Triệu huyện lệnh thở phào nhẹ nhõm, “Đã như thế, Trĩ Nương cũng sớm chút nghỉ ngơi đi.” Trĩ Nương ngoan ngoãn gật đầu, hành lễ, liền xoay người về phòng, đóng cửa cho kỹ, di nương cùng Lan bà tử, Ô Đóa cũng chưa tỉnh, Đổng thị tâm cơ không thể khinh thường, không khỏi bại lộ, Củng di nương bị trúng mê dược sự tình đều không đâm thủng.
Nàng chụp tỉnh Ô Đóa, may mà trúng mê hương thời gian ngắn, nàng lại mở cửa ra, hương mê tản ra không ít, Ô Đóa mở to mắt, vẻ mặt mờ mịt.“Tam tiểu thư…”“ Mọi người trúng mê dược.”Ô Đóa nhảy dựng lên, “ Tam tiểu thư ngài có sao không?”“Không có việc gì.” Trĩ Nương nhàn nhạt mà nói, đi vào phòng trong đánh thức Củng di nương, lúc này Ô Đóa cũng đánh thức Lan bà tử, chủ tớ bốn người, tụ ở bên nhau, nhìn nhau lo lắng.Củng di nương nghĩ lại mà vẫn sợ, “Tam cô nương, may mắn cô nương nhạy bén, nếu bằng không…”May mắn nàng không sao, bằng không, Đổng thị bắt gặp, thì nàng chỉ có hai con đường, bị Đổng thị lấy việc này uy hiếp, bách nàng gả vào Đổng gia, hoặc là nàng bị người bài bố, lại một lần nữa tự sát, lấy thi thể nàng cùng Đổng Khánh Sơn minh hôn.Tiến nhưng công, lui nhưng thủ, vô luận như thế nào, Đổng thị đều có thể hoàn thành mong muốn.
Nàng cùng Đổng thị bây giờ, đã không phải là tình huống chịu yếu thế là có thể tường an không có việc gì, mà càng nhịn là càng chết, trên đời chỉ có ngàn ngày làm cướp, nào có ngày ngày đề phòng cướp.
Ở cổ đại, thứ nữ nếu muốn thoát ly khỏi sự khống chế của mẹ cả, chỉ có một con đường là gả chồng.
Trước mắt làm sao không có người để gả, huống hồ nàng là một thứ nữ muốn xuất giá, phải qua cửa Đổng thị, Đổng thị không chết nàng không có khả năng sống an ổn.
Triệu huyện lệnh không đáng tin, Củng di nương càng không cần phải nói, Bồ Tát qua sông, tự thân đều khó bảo toàn, con đường phía trước xa vời, đường lui không có, nếu muốn mở đường, nói dễ hơn làm.
Đổng Khánh Sơn chỉ có ba ngày giữ xác phải hạ táng, hôm nay mới là ngày đầu tiên, còn hai ngày, chịu đựng đi, không biết còn gì đang chờ nàng phía trước.
Thứ nữ sinh tồn quá khó khăn, vượt qua tưởng tượng của nàng, Đổng thị tâm tư độc ác, hơn những gì đã chứng kiến.Dặn dò mấy trăm lần muốn mọi người càng cảnh giác, sau đó nàng về phòng, nằm ở trên giường, trợn mắt nhìn đỉnh màn, chậm rãi suy nghĩ, một kế không thành, Đổng thị sẽ có hậu chiêu, ngày mai phải ứng đối thế nào.
Phảng phất lại nhớ về kiếp trước, những lo lắng đề phòng đó, nàng cứ như vậy, nhìn chằm chằm nóc nhà, không dám đi vào giấc ngủ.Cùng một kỹ xảo, không biết Đổng thị có thể dùng hai lần không, trong lòng nàng suy đoán Đổng thị có khả năng sẽ dùng chiêu số khác, Ô Đóa đưa cho nàng hai kiện yếm nhảy, phần bị lửa đốt đã bị cắt rớt, xé rách.
Đem xử lý tốt cái yếm giấu ở trên người, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào khác.
Chuẩn bị đơn giản xong, giày cũng không thoát, nhắm mắt dưỡng thần.Hôm sau, tỉnh lại , chuyện đầu tiên chính là phân phó Ô Đóa đi bắt chuột, Củng di nương khó hiểu, Trĩ Nương cũng không giải thích, chờ Ô Đóa bắt được lão thử về, đem nó trói chặt.Củng di nương trốn đến xa xa : “Trĩ Nương, ý này ?” Trĩ Nương liếc nhìn bà một cái, lấy một ít cơm sáng, để trước mặt lão thử, con chuột thử vài cái, thấy không có người ngăn cản, há mồm to ra mà ăn lên.“Trĩ Nương, phu nhân sẽ không…”“Phòng người không có gì sai.” Ô Đóa cùng Lan bà tử sắc mặt đều trầm trọng, sự tình hôm qua rõ ràng là phu nhân an bài, một kế không thành, khẳng định còn thủ đoạn mới, phu nhân muốn hủy diệt danh tiết tiểu thư, mục đích quá rõ ràng, các nàng âm thầm hạ quyết tâm, buổi tối vô luận như thế nào cũng không thể ngủ.
Kế không thành, phu nhân khó tránh khỏi sẽ tàn nhẫn hơn, may mắn tiểu thư tâm tư thận trọng, nếu không, các nàng mất đi tính mạng cũng không biết tìm ai đòi.
Con chuột ăn xong, lại bắt đầu nhảy xuống muốn chạy trốn, Trĩ Nương đem nó cột chắc, bảo Ô Đóa tìm một chỗ cho nó.“Ăn đi.”Rửa tay xong nàng cầm đũa ăn một ngụm, Củng di nương cũng uống cháo.
Không khí tây phòng nặng nề, chủ tớ bốn người đều không mở miệng nói chuyện, trừ bỏ đề cao cảnh giác, các nàng tựa hồ không còn biện pháp khác, nội trạch là thiên hạ của Đổng thị, các nàng vô lực đánh trả.
Đổng gia xảy ra chuyện, Triệu huyện lệnh phái người truyền tin đến Lãng Sơn thư viện cho Triệu Thủ Hòa xin nghỉ về nhà, Đổng thị nhìn thấy nhi tử phong trần mệt mỏi, không khỏi oán trách Triệu huyện lệnh.
Mắt thấy sang năm chính là thời điểm ba năm một lần thi, thủ ca nhi lấy việc học làm trọng, bảo nhi tử sớm trở về làm gì, chờ đến ngày hạ táng cũng không muộn, lại nói có Thủ ca nhi ở nhà, rất nhiều chuyện không dễ làm..
Danh Sách Chương: