn đặt cuốc ngoài sân rồi mới bước vào nhà.

Lý Mai còn đang cho hai nhóc uống sữa, nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Nghị, ôn nhu cười cười, “Đã về?”

Gương mặt cương nghị Trần Nghị trở nên ôn nhu, hắn đi qua ngồi cạnh Lý Mai, ôm tên nhóc đang trong ngực nàng vào trong lòng, “Hôm nay hai đứa nhỏ có quậy nàng không?”

Lý Mai lắc lắc đầu, “Không có, chúng rất ngoan.”

Trần Nghị gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi.”

Hai người ngồi nói chuyện một lúc, Trần Nghị liền đứng dậy, “Ta đi nấu cơm tối, nàng muốn ăn gì?”

“Trứng gà đi.” Lý Mai đột nhiên muốn ăn trứng gà.

“Được.” Trần Nghị đặt nhẹ tên nhóc đang ôm trong lòng xuống giường rồi xoay người đi vào phòng bếp. Rất nhanh đã nấu xong cơm, Trần Nghị  chiên trứng gà để vào bên trên chén cơm.

Trứng gà chiên rất tốt, nhìn là muốn ăn, Lý Mai nhận chén Trần Nghị đưa sang. Chú ý đến chén của Trần Nghị, bên trong chén không có gì ngoài cơm.

Lý Mai đem trứng chia làm hai phần, gắp một nửa đưa vào chén Trần Nghị, “Chàng cũng ăn đi, không cần phải thương ta như vậy.”

Trần Nghị trong miệng đang nhai cơm, nhìn trứng trong chén, cảm thấy bản thân thật may mắn đã cưới được nương tử tốt. Trong lòng cực kỳ vui vẻ nhưng trứng gà này cực kỳ khó có, hắn là người đàn ông khỏe mạnh không cần ăn những thứ bổ này. Nhưng nàng mới sinh con, còn phải cho con uống sữa, nàng nên ăn nhiều một chút. Không thể không nói, Trần Nghị rất đau lòng cho nương tử nhà mình.

Trần Nghị đem cơm trong miệng nuốt xuống, gắp trứng gà chiên vào lại bát Lý Mai, “Ta không thích ăn trứng, nàng ăn đi.”

“Không thích ăn trứng?” Lý Mai không tin.

“Nàng phải ăn để  bổ sung chất cho thân thể, nàng cần phải có nhiều sữa.” Trần Nghị nói.

Lý Mai theo bản năng nghĩ tới ngày Trần Nghị hút sữa cho mình, mặt lập tức liền đỏ, ánh mắt cũng không dám nhìn về phía Trần Nghị, chỉ là thầm mắng một câu đồ lưu manh.

Cũng không có gắp trả trứng chiên cho Trần Nghị.

Ăn xong cơm tối, Trần Nghị  dọn dẹp chén bát. Sau đó lại múc nước để Lý Mai tắm rửa. Hắn cũng nhanh tắm rửa thân thể, sau đó đem quần áo và tả của hai nhóc giặt sạch sẽ.

Làm xong mọi chuyện, trời đã khuya. Thời điểm Trần Nghị vào nhà Lý Mai đã dỗ hai nhóc ngủ.

Trần Nghị tự giác nhẹ giọng, “Đều ngủ rồi?”

“Ừ.” Lý Mai nhẹ nhàng trả lời.

Trần Nghị nhẹ nhàng cởi quần áo bước lên giường. Lý Mai dịch thân mình vào bên trong để hắn lên giường. Trần Nghị đem Lý Mai ôm vào trong ngực, “Ngủ đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK