Mục lục
Chiến Soái Tiêu Thanh Mạc Thiên Lam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 362

 

“Ký tên vào thỏa thuận bồi thường chưa?”

 

Thấy Tiêu Thanh bước vào phòng làm việc, Mục Thiên Lam mệt mỏi hỏi.

 

Tiêu Thanh trả lời: “Đều đã ký rồi, thống nhất bồi thường cho mỗi gia đình người chết sáu tỷ, tòa án xét xử cũng đã xét xử, sau khi bồi thường cho gia đình người chết thì bọn họ cũng không thể lấy ra các loại lý do để làm khó chúng ta nữa.”

 

Mục Thiên Lam xoa huyệt ở hai bên thái dương, nói: “Để bên kế toán chuyển tiền bồi thường cho bọn họ đi, đưa cho bọn họ thêm một tỷ rưỡi, coi như là sự áy náy của thương mại Thiên Lam chúng ta đối với bọn họ.”

 

Tiêu Thanh nói xong, đến phòng tài vụ sắp xếp chuyển tiền.

 

Rồi sau đó anh trở lại phòng làm việc của Mục Thiên Lam.

 

Nhìn thấy Mục Thiên Lam gục đầu xuống bàn khóc, Tiêu Thanh đau lòng tiến lên an ủi cô.

 

Mục Thiên Lam khóc nói: “Chuyện này gây ra tổn thất và ảnh hưởng quá lớn đối với thương mại Thiên Lam.” “Vốn tưởng rằng, có tập đoàn Cửu Châu trợ giúp, cùng với sự ủng hộ của các vị Tổng giám đốc là có thể thắng cuộc cạnh tranh với thương hội Hạ Quốc.” “Nhưng không nghĩ tới, bọn họ lại dùng một chiêu giải quyết tận gốc như vậy, bây giờ toàn bộ tài xế của đội xe đã từ chức, không người nào dám lái xe chở hàng của thương mại Thiên Lam nữa.” “Liên lạc với các công ty vận chuyển ở vùng khác, bọn họ biết là chở hàng cho thương mại Thiên Lam, tất cả đều sợ đến mức trực tiếp từ chối.” “Thương mại Thiên Lam đang làm ăn phồn vinh, hưng thịnh, bỗng chốc lại biến thành một vũng nước đọng, thậm chí không ít nhân viên trong công ty, cũng sợ một ngày nào đó công ty bị nổ, dồn dập đề cập đến nghỉ việc.” “Mười xe tải bị nổ, không phải bồi thường về giới hạn an toàn, thiệt hại hơn ba mươi tỷ. Nhiều xi măng bị hỏng như vậy, thiệt hại hơn ba tỷ, lại bồi thường cho người nhà của tài xế qua đời ba mươi tỷ. Sáu tài xế bị thương nặng cần phải ở bệnh viện chữa trị, tiền thuốc thang cộng thêm các loại bồi thường, ít nhất cũng phải hơn ba mươi tỷ” “Hơn mấy chục tỷ, cứ như vậy mất đi, hơn nữa công ty rơi vào tình trạng tê liệt, không biết còn phải thiệt hại bao nhiêu tiền nữa đây.”

 

Nói đến đây, cô đau lòng không kìm được rơi nước måt.

 

Tiêu Thanh an ủi: “Chờ bắt được hung thủ, cho dù tính những thiệt hại này lên trên đầu hung thủ, chúng ta sẽ lấy lại một phần cũng không thiếu, cho nên vợ không được nản chí, sau mưa gió sẽ xuất hiện cầu vồng”

 

Mục Thiên Lam nín khóc mỉm cười: “Tuy rằng lời này nói không sai, nhưng bắt hung thủ đâu có dễ dàng như vậy!” “Những kẻ này quá xảo quyệt, thủ đoạn cũng rất cao tay, chỉ sợ là không bắt được.”

 

Cô vô cùng nản lòng.

 

Tiêu Thanh an ủi: “Tối hôm qua anh và cục trưởng Lưu bàn bạc cả đêm về vụ án này, quyết định làm một cuộc chiến đấu, ngay cả bộ chỉ huy của Hưng Hạ anh còn hạ được, tin rằng anh nhất định cũng có thể bắt được hung thủ!”

 

Mục Thiên Lam nghe vậy, nghiêm túc hỏi: “Muốn chiến đấu? Chiến như thế nào?”

 

Tiêu Thanh cười nói: “Cuộc chiến này, cần bà xã phối hợp, ra sức thông báo tuyển chọn tài xế, một tháng tăng lên ba mươi sáu triệu, bốn mươi lăm triệu, năm mươi tư triệu.” “Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, dùng chiêu tăng lương, sau khi tăng đến sáu mươi triệu, chiến bộ Cổ Cảnh sẽ sắp xếp một nhóm quân lính đến xin việc. Những quân lính này đến, anh tự mình mang theo bọn họ đi chở hàng, kẻ địch chắc chắn sẽ sắp xếp đoàn người đến ném mìn đội xe.” “Chỉ cần bọn họ vừa ló đầu ra, anh lập tức mang những quân lính đánh úp bọn chúng!”

 

Mục Thiên Lam nghe thấy anh nói vậy, tinh thần bỗng chốc chấn động.

 

Cô không khỏi không thừa nhận, biện pháp này vô cùng hay, nhất định có thể hốt gọn hung thủ trong một lần!

 

Nhưng rất nhanh, cô lắc đầu nói: “Quá nguy hiểm, những kẻ đó cực kỳ tàn bạo, em không thể để anh đi được, em sợ…

 

Tiêu Thanh nở nụ cười dịu dàng với cô: “Bà xã ngốc, chồng em ở chỗ Hưng Hạ tiên phong xông trận, dẫn một đội cảm tử, đánh hạ cả bộ chỉ huy của kẻ địch, hung thủ dù có tàn bạo như thế nào đi nữa, còn có thể tàn bạo bằng đội quân của Hưng Hạ sao?” “Không phải bà xã từng thấy anh chiến đấu sao? Lần này có máy bay không người lái giám sát toàn bộ quá trình, chờ đánh xong cuộc chiến này, anh để bà xã nhìn xem anh chiến đấu là chiến như thế nào!”

 

Mục Thiên Lam vừa lo lắng vừa mong đợi!

 

Mấy ngày kế tiếp, thương mại Thiên Lam dán quảng cáo tuyển tài xế ở các trang mạng lớn, thậm chí dán ở các bảng hiệu khắp phố lớn ngõ nhỏ, ngay cả đài truyền hình cũng dán quảng cáo,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK