Tuyệt Mị cảm thấy xung quanh có người đang nghị luận cái gì đó, vẻ mặt rất hưng phấn.
"Có chuyện gì sao?"
"Xin chào, tôi là hội trưởng hội học sinh Trình Vũ Thương, có thể nói chuyện với bạn một chút được không?"
"Tôi có tiết." Tuyệt Mị cảm thấy mình và hội trưởng hội học sinh không có lời gì hay để nói.
"Ha ha, tôi cảm thấy được sự thông minh của bạn học Lãnh, tiết này có lên hay không hẳn không có cái gì khác nhau." Trình Vũ Thương không buông tha khen tặng nói, hình như đối với lạnh lùng của Tuyệt Mị còn có chút kinh ngạc nho nhỏ.
" Không liên quan với cậu." hình như Tuyệt Mị không muốn lãng phí thời gian nữa, đi về phía phòng học , chỉ là lại bị ngăn lại lần nữa.
"Đợi chút, bạn học Lãnh, tôi tới mời bạn gia nhập hội học sinh, đây là cơ hội rất khó được đối với sinh viên năm thứ nhất mới vào, này không đáng cho bạn làm chậm trễ một tiết học sao?" Trình Vũ Thương cảm thấy có chút nhức đầu, cô gái nhỏ trước mặt này số tuổi tuy nhỏ, lại lạnh lùng làm cho người ta có chút không chịu nổi.
Lần này Tuyệt Mị trực tiếp lựa chọn làm ngơ lời nói của Trình Vũ Thương, trực tiếp dừng cũng không dừng đi vào phòng học liền, Trình Vũ Thương sửng sốt, có chút cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nhìn Tuyệt Mị, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, huống chi hội trưởng học sinh này là hắn tự mình mời, đây là cơ hội bao nhiêu người muốn cầu cũng cầu không được, loại phản ứng của cô bé này là làm sao vậy!
Trình Vũ Thương có chút tức giận, có chút kinh dị, căm hận liếc mắt nhìn Tuyệt Mị, xoay người rời đi.
Ngày đó cả trường học liền cũng biết chuyện tình Lãnh Tuyệt Mị cự tuyệt hội trưởng hội học sinh tự mình mời, có kinh ngạc, có tò mò có vua sướng khi người gặp họa .
Buổi chiều lớp đầu tiên là tâm lý học, còn chưa tới giờ vào lớp, mọi người cũng đã ngồi rất đủ, nghe nói là có giáo sư mới , thì ra là giáo sư muốn kết hôn phải ngưng thời gian nghỉ kết hôn, trong lúc nhất thời các bạn học đều ở đây suy đoán giáo sư mới tới thay dạy sẽ là người ra sao, nghe nói vốn trường học đã có giáo sư tâm lý học nhưng đã là giáo sư lớn tuổi , thật sự là dạy cho người ta không có hứng thú nổi.
Tuyệt Mị cúi đầu đọc sách, cô cảm thấy tình tiết tâm lý học có chút hay hay, trừ sách giáo khoa cô cũng mua rất nhiều phương diện về bộ sách này.
Lên lớp trước ba phút, cửa phòng học mở ra, Tuyệt Mị chợt ngẩng đầu lên, kinh ngạc chợt lóe lên.
Bạn học ở trong phòng học chờ đợi có hơn trăm người, vốn là còn chút huyên náo, nhưng bây giờ an tĩnh vô cùng, vốn lúc các bạn học phản ứng kịp thì càng nghiêm trọng hơn
"Khụ khụ. . . . . ." người đàn ông đứng ở trên giảng đài ho khan một tiếng, sau đó giống như có ma lực, phòng học trong nháy mắt yên tĩnh lại lần nữa, mọi người hình như cũng hết sức mong đợi nhìn người đàn ông trên bục giảng.
"Chào mọi người, tôi là Vu Viêm, về sau để tôi sẽ làm giáo sư cho khóa trình tâm lý học của mọi người , hi vọng chúng ta sẽ chung sống vui vẻ." Hình như không cần tìm kiếm, ánh mắt của Vu Viêm trong nháy mắt liền rơi vào trên người của Tuyệt Mị, Tuyệt Mị ngồi ở trong góc phía sau phòng học, trừ cô ra xung quanh cũng không có người.
Tuyệt Mị cũng nhìn Vu Viêm, trong ánh mắt có thoáng ý cười, có chút kinh ngạc, nhưng cũng chưa tính là kinh ngạc, Vu Viêm thế nhưng lựa chọn đảm đương thầy của cô, không giống như là tác phong của hắn, đoán chừng là chủ ý của Cơ Ngữ .
Sau một bài giảng, bạn học cả phòng học đều tựa như ăn thuốc kích thích, ai bảo phong cách Vu Viêm thật sự là làm cho người ta kinh ngạc, khí chất mờ ảo ấy trong nháy mắt liền mê hoặc mọi người, dĩ nhiên trong này không bao gồm Tuyệt Mị đã thành thói quen , cô như cũ xem sách mình , chỉ là. . . . . .
" Một bạn học phía sau kia, mời đứng lên trả lời vấn đề này được không?" người đàn ông trong nhu hòa lộ ra giọng nói lạnh nhạt xuyên qua cả phòng học.
Tuyệt Mị ngẩng đầu, nheo mắt nhẹ lại nhìn người đàn ông trước phòng học kia, khóe miệng người đàn ông kia xẹt qua nụ cười khả nghi .
Phòng học yên tĩnh hơn, các bạn học nhìn Vu Viêm một chút, sau đó lại cẩn thận nhìn Tuyệt Mị một chút, hình như muốn nói cái gì, nhưng chỉ nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương nhìn.
Tuyệt Mị đứng lên, sau đó đang lúc mọi người kinh ngạc nhìn soi mói vấn đề trả lời hết sức chính xác.
"Rất tốt, vị bạn học này trả lời rất chính xác." Vu Viêm nói tiếp, giống như là một chuyện xảy ra rất bình thường .
Tuyệt Mị ngồi xuống, sau đó vê huyệt thái dương cảm thấy nhức đầu, cuộc sống an tĩnh của cô ở đại học giờ mới bắt đầu sẽ phải tan biến, hơn nữa loại tan biến này cũng mới vừa bắt đầu, còn ba người chưa xuất hiện,cô đoán chừng cũng sẽ không cách cô quá xa.
Tiếng chuông tan học còn chưa vang lên, Vu Viêm liền xuyên qua cả phòng học đi tới trước mặt của Tuyệt Mị, các bạn học khẩn trương lần nữa.
"Vị bạn học này, có thể nói cho tôi biết tên của em không?"
". . . . . . Lãnh Tuyệt Mị." Tuyệt Mị trả lời, nhưng giọng nói cũng rất lạnh, nhìn trong ánh mắt của Vu Viêm rõ ràng hết sức toát ra bốn chữ to —— có chừng có mực!
Nếu như vào giờ phút này đứng ở trước mặt cô không phải đồng bạn tốt nhất của cô, cô nhất định sẽ không cho mặt mũi trả lời.
" Tên rất êm tai, tâm lý học chưa có đại diện môn học, bạn học Lãnh nguyện ý đảm nhiệm đại diện cho giờ học của tôi không?" Vu Viêm cười hòa ái, Tuyệt Mị lại cảm thấy nụ cười này hết sức chói mắt.
"Tôi có thể nói không sao?"
"Dĩ nhiên. . . . . . Không thể!"
Đại diện môn mới ra lò, các bạn học cho là sẽ có sự phát sinh của giáo sư ,nảy sinh đại chiến lấy kết thúc hòa bình, chuông tan học vang lên, Tuyệt Mị đứng lên đầu tiên, sau đó chợt lóe từ bên người Vu Viêm . . . . . .
Nụ cười hòa ái của Vu Viêm có chút vặn vẹo, nhưng là chỉ là trong nháy mắt.
"Khụ khụ, đừng xuống tay nặng như vậy đi, nhất định sẽ xanh bầm hết." Vu Viêm đuổi theo ở bên tai Tuyệt Mị nói, tay hữu ý vô ý vuốt ve bên hông của mình, thời điểm hồi nãy Tuyệt Mị đi qua từ bên cạnh hắn, hết sức nhanh chóng công kích khiến cho hắn liền tránh cũng không thể tránh thoát, xem ra bản lĩnh lão đại còn lợi hại như thế, thậm chí ngay cả hắn cũng không tránh thoát.
"Cũng vậy."
Xảy ra ở trên người người có tiếng cho dù là một chút chuyện nhỏ cũng sẽ trở thành tin tức, những lời này lần nữa đã được xác minh ở trên người của Tuyệt Mị, tin tức buổi sáng kế tiếp sau hội trưởng hội học sinh, loạt chuyện Tuyệt Mị và giáo sư đẹp trai mới nhậm chức lần nữa trở thành chủ đề toàn trường.
Mà cùng lúc đó, một nhà gỗ nhỏ hết sức tinh xảo đối diện trường học lặng lẽ khai trương, bố trí tràn đầy không khí lãng mạn làm cho người ta kích động có suy nghĩ muốn vào, mà bên trong có một bà chủ hết sức kiều mỵ , tên của cô gọi là Thiên Thủy, mà nhà gỗ nhỏ có tên là—— Thiên Thủy dịu dàng, quảng cáo là"Buôn bán tình yêu" , mà trên thực tế chẳng qua là một gian tiệm bán hoa, chỉ là hoa làm sao so với người được, có bao nhiêu người muốn mua hoa, lại có bao nhiêu người muốn mua chính là người, cũng không thể biết được.