Trong những ngày đến nhà anh nấu cơm dọn dẹp cho anh có lúc cô đã nghĩ nếu như mình được làm vợ của anh thì sao nhỉ? Có phải khi ấy anh sẽ yêu vợ thương con không? Nhưng sự thật thì hoàn cảnh của cô lại chẳng thể với tới anh nên cô chỉ đành lén lút mà cầm áo của anh mà tưởng tượng ra hơi ấm của anh mà thôi.
Trong cuộc sống mỗi người chúng ta sẽ có lúc chúng ta rất mạnh mẽ sẵn sàng đối đầu với những thử thách nhưng cũng có lúc ta yếu đuối muốn ngồi bệt xuống đất khóc thật to để cho vơi đi những muộn phiền không biết tỏ cùng ai, quả thật Bạch Khuê đã rất may mắn khi được mẹ Khanh nhận làm con nuôi gia đìn mẹ đã lo lắng cho hai mẹ con cô không thiếu thứ gì nhưng cô cũng chỉ là một người phụ nữ làm mẹ đơn thân bán hủ tiếu không có học vấn nhan sắc thì cũng ở mức bình thường thì sao cô dám mơ mộng đến một tình yêu đẹp với Hoàng An chính là ba của con gái mình.
Người phụ nữ rất dễ yếu lòng khi mà trong những ngày này cô luôn tiếp xúc với anh ở cự li gần nhìn thấy anh luôn tập trung vào máy tính và những xấp giấy tờ dày cộm thì trong lòng cô đã ngưỡng mộ ba của con gái mình rất nhiều khi cô cầm cái áo đang tính treo vào móc thì thấy có một cái cúc sắp bị rơi ra nên cô ra quán tạp hóa gần đó mua kim chỉ về khâu lại cho anh.Loay hoay dọn dẹp sắp xếp lại mọi thứ trong nhà ngăn nắp rồi cô vào bếp nấu cơm gà nhưng cái nồi to cô muốn lấy để luộc gà lại ở trên kệ cao cô cố rướn người lên để lấy mãi cũng không với tới bỗng sau lưng cô có một thân hình to lớn rắn chắc áp sát vào cô đưa tay với lấy cái nồi cho cô rồi nói:
- Cô muốn lấy cái nồi này đúng không?
Hơi thở của anh phả ra theo từng chữ anh nói bao quanh lấy Bạch Khuê khiến cô e thẹn hai má đỏ ửng lên gật đầu trả lời:
- Đúng là cái này rồi mà sao anh về giờ này sáng anh nhắn năm giờ anh mới về mà.
Trái tim nhỏ bé của Bạch Khuê nơi lồng ngừng đang đập nhanh liên hồi giống như tiếng trống thúc giục binh lính tấn công mà Hoàng An cũng không có ý định tránh khỏi cô mà vẫn đứng sáp vào cúi xuống ngửi thấy mùi tóc của cô có hương bưởi thì buột miệng nói:
- Tóc của cô thơm thật hương thơm giống như của mẹ tôi vậy đó tôi ngửi thấy mùi này cứ nghĩ mẹ tôi cũng đang ở đây cùng tôi.
Bạch Khuê đang e thẹn vì bị anh áp sát vào người thì bị câu nói của anh so sánh cô với mẹ anh thì như gội gáo nước vào mặt khiến cô tỉnh táo vội đẩy anh ra cầm cái nồi rửa lại rồi đặt con gà vào luộc, Hoàng An bị cô đẩy ra thì cũng giả vờ như không có chuyện gì trả lời câu hỏi khi nãy của cô:
- Tôi giải quyết việc xong sớm thì về sớm thôi tôi lên lầu tắm đây cả ngày ở ngoài công trường mồ hôi ra nhiều quá.
Anh nói xong đi một mạch lên lầu để lại một mình Bạch Khuê vẫn đang con bực mình khi anh dám nói cô giống mẹ của anh, khi cô đã đặt gà lên bếp luộc được mười năm phút thì có tiếng gọi của Hoàng An vọng xuống:
- Bạch Khuê! Cô mang khăn tắm của tôi đi đâu rồi.
Bạch Khuê bị tiếng gọi của anh làm cho giật mình vội chạy ra sân phơi lấy khăn tắm rồi đi lên lầu đứng trước cửa phòng tắm nói:
- Nãy tôi mang đi giặt mà chiều nay nắng to nên cũng khô rồi tôi đã lấy lên cho anh rồi này.
Lời của cô vừa dứt thì cánh cửa phòng tắm mở hé ra anh đưa tay ra cô vội đặt khăn tắm lên tay anh rồi nhanh chóng rời khỏi đó có lỡ xảy ra chuyện bất ngờ gì ngoài ý muốn thì cô xấu hổ lắm.
......
Bạn đọc nhớ like và vote cho mình nha