Đối với người thường có lẽ sẽ rất cô đơn và buồn tủi. Nếu bảo Bạch Dương không cảm thấy gì cả, tức là cô đang nói dối. Có cô đơn, nhưng cô lại không hề giận ba mình, càng không ghét bỏ gì việc ông ham công tiếc việc. Không có mẹ, ông chỉ còn cách làm việc thật tốt để cho con gái mình có một cuộc sống đầy đủ.
Bạch Dương biết, ông yêu cô rất nhiều, giống như cô yêu ông vậy. Đối với ông Kiều mà nói, cô chính là bảo vật quý giá mà ông trân trọng và yêu thương. Vì vậy, cô chưa từng giận ba mình dù chỉ một lần.
Hôm nay mình sẽ nấu món mà ba thích nhất, Bạch Dương tự đặt mục tiêu cho mình như vậy, coi như là mừng ba về nhà, cũng là mừng cho dự án vừa hoàn thành của cô. Đó là quyết tâm của cô.
Nhưng mà khổ một nỗi, món ông thích nhất cũng là món mà Bạch Dương tệ nhất. Dù cho giỏi nữ công gia chánh do phải tự lập từ bé, cô lại không tài nào nấu được món cà ri, kể cả khi sách nấu ăn của Bạch Dương còn nhiều hơn cả sách giáo khoa từ lớp một tới giờ.
Nghĩ một hồi lâu, cô quyết định gọi nhờ “quân sư” giúp.
Bạch Dương có thể gọi cho chị Kim Ngưu, người như chị ấy chắc chắn rất giỏi nấu ăn, hoặc chị Xử Nữ cũng được. Cho đến khi trong đầu cô lại sáng lên một ý nghĩ khác. Sau một thời gian dài đắn đo, cô lại quyết định tìm sự giúp đỡ từ Ma Kết.
Cơ hội tốt để gần cậu thế này, cô chắc chắn phải nắm lấy cho bằng được.
“Sao tớ phải tới? Sao lại nhờ tớ?”
Câu trả lời đầu tiên của Ma Kết chính là câu hỏi. Nhưng tiếc cái, Bạch Dương vốn là một người không dễ từ bỏ mục tiêu của mình, đừng mong cô nhận thua dễ như vậy.
“Tớ nhờ cậu chút thôi chứ bộ! Tại tớ nghe bảo người ta giỏi nấu ăn lắm!”
Dù vậy, đôi lúc Bạch Dương cực kì căm thù cái giọng điệu kiêu ngạo trên trời của mình.
Cuối cùng, Ma Kết vẫn thở hắt ra rồi đồng ý, mà theo cô thấy là khá miễn cưỡng.
Nếu là Sư Tử nhờ, cậu chắc chắn không tỏ vẻ như vậy. Nghĩ như thế, Bạch Dương lại thấy bực mình, đến mức muốn giận cá chép thớt lên nhỏ bạn quý hoá của mình.
Mặc kệ đi, quan tâm nhiều làm gì cho mệt óc.
Đó chính là lý do mà lúc này, Bạch Dương đang vui vẻ ngồi trên ghế sofa ngoài phòng khách đợi Ma Kết tới. Cô cũng muốn chạy đi đón cậu lắm, nhưng anh chàng lớp trưởng lại bảo không cần. Trong thâm tâm Bạch Dương cũng có chút tự ái nghen, người gì đâu mà khó ưa!
Đưa tay cầm remote tắt tivi đi, Bạch Dương một tay đỡ nhẹ đầu mình. Không hiểu sao, đầu cô cứ giật băng băng, thỉnh thoảng lại đau nhói lên, chưa kể còn chóng mặt. Cô không rõ bản thân bị gì nữa.
Chắc tại hôm qua Bạch Dương ngủ muộn quá, cô cứ mãi nghiên cứu mấy quyển sách nấu ăn chất đống trong nhà. Nhờ thì nhờ, cô ít nhất cũng phải biết đôi chút, không thì lại bẽ mặt trước cậu à! Gì chứ, Bạch Dương cô cũng phải ra oai một chút chứ.
Ngay lúc này, tiếng chuông cửa vang vào tai, Bạch Dương một cách vui vẻ lập tức chạy ra xem thử.
Cánh cửa vừa mở ra, cô đã nhìn thấy Ma Kết đứng ngay phía sau. Áo thun trắng, áo jeans khoác ngoài, thêm quần jeans và giày bata. Đây không phải lần đầu tiên Bạch Dương nhìn thấy cậu mặc thường phục thay cho đồng phục trường cứng nhắc, nhưng vẫn không thể rời mắt được.
So với cái tên cụ non mọt sách khó gần thì khác gần như hoàn toàn. Bạch Dương chợt nhận ra, Ma Kết có một khuôn mặt điển trai cực kì không thua kém bất kì ai.
Trừ cái việc đến tận bây giờ, cậu vẫn còn cắm đầu cắm cổ vào quyển sách đang cầm trong tay.
“Đừng bảo tớ là cậu vừa đi vừa đọc đấy nhé!”
Tay rất nhanh chóng đóng quyển sách lại, Ma Kết đưa mắt nhìn Bạch Dương rồi thản nhiên gật đầu.
Đó là thói quen rất bình thường của cậu mà.
“Có ngày vấp té cho coi!”
“Không có chuyện đó đâu!”
Câu trả lời chắc nịch của Ma Kết, sao Bạch Dương ghét quá!
Vậy tớ trù cho biết! Khó ưa!
“Cậu có định mời tớ vào nhà hay không đây, dù cậu là người bảo tớ tới đây?”
Bảo cậu giúp dạy cho nấu món cà ri gì đó, báo hại cậu phải dậy từ sớm rồi đạp xe đến đây, thế mà lại đứng đây cãi tay đôi như đúng rồi?
Bạch Dương giờ mới giật khẽ, rất nhanh chóng cười vui vẻ đứng nép sang một bên. Nhưng khi Ma Kết đã bước qua rồi thì vạch mắt lè lưỡi sau lưng cậu.
Một hoa khôi xinh xắn đáng yêu người người ngưỡng mộ như cô tại sao lại phải lòng cái tên khô khan lạnh nhạt này vậy chứ? Đầu Bạch Dương chắc chắn bị hỏng rồi. Hỏng nặng rồi!
Mặc kệ ai đó còn đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Ma Kết một mặt quan sát căn hộ nơi Bạch Dương sống, một mặt lại suy nghĩ vài chuyện nãy giờ. Nhưng nói sao thì nói, căn hộ này thật sự quá rộng cho hai ba con - mà nhiều nhất chỉ mỗi mình Bạch Dương - sống.
“Vậy, cậu có cần bắt đầu ngay bây giờ không?”
Bạch Dương sực tỉnh, không suy nghĩ gì mà lập tức trả lời ngay.
“Có! Có chứ! Càng sớm càng tốt!!”
Trên cơ bản, một đứa con gái lại nhờ một thằng con trai dạy nấu ăn, xét trên phương diện nào cũng thấy kì lạ, mặc dù Bạch Dương đối với điều này không quan tâm nhiều cho lắm.
Hừ, đây là thời bình đẳng nam nữ đó!
Cùng Ma Kết nấu ăn Bạch Dương mới biết, cậu thật sự rất giỏi. Đến một đứa ngay từ nhỏ đã vào bếp như cô còn phải khâm phục nữa là.
Đẹp trai, học giỏi, lại giỏi giang việc bếp núc, Bạch Dương tự nhiên cảm thấy Ma Kết hoàn hảo ghê. Nghĩ như vậy, cô lại bắt đầu thắc mắc, một người như cậu tại sao ngoài Sư Tử lại không hề có người bạn nào, trừ Nhân Mã ra. Có thể cậu hơi cộc cằn một chút, chín chắn quá tuổi một chút, cụ non một chút, hay càm ràm một chút, cũng khó gần và đáng ghét một chút, nhưng Ma Kết cơ bản là rất tốt bụng còn gì.
Mà hình như, mấy cái một chút đó gộp lại không còn là một chút nữa rồi thì phải...
“Cậu đang nghĩ ngợi lung tung gì đó hả?!”
“Hả? Gì cơ? Xin lỗi, bộ cậu nói gì sao?”
Ánh nhìn của Ma Kết trong vài giây khiến Bạch Dương lạnh sống lưng.
“Tớ bảo lấy cho tớ cây xả!”
“À, ừ! Chờ tớ chút!”
Còn nữa, Ma Kết cũng rất dữ tợn. Cực kì hung hăng và cậy quyền ỷ thế!
Dẹp mớ suy nghĩ của mình sang một bên, Bạch Dương tay mở tủ lạnh tìm thử. Tuy nhiên, trong đống nguyên liệu chất đầy trong đó, cô dù tìm thế nào cũng không thấy gì hết. Bạch Dương nhớ rõ ràng tối qua đã mua đầy đủ rồi mà.
“Có không?”
Nhìn cái cách cô bạn của mình loay hoay loay hoay mãi, Ma Kết cũng biết được câu trả lời rồi. Cậu đành thở dài ngao ngán.
“Mở balo tớ lấy cái hộp nhỏ bên góc đi!”
Từ bao giờ Bạch Dương trở thành tay chân sai vặt thế này? Cô rõ ràng nhờ Ma Kết đến dạy nấu mà nhỉ?
Có cái gì đó nó sai sai ý.
Nhưng nói là nói vậy, Bạch Dương sau đó vẫn được Ma Kết dạy cẩn thận. Vừa dạy vừa làm, cô rất nhanh chóng đã hiểu, hiểu luôn tại sao từ trước đến giờ dù cố mấy cô cũng không tài nào nấu được.
“Không hiểu nổi, cậu nghĩ sao mà lại cho sữa và chocolate vào thế hả? Đây không phải phim hoạt hình hay truyện thiếu niên đâu!!”
Chỉ có cái, Ma Kết nghiêm khắc quá! Cực kì cực kì cực kì cực kì nghiêm khắc!!
Nấu xong thì phải thử, điển hình là lúc này Bạch Dương và Ma Kết đang ngồi đối diện nhau mà ăn thử món vừa làm.
Kể ra, nếu là mười phần, Ma Kết đã giúp hết sáu, bảy phần rồi.
Thật sự thì đa phần ở trường, bao giờ Bạch Dương cũng ngồi đối diện Ma Kết. Cô không thể ngồi cạnh cậu, một phần vì ngại, nhưng phần lớn lại sợ bị bỏ lơ. Chuyện xảy ra hồi cấp một đã khiến cô quá mệt mỏi rồi.
Ma Kết và Sư Tử chưa bao giờ lờ Bạch Dương đi. Kể cả khi họ thân thiết với nhau rất nhiều, thân đến mức khiến người ta ganh tỵ hay hiểu lầm, cuộc nói chuyện của họ lúc nào cũng bao gồm cả cô. Họ ngồi cạnh nhau, nói chuyện với nhau vui vẻ, và luôn luôn kéo cả cô vào. Vì vậy, Bạch Dương từ khi cùng hai người kết bạn chưa bao giờ cảm thấy lạc lõng, dù đôi khi, cô vẫn cảm thấy giữa Sư Tử và Ma Kết có bí mật nào đó không thể nói cô biết.
Tuy nhiên, khi chỉ có hai đứa thế này, Bạch Dương lại muốn ngồi cạnh Ma Kết. Nếu như vậy, cô có thể thân thiết với cậu hơn đúng không?
Ban đầu chỉ là tiếp cận cho vui, từ bao giờ tình cảm mà Bạch Dương dành cho Ma Kết lại nhiều đến vậy? Kể cả có nghĩ bao nhiêu, cô cũng không thể tìm ra câu trả lời thoả đáng được.
“Cậu quen Sư Tử bao giờ vậy? Tớ thấy hai người thân nhau lắm luôn~ Cực kì thân! Thật khó chịu-”
Đến khi câu hỏi phát ra, Bạch Dương mới nhận ra mình vừa làm gì. Chưa kể cả ánh mắt của Ma Kết đang nhìn chằm chằm vào cô. Bạch Dương khẽ bặm môi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thật sự thì, cô cũng có chút tò mò.
“Đầu năm lớp ba.”
Ma Kết chẳng có chút suy nghĩ nào, cậu rất nhanh đã trả lời ngay.
Bạch Dương hơi ngạc nhiên. Lâu vậy rồi ư? Đã.. hơn bảy năm rồi?
Câu hỏi của cô khiến cậu lại nhớ về lần đầu tiên gặp Sư Tử, Ma Kết chợt bật cười.
“Nó giống với hồi đầu năm ý! Khi tớ được bầu chọn làm lớp trưởng, Sư Tử khi đó cũng rất lanh chanh đòi chức lớp phó, dù lúc đó cậu ấy còn chả biết lớp phó là cái gì!”
Mà, ai chứ con nhỏ đó thì cô không ngạc nhiên cho lắm.
“Lúc đầu cũng chẳng để ý gì đâu, tớ vốn không bao giờ thích mấy cái đứa năng nổ quá mức! Chỉ có mỗi Sư là lúc nào cũng kè sát bên tớ làm bộ thân thiết! Dần dần rồi quen lúc nào chả hay, không có lại thấy buồn!”
Bạch Dương tự nhiên nghĩ đến Nhân Mã và Song Ngư.
“Hồi đó cũng hay bị bắt nạt lắm, nhưng tớ toàn mặc kệ nên cả người thỉnh thoảng lại vừa bẩn vừa thương tích!”
Ma Kết bị bắt nạt? Ác bá độc tài bị bắt nạt? Bạch Dương tự nhiên bật cười không nhịn được.
“Xin lỗi... Haha! Tớ xin lỗi... Chỉ là, nó.. Haha... Nó buồn cười sao ý!”
“Im ngay!”
Tuổi thơ của Ma Kết cũng dữ dội ghê. Dính với Sư Tử còn dữ dội hơn! Hồi đó cũng tại cậu cứ lầm lầm lì lì chả bao giờ nói chuyện với ai, đã vậy còn bị bọn con gái để ý nên mới thành ra hệ luỵ thế kia.
“Rồi con nhỏ kia một lần nào đó cứu cậu hả?”
“Cứu gì mà cứu? Có mà chạy tới la làng la xóm rồi hăm he mách cô thì có! Sư mạnh mồm mạnh miệng cực kì!”
Gì mà cứ như bọn mẫu giáo vậy trời... Cũng không biết Ma Kết đang khen hay chê nữa.
“Sau đó?”
“Sau đó gì? Được một đứa con gái giải vây thì nhục chết! Nên tớ cũng nhảy vào hùa theo một trận! Một đứa giả bộ khóc tưng bừng, một thằng miệng mồm mách tới mách lui, cuối cùng bọn nó cũng không dám làm gì nữa hết!!”
Không ngờ Ma Kết cũng quậy phá đến thế. Bất ngờ ghê!
“Hai cậu cũng dữ tợn kinh hồn~!”
“Chẳng phải gì đáng tự hào đâu!”
Nói sao thì nói, Sư Tử cũng đứa bạn thân đầu tiên và duy nhất của cậu, là đứa duy nhất cậu có thể thản nhiên nói bất kì điều gì, nói cả bí mật của cậu.
Mặc dù chính bản thân Sư Tử lại có vài điều giấu cậu đi chăng nữa, Ma Kết chưa bao giờ lấy đó làm bận tâm.
“A, cậu cứ để tớ rửa cho!”
Dù cho Bạch Dương nói vậy đi nữa, Ma Kết vẫn bình thản cầm lấy cái tô đã ăn hết của cả cô lẫn của mình rồi tiến về bồn rửa bát.
Đầu Bạch Dương bắt đầu đau nữa rồi.
“Vậy, cậu có thích Sư Tử không?”
Hay thật, cô bắt đầu mất tỉnh táo rồi. Sao lại hỏi xằng bậy vậy hả trời?
Cậu mà bảo có, cô sẽ làm sao đây.
Ngốc quá! Ngốc quá! Ngốc quá đi!!
Bạch Dương dù xem Sư Tử là bạn tốt, bạn rất tốt, nhưng những chuyện liên quan đến Ma Kết thì lại khác. Cô thừa nhận mình ích kỷ, mình xấu xa, khi cô luôn ganh tỵ với Sư Tử.
Chỉ là, nhìn hai người họ thân thiết, cô thấy rất khó chịu nơi lồng ngực mình.
Không thích chút nào!
Tay không hề dừng lại kể cả khi nghe rõ câu hỏi, Ma Kết vẫn tiếp tục việc rửa bát của mình.
“Có.”
Hay chưa! Mày thấy mày ngu chưa hả Bạch Dương?
“Không chỉ thích, còn là yêu nữa! Yêu, yêu rất nhiều! Sư là tri kỉ, là quan trọng với tớ!”
Bạch Dương không hối hận, cô chỉ đơn giản thấy bản thân thật ngốc nghếch.
Đã nằm dài ra bàn từ bao giờ, mắt Bạch Dương vô thức nhìn về phía Ma Kết. Nhìn vào bóng lưng cậu, cô bỗng dưng cảm thấy thật xa vời. Một đứa con gái lúc nào cũng tự mãn về bản thân, lúc nào cũng nhẫn tâm chà đạp cảm xúc kẻ khác như một trò vui, Bạch Dương đã nhận được sự trừng phạt rồi.
Ma Kết thật sự quá xa vời. Gần mà xa, xa đến mức cô không tài nào bắt lấy được.
“Nhưng mà-”
Bịch!
Ma Kết còn chưa kịp nói dứt câu đã bị âm thanh lạnh lẽo kia ngắt lời. Mắt cậu hốt hoảng quay phắt ra sau, tay rất nhanh chóng đã tháo đôi găng cao su vứt sang bên.
“Bạch Dương!?”
Vội vàng chạy tới bên Bạch Dương đột nhiên ngã khỏi ghế và ngất đi, Ma Kết một tay đỡ lấy đầu cô, một tay vén phần tóc mái ướt đẫm mồ hôi từ bao giờ của Bạch Dương.
“Nóng quá! Ngốc này, cậu gắng gượng nãy giờ làm quái gì vậy hả?!!”
Từng hơi thở gấp rút của Bạch Dương, cậu không chắc cô còn chưa nghe thấy gì nữa hay không.
Một cô gái ngốc mà! Quá ngốc!!