Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Ngày kế Trĩ Nương không đi đâu mà ở lại trong phủ đi theo hai trưởng bối học chút đạo lý. Khi nhàn thì chơi bài hoà thuận vui vẻ. Trong kinh nhóm quý nữ có tổ chức một hội thơ, Trĩ Nương có nhận được thiệp nhưng nàng lấy lý do muốn hầu hạ tổ mẫu mà cự tuyệt. Nghe nói Phương Tĩnh Di ở trong hội thơ tỏa sáng rực rỡ, tài danh truyền khắp kinh thành, Hoàng Hậu thêm khen ngợi nhất thời vô cùng nổi bật.
Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Còn Thường Viễn Hầu phủ, bệ hạ đã hạ chỉ sau nguyên tiêu ba ngày Thái tử đại hôn. Thế tử phu nhân từ giường bò dậy thay nữ nhi chuẩn bị hôn sự. Triệu Yến Nương đỏ mắt nhìn của hồi môn của Bình Tương, còn nói thế tử phu nhân là muốn dọn toàn bộ hầu phủ gây náo loạn vài lần, bị Thường Viễn Hầu răn dạy.
Hồi môn của Bình Tương là từ nhỏ đã được chuẩn bị, vì gả cho Thái tử, nên hầu gia lại thêm ba phần, cái gì mà dọn sạch hầu phủ. Bất quá là Triệu Yến Nương nhìn nhiều thứ tốt đều phải bay từ trước mắt như vậy trong lòng không thoải mái, giống như cắt thịt nàng ta nên cố ý khuếch đại.
Thực mau liền tới rằm tháng giêng, tiểu hài tử đều mong đến ngày này, trong kinh lại náo nhiệt lên. Đường phố ngõ nhỏ khắp đế đô đều treo đầy hoa đăng. Tường thành xếp hình tứ giác, từng người tham gia đố đèn.
Trĩ Nương từ sáng sớm đã bắt đầu uể oải như không ngủ đủ, tinh thần mệt mỏi. Tư lão phu nhân quan tâm hỏi:
" Đêm qua mất ngủ hả?"
Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Nàng lắc đầu, đêm qua ngủ cũng ngon, ban đêm không mất ngủ, dậy sớm lại cảm thấy mí mắt không mở ra nổi. Thân mình cũng lười biếng không muốn nhúc nhích. Vốn dĩ mấy ngày trước nàng còn ngóng trông rằm tháng giêng vì phu quân đáp ứng mang nàng ra ngoài xem hội đèn lồng, đoán đố đèn. Nàng chưa trải qua hội đèn lồng, nên vẫn rất hứng thú.
"Tổ mẫu, không có việc gì đâu ạ." Nói xong, nàng lại ngáp một cái.
Tư lão phu nhân lóe mắt nhưng cuối cùng cũng không nói gì chỉ bảo Thanh Hạnh đỡ nàng trở về ngủ bù. Trĩ Nương thật ngượng ngùng, nhà ai có cháu dâu Tết nhất đi ngủ nướng. Nàng không chịu, Tư lão phu nhân giả vờ sinh khí:
" Cháu không ngủ ngon còn bồi lão bà tử ta, vạn nhất bị người khác thấy còn tưởng ta khắt khe vãn bối. Nghe tổ mẫu nói, mau đi, buổi tối không phải cháu còn muốn cùng Xuyên ca nhi đi xem hội đèn lồng sao, đến lúc đó uể oải ỉu xìu chẳng phải là mất hứng à."
Nói xong, Tư lão phu nhân ra mắt với Thanh Hạnh cùng Chấp Mặc.
Trĩ Nương không lay chuyển được nên đành phải để Thanh Hạnh đỡ về phòng. Nàng vừa đi, Tư lão phu nhân liền cười như nở hoa, xem Trĩ Nương như thế chắc là... Trong lòng đếm ngày, từ hôm thành thân đến bây giờ gần một tháng, nếu có từ đêm tân hôn cũng có lẽ. Chờ thêm chút nữa hãy thỉnh đại phu tới bắt mạch.
Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Nếu thực sự có, cuối năm Tư gia sẽ thêm nhân khẩu, cơm tất niên cũng có thể nhìn khuôn mặt nhỏ bụ bẫm của chắt. Càng nghĩ trong lòng càng vui ý cười tràn đầy trên mặt.
Chấp Mặc đưa Trĩ Nương ra cửa, quay lại thấy lão phu nhân cười vui vẻ, hỏi:
"Lão phu nhân, chuyện gì mà cao hứng vậy?"
Tư lão phu nhân thần bí lắc đầu:
"Trước mắt không thể nói, một mình ta vui thôi."
Tư lão phu nhân chung quy cũng không thể nhịn mãi, nên gọi đại tôn tử tới quanh co lòng vòng dặn dò, buổi tối khi đi xem hội đèn lồng phải chú ý đỡ Trĩ Nương, ban đêm chớ có nháo để Trĩ Nương ngủ yên giấc. Tư Lương Xuyên có chút không được tự nhiên, tổ mẫu bảo hắn chiếu cố Trĩ Nương, hắn có thể lý giải. Chỉ là ban đêm không được nháo là có ý gì? Tư lão phu nhân thấy tôn tử khó hiểu, cuối cùng lộ bí mật, hưng phấn nói:
"Trĩ Nương có phải hay mệt rã rời không? Ta đoán sợ là có."
Có? Tư Lương Xuyên ngơ ngẩn, có cái gì?
Thực mau, hắn liền ngộ ra, chẳng lẽ là?
"Tôn nhi hiểu." Sắc mặt của hắn rất thản nhiên, trong lòng lại như thiên quân vạn mã chạy qua mặt cỏ liều mạng hò hét, trải qua hai đời, cuối cũng hắn cũng có người nối dõi.
Tư lão phu nhân có chút thất vọng, đại tôn tử cái gì cũng tốt, chỉ khuôn mặt có một cảm xúc. Người không biết còn tưởng rằng hắn không để Trĩ Nương ở trong lòng?
"Được rồi, ngươi đi ra ngoài đi. Chớ có lộ ra manh mối, vạn nhất không phải, sợ cháu dâu nghĩ nhiều." Bà lại dặn dò.
"Tôn nhi hiểu ạ."
Tư Lương Xuyên từ phòng lão phu nhân đi ra ngoài cửa, cảm thấy thời tiết thật tốt. Trong vườn cây cối trụi lủi cũng sắp nảy mầm sống. Hắn vội bước đến phòng, xốc rèm châu, kéo màn treo hai bên. Lộ ra khuôn mặt nhỏ tóc đen nhánh buông trên gối đầu, lông mi dài, miệng nhỏ hơi chu. Hắn nhẹ nhàng ngồi ở giường, không chớp mắt nhìn tiểu cô nương đang say ngủ, tầm mắt xuyên chăn gấm nhìn bụng nhỏ. Nơi đó, thật sự sẽ có hài tử sao? Nàng mảnh mai như thế, thật sự sẽ trở thành một mẫu thân sao?
Kiếp trước, hắn lãnh đạm với nhân duyên, đối với nữ tử cũng không có cảm tình. Cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ vì kéo dài huyết mạch mà cưới vợ, lúc tuổi già ngẫu nhiên nhớ tới, chỉ cảm thấy thẹn với tổ tiên, chứ bản thân cũng không có gì tiếc nuối.
Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Kiếp này, hắn có được quá nhiều, có nàng, tương lai sẽ có con trai, có con gái. Tiểu cô nương này chính là trời cao ban ân cho hắn.
Trĩ Nương ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác có người nhìn chằm chằm, chậm rãi tỉnh lại. Vừa tỉnh liền đối diện ánh mắt hắn. Nàng có chút ngượng ngùng: "Phu quân, ta ngủ bao lâu rồi, hiện tại là giờ nào?"
"Không lâu, sắp buổi trưa rồi, vừa lúc dùng cơm."
Còn không lâu, đều ngủ đến giữa trưa. Trĩ Nương xốc chăn đứng dậy. Ai ngờ Tư Lương Xuyên càng nhanh đem nàng bế lên.
Ô Đóa tiến vào giúp nàng rửa mặt chải đầu, Thanh Hạnh đến phòng bếp truyền cơm. Vợ chồng hai người dùng cơm không cần người hầu hạ, Tư Lương Xuyên kiếp trước ở trường, Trĩ Nương cũng không phải cổ nhân, cảm thấy ăn cơm có người nhìn ăn không ngon.
Nàng cảm giác bụng rất đói, gắp thịt gà măng ti, nhai mấy miếng, nhíu nhíu mày. Tư Lương Xuyên hỏi:
" Nàng sao vậy?"
"Giống như hôm nay đồ ăn hơi nhiều mùi, ăn xong miệng đầy mùi hương." Trĩ Nương nói xong, không ăn món này mà ăn món khác, nhưng chỉ đều nếm một miếng, buông đũa, uống một chén canh gà, ăn non nửa chén cơm. Tư Lương Xuyên cũng thử hết đồ ăn giống hương vị bình thường, không có nhiều vị? Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
"Hôm nay đồ ăn không hợp khẩu vị sao?"
" Vâng, đều có chút, có lẽ là đầu bếp cho nhiều gia vị, đợi lát nữa bảo Ô Đóa đi nói ngày mai không cần cho nhiều." Trĩ Nương uống xong canh gà, lại cảm thấy ngực nao nao không thoải mái. Tư Lương Xuyên lấy cho nàng một ly trà, nghĩ nghĩ lại đổi thành mật thủy. Trĩ Nương cũng không chú ý cái này, uống qua mật thủy xong cảm thấy dễ chịu một ít.
Sau khi ăn xong, Trĩ Nương vẫn không dậy nổi tinh thần, dựa ngồi vào giường, trong đầu cũng không biết đang nghĩ cái gì. Tư Lương Xuyên rời đi, đến tìm Tư lão phu nhân lãnh giáo, Tư lão phu nhân vừa nghe, vỗ bàn, cười rộ lên:
" Thế là không sai, nữ tử có thai, ăn uống cũng kỳ kỳ quái quái. Cháu không cần lộ ra, đợi thai ổn định hãy thỉnh đại phu xem mạch."
" Nếu ăn không vào phải làm sao bây giờ?"
Tư lão phu nhân nói:
" Chuyện này dễ lắm, Trĩ Nương nhạy vị ta liền phân phó bếp về sau đồ ăn cháu dâu không cần gia vị, chỉ cho muối thôi, nếu Trĩ Nương còn nghe nhiều hương vị thì thật sự không được, chúng ta lại nghĩ cách khác." Tư Lương Xuyên không hiểu lắm, thấy tổ mẫu có biện pháp, cứ tạm thời thử một lần. Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Trời bắt đầu tối, phu thê hai người ra cửa, Tư Lương Xuyên đỡ Trĩ Nương lên xe ngựa. Trong xe ngựa, cái đệm thật dày, hắn phân phó xa phu chậm một chút không cần lên đường vội vã.
Xe ngựa đi tới cửa nam nơi tường thành đó đã treo đầy hoa đăng, xa xa nhìn đèn dài như ngư long, nhìn không tới đầu. Hai bên đường đều là sạp bán hoa, đoán đèn... Trên đường phố người đi đường đông đúc, Tư Lương Xuyên đỡ nàng, một tay giương lên tránh đám người.
Trĩ Nương rất hưng phấn nhìn cảnh đẹp, ngọn đèn dầu làm nổi bật không gian đen tối, hết sức linh hoạt kỳ ảo. Tuy rằng kém ánh đèn điện kiếp trước trong thành phố nhưng lại ra ấm áp. Hai mắt lóe hưng phấn, thân mình len lỏi hướng về phía trước. Tư Lương Xuyên kéo nàng ổn định thân hình.
"Chậm một chút, không cần vội."
Nàng cười bắt đầu xem hoa đăng. Đố đèn phần lớn đều là đố chữ, có dễ đoán, cũng có mới lạ. Nàng không tham dự những trò đoán chữ đó, chỉ đứng xem người ta làm thế nào đoán thôi, nhìn người đoán trúng lấy được đèn lồng thì vui vẻ, cảm thụ người ta chia vui sướng. Vợ chồng hai người đi qua mấy sạp, hoa đăng đủ loại kiểu dáng, có hình hoa, có điểu thú rực rỡ muôn màu. Tay nàng được phu quân nắm, lòng tràn đầy ấm áp, cảnh sinh hoạt như vậy, kiếp trước dù là nằm mơ nàng cũng đều không nghĩ tới.
Đột nhiên, cách đó không xa trên một tửu lâu, có người phất tay với họ. Tư Lương Xuyên vóc dáng cao liếc mắt một cái liền nhận ra là Nhị hoàng tử cùng Hàn Vương thế tử. Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Trước cửa tửu lâu đầy người, đoán hoa đăng, hoa đăng là một con Côn Bằng giương cánh. Trước tiệm rượu có công văn, nếu có thể đoán trúng đố đèn thưởng bạc mười lượng. Người vây xem đều nóng lòng muốn thử, nhưng toàn không đoán trúng.
Nhị hoàng tử cùng Hàn Vương thế tử đã đi xuống lầu, rất mau đã đến cạnh vợ chồng hai người. Nhị hoàng tử vui đùa nói:
"Mới vừa rồi chúng ta đều không đoán được, không bằng biểu tỷ phu thử một lần đi." Tư Lương Xuyên được công nhận tài tử, đệ nhất công tử trong kinh. Trĩ Nương cũng trông mong mà nhìn hắn, hắn đạm đạm cười, ngẩng đầu nhìn lại.
Dưới hoa đăng có một tờ giấy, trên đó cũng không có chữ, tiệm rượu lại nói đây là đố chữ. Muốn giải đố lại không có câu đố, thật làm khó bá tánh.
Tư Lương Xuyên đạm đạm cười, cầm bút viết trên tờ giấy trắng: 鷠
Trĩ Nương kinh ngạc, đây là chữ gì? Nàng nhưng không biết. Nhị hoàng tử vỗ tay, cười nói:
"Nguyên lai là chữ này, biểu tỷ phu làm ta bội phục rồi. Ta mới vừa rồi đã nghĩ rất nhiều lại đoán không ra. Kỳ thật đèn lồng chính là đáp án, côn vì cá, bằng vì điểu, còn không phải là chữ 鷠 sao."
Tư Lương Xuyên vẫn nhàn nhạt, lão bản sai người đi lấy đèn lồng, cung kính đưa cho Tư Lương Xuyên, Tư Lương Xuyên tiếp nhận, đưa cho Trĩ Nương. Đôi mắt đảo qua đám người, có bóng người Văn Mộc Tùng rời đi. Trên mặt đất chỗ hắn qua vứt một tờ giấy. Hứa Cảm đã đem giấy lại đưa cho hắn, vừa mở đã thấy, cũng là một chữ 鷠. Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Tư Lương Xuyên không lên tiếng đem vo tờ giấy lại một lần nữa rồi vứt trên mặt đất. Trĩ Nương được hoa đăng, Nhị hoàng tử cùng Kỳ Hoành cũng khen hoa đăng không dứt miệng, không có chú ý tới Tư Lương Xuyên. Khi nàng ngẩng đầu, Tư Lương Xuyên cũng nhìn lại. Hoa đăng thực nhẹ, nhưng cầm lâu cũng mỏi tay, Tư Lương Xuyên thay thê tử cầm. Nhị hoàng tử cùng Kỳ Hoành thỉnh hai người lên lầu.
Trong nhã gian có Vĩnh An công chúa cùng Lương phò mã.
Vĩnh An công chúa nhìn thấy Trĩ Nương thì oán giận:
"Bổn cung thật vất vả mới được Phò mã mang ra ngoài xem náo nhiệt, lại chỉ có thể ngốc tại nơi này, không thể đi ra ngoài kia."
Hiện tại bụng nàng ta đã thập phần rõ, váy áo to cũng che không được, trong miệng tuy là oán Phò mã, nhưng trong ngữ khí lại mang theo hờn dỗi.
Trĩ Nương ngồi bên người nàng ta, các nam nhân ngồi ở bên kia.
"Phò mã cũng là lo lắng công chúa, sợ có điều sơ xuất, ngàn sự vạn sự, không bằng thai nhi trong bụng mà." Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Vĩnh An công chúa nhấp miệng cười:
"Ta thích nghe ngươi nói chuyện. Kỳ thật hiện tại thai đã sớm ổn, không như mới bắt đầu, cái gì cũng không muốn ăn, cái gì cũng ăn không vô, ăn một chút liền muốn nhổ ra. Luôn không tinh thần, còn buồn ngủ, hiện tại đã ổn, ăn gì cũng ngon. Nhưng Phò mã vẫn không yên tâm, chờ sinh xong, bổn cung mới có thể giải thoát."
Lòng Trĩ Nương vừa động, mới mang thai nữ nhân đều như vậy sao?
Nàng gần đây cũng luôn mệt rã rời, ngủ không đủ? Chẳng lẽ? Trong đầu xẹt qua một tia ánh sáng, tựa hồ ba ngày trước kinh nguyệt cũng không có tới.
Từ khi gả đến Tư gia nàng liền không có kinh. Hay là mang thai, nhưng từ ngày thành thân đến nay tổng cộng cũng mới hơn hai mươi ngày, mới gần một tháng. Dù là hoài thai, cũng khám không ra. Ánh mắt nàng không tự giác nhìn hướng các nam nhân bên kia, Tư Lương Xuyên cũng vừa vặn nhìn qua, trong lòng buồn cười, tiểu cô nương này sợ là nghe công chúa nói nên đoán ra chút gì rồi sao. Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Vĩnh An công chúa làm bộ ho khan:
"Trĩ Nương, ngươi cùng bổn cung nói chuyện, sao cứ luôn nhìn Tư đại công tử a."
Trĩ Nương lập tức quay đầu lại:
"Công chúa, ta đang xem Phò mã đấy. Ta nghe công chúa nói như vậy rất là hâm mộ, thầm nghĩ nhìn không ra Phò mã lại thận trọng như thế, sủng thê nhiều nên ta nhìn nhiều chút."
"Nha, ngươi dẻo mồm, rõ ràng là xem phu quân, lại phải xả trên đầu chúng ta. Bất quá bổn cung thật thích nghe ngươi nói chuyện, ngươi nói những câu trong lòng bổn cung." Vĩnh An công chúa cười rộ lên, nửa điểm cũng không có cảm thấy ngượng ngùng.
Trĩ Nương cười cười, tâm tư đều đặt trên bụng công chúa, nghĩ nếu thật sự cũng có thai. Hài tử của bọn họ hài tử về sau sẽ giống ai, là nam hài hay là nữ hài? Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
"Ngươi nhìn chằm chằm vào bụng bổn cung hay là cũng muốn làm nương?" Vĩnh An công chúa trêu ghẹo nàng.
Nàng thành thật gật đầu:
"Tất nhiên là thế, có huyết mạch tương liên, cái loại cảm giác này bất cứ thứ gì đều không thể thay thế được mà."
Vĩnh An công chúa không nghĩ tới nàng trực tiếp vậy, nữ tử bình thường nghe như thế đều xấu hổ phủ nhận, nào giống nàng nghiêm trang trả lời.
" Tính tình này, quả nhiên giống bổn cung. Ngươi nói không sai, nữ nhân chỉ khi làm nương, mới có thể cảm nhận được cảm giác khác." Trĩ Nương đồng ý, kiếp trước trong sinh hoạt nàng chỉ có chính mình và vô nợ nần. Có thể có cái thân nhân là khát vọng của nàng. Trên mặt nàng đỏ ửng bắt mắt, Vĩnh An công chúa nhìn đến ngây người, lẩm bẩm nói:
"Nhớ mẫu hậu năm đó cũng có dáng vẻ này."
Các nam nhân vừa lúc nói đến ba ngày sau là đại hôn của Thái tử, Lương phò mã chế nhạo nói:
"Lương Xuyên đại hôn, ta không thể đến. Nghe nói nhị công tử dẫn một đám người muốn nháo động phòng, bị ngươi dọa dăm ba câu tống đi, thật là làm người tiếc nuối. Thái tử đại hôn có muốn ta tìm người đi nháo." Nhị hoàng tử cùng Kỳ Hoành có chút ý động.
Vĩnh An công chúa nói: Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
"Không ổn, Thái tử dù sao cũng là trữ quân, nháo quá mức lại khó coi. Lại nói Thường Viễn Hầu phủ gần đây rất loạn, Bình Tương tâm tình sẽ không tốt."
Vĩnh An công chúa liền nói chuyện Bình Bảo Châu bị Địch gia hưu, của hồi môn gì đó Địch gia không dám tham kể hết đưa đến trong kinh, hưu thư hai ngày sau đưa đến Bình gia. Bình Bảo Châu là ái nữ của Mai quận chúa, năm đó của hồi môn thập phần phong phú. Triệu Yến Nương nhìn một đống hòm xiểng, nổi lên tâm tư, bảo Bình Bảo Châu đem của hồi môn sung vào của chung hầu phủ, nếu không hầu phủ không nuôi nữ nhân bị bỏ. Việc này nháo đến tai Thường Viễn Hầu, hầu gia liền phát hỏa răn dạy Triệu Yến Nương một hồi. Hầu phủ dù nghèo cũng không thể nuốt của hồi môn, có thể thiếu một ngụm cơm ăn cũng không thể lan truyền ra ngoài, người khác sẽ chê cười hầu phủ. Triệu Yến Nương ỷ vào hầu phủ thua thiệt với nàng ta, không biét sợ hãi, càng thêm không đem người khác để vào trong mắt. Nhưng lời Thường Viễn Hầu nói, nàng ta không dám không nghe. Chẳng qua trong lòng tồn oán khí, đang quản gia nên cắt xén thức ăn của Bình Bảo Châu. Bình Bảo Châu không đồng ý, lại nháo lại khóc, tìm thế tử phu nhân làm chủ. Đầu thế tử phu nhân đau luôn, thật sự là không có tinh lực quản, lo liệu đại hôn đủ mệt. Bình Tương đã sớm nghẹn một bụng hỏa, nhìn không được, đi tìm Triệu Yến Nương lý luận, bị Triệu Yến Nương mắng chửi một phen. Thế tử phu nhân thiếu chút nữa lại ngã xuống vì tức nếu không phải còn hôn sự chỉ sợ không đứng dậy được. Thế tử phu nhân sao có thể chịu cảnh Triệu Yến Nương bừa bãi, nên tiếp nhận quản gia, để Bình Bảo Châu hiệp trợ xử lý, Triệu Yến Nương bị dẹp qua một bên. Bình Bảo Châu tóm được cơ hội lăn lộn Triệu Yến Nương, Triệu Yến Nương không phục, lại nháo đến Thường Viễn Hầu. Hầu phủ mỗi ngày gà bay chó sủa, đều vì việc lông gà vỏ tỏi, Thường Viễn Hầu căn bản là không quản. Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Thái tử đại hôn, nếu có thể thuận thuận lợi lợi liền được, đừng nghĩ nháo động phòng. Soái – Đào Quân Trang 02.07.2019
Danh Sách Chương: