Lúc này, cả người thường và người thức tỉnh đều hoảng sợ như nhau.
Đối mặt với một làn sóng ma thú không thể nhìn thấy rìa, những người thức tỉnh cũng không khá hơn ở loại cảnh này, những người này tự biết chính bản thân, với thực lực của bọn họ, còn lâu mới có thể đột phá làn sóng của ma quỷ này.
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn nhất thời, may mà cổng thành đủ rộng, với lại không có nhiều người sống sót, chẳng mấy chốc những người này đều tiến vào bên trong tường thành.
Có người dựa vào mép tường thành lạnh lẽo, thở hổn hển, ánh mắt vô hồn.
Ngay cả với bức tường thành cao như thế này, liệu với làn sóng ma thú tấn công như vậy có khả năng chống cự được hay không, bọn họ thực sự không biết.
" Có ma thú hệ bay đang tiến tới, tường thành không ngăn được!"
" Cho dù có tường thành có thể chống đỡ được nhất thời, ma thú ngập trời. Ở đây người thức tỉnh ít như vậy, cho dù ma thứ có đứng cho người ta giết, cũng giết không hết, chuyện này nhân loại làm sao có thể chống đỡ."
" Mọi chuyện xong hết rồi, vốn cứ nghĩ mình có thể sống ổn định trong nơi trú ẩn. Ai ngờ rằng, sớm biết như vậy thà không đến thì hơn ..."
Một bầu không khí tuyệt vọng bao trùm trái tim mọi người, có người đột nhiên phát hiện ra rằng họ không hề nhìn thấy Giám đốc Đường và những nhân vật cấp cao khác trong hầm trú ẩn.
Có lẽ nào họ đã chạy trốn?
Có người không khỏi nghi ngờ, xác thực bọn hắn không có năng phá vây ra ngoài, tuy nhiên những nhân viên cao cấp của nơi trú ẩn có thể phá vây, đặc biệt với một kẻ hung hãn như Đội trưởng La Chí Tường, không phải không thể đột phá, đúng không?
Nghĩ đến đây, lòng của những người này càng thêm u ám, thậm chí bắt đầu sinh ra oán hận.
Đúng lúc này có người hét lên: " Bọn họ còn ở bên ngoài! "
Một số người nhìn qua cổng thành, trong khi những người khác đến bên bức tường pháo đài, họ thấy làn sóng ma thú càng ngày tiến lại gần nơi ẩn núp, bầy ma thú xô đẩy khắp nơi, tòa nhà cũ có kinh nghiệm né tránh làn sóng ma thú cuối cùng cũng sụp đổ hoàn toàn.
Tuy nhiên, trước tình cảnh này, đám người Giám đốc Đường vẫn không hề hoảng sợ, chỉ đứng trong quảng trường nhỏ, như thể sắp đối mặt với thủy triều ma thú đang tràn ngập gấp vạn lần với một thân thể nhỏ bé bằng xương bằng thịt!
Thật là một người kiên định!
Những người sống sót nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi cảm thấy áy náy, bọn họ trách oan bọn người giám đốc Đường, bọn họ không phải chạy trốn mà chỉ muốn đi đầu chiến tuyến chống lại làn sóng ma thú!
Nhưng một số người vẫn không thể hiểu được, tại sao Giám đốc Đường cùng những người khác không rút lui về bức tường thành? Hay bọn họ biết không địch lại, muốn chết 1 cái chết oanh liệt.
Những người sống sót ánh mắt nhìn Đường Vũ với vẻ ngưỡng mộ.
Bị con rối hộ tống lưu lại ngoài thành, râu quai nón nhìn Đường Vũ ánh mắt như đang nhìn người chết.
Đường Vũ nhìn chằm chằm ma triều.
Một mảng đen, như một làn sóng.
Tiếng gầm rú, tiếng lao xao ... chỉ cảnh tượng này thôi cũng khiến hầu hết những người sống sót gần như gục ngã.
Cho dù là người thức tỉnh, đối mặt với loại cảnh tượng này, rất có thể còn không cầm nổi binh khí, huống chi là chiến đấu với ma thú để chống lại ma triều.
Đây là thảm họa của tận thế, bất cứ nơi nào nó đi qua, nơi trú ẩn đều biến thành đống đổ nát.
Nơi trú ẩn Thâm Lam đã từng bị như vậy.
Không ai không sợ làn sóng ma thú hiện nay.
nhưng……
Trong mọi trường hợp, dù thế nào hắn cũng trải qua một làn sóng ma thú, cũng còn sống sót, đạt được một thành tựu - người sống sót sau làn sóng ma thú.
Lần này đối mặt với làn sóng ma thú lần này quả thực rất hùng vĩ, tim đập nhanh hơn một chút, nhưng đây không phải sợ hãi, đây là sự hưng phấn, vui vẻ
Nếu bạn muốn hỏi những người sống sót khác, làn sóng ma thú tượng trưng cho điều gì?
Chín mươi chín trong số một trăm người sẽ nghĩ rằng nó tượng trưng cho sự hủy diệt, người cuối cùng đã bị dọa chế khiếp không nói nên lời.
Đường Vũ không nghĩ như vậy, làn sóng ma thú làm sao có thể đại biểu sự hủy diệt đâu? Đối với hắn, làn sóng ma thú đại biểu 1 cuộc sinh ý lớn a. ( Hay rồi, có hệ thống trong tay anh nói gì cũng đúng)
Cho dù bây giờ hắn đã là một tài phiệt với hơn vạn Nguyên Tinh, Nguyên Tinh còn quý hơn cả những tờ tiền trước ngày tận thế, sẽ không ai ngại Nguyên Tinh quá nhiều, nhất là đối với một lãnh chúa tốt bụng như hắn.
Nhìn vào mãnh liệt đám ma thú đang lao tới.
Đường Vũ nước miếng gần như lưu lại.
" Nếu như theo 1 phần 10 xác xuất ra Nguyên Tinh mà tính toán..."
Đường Vũ lắc ngón tay, thấy rằng kiến thức toán học của mình được trả hết lại cho thầy cô, không cách nào tính toán
" Lão Trần, các ngươi đi vào trước, Y Liên, ngươi cũng đi trở về. "
Trần Hải Bình cùng một nhóm người sống sót tham gia đội tuần tra vẫn đang ở bên ngoài vào lúc này.
Có lẽ bởi vì những nhân viên cao cấp ở nơi trú ẩn không có rút lui, nên bọn hắn vẫn đứng ở lại.
Đường Vũ nhìn thấy nhiều thành viên trong đội tuần tra tay chân run rẩy, nghiến răng nghiến lợi chống đỡ lấy, một số chỉ là người bình thường, ngược lại một số người đã tỉnh lại là người xông vào thành phố đầu tiên vì có lợi thế về tốc độ
Quả nhiên, các thành viên đội tuần tra , chắc chắn phải được đào tạo chuyên sâu.
Ở cổng thành, cánh cổng bằng hợp kim rơi xuống, che khuất tầm nhìn của mọi người.
Một số người sống sót ngồi xổm dưới góc tường run lẩy bẩy, một số trèo lên tường thành, nhìn chằm chằm vào làn sóng ma thú ở phía xa, có vẻ lo lắng.
Trần Hải Bình đưa súng và vũ khí cho các thành viên trong đội tuần tra. Những người này cầm súng nhắm bắn từ xa, nhưng dù đứng trên tường thành cao bằng sự kết tinh của trí tuệ con người, chẳng hạn như vũ khí tầm nhiệt trong tay, trong lòng họ vẫn không mấy tin tưởng.
Y Liên quần áo xộc xệch, quyền trượng dựng lên trên ngực, vẻ mặt vô cảm như ấn tượng của những người sống sót, nhưng nếu có người tinh mắt có thể phát hiện ánh mắt Y Liên đã ở trên người Đường Vũ chưa bao giờ dời đi.
Đường Vũ hít sâu nhìn xung quanh, giọng nói bình tĩnh lãnh đạm nhưng tự tin truyền đến khắp toàn trường
" Nơi trú ẩn của chúng ta có thể không có nhiều người, hoặc quy mô của nó có thể nhỏ, nhưng chúng tôi tự tin, có khả năng bảo vệ mọi người sống sót tuân theo chế độ nơi trú ẩn, khỏi bị ma thú làm hại! "
Sau khi nói xong, một danh sách các tòa nhà quen thuộc hiện ra trước mặt Đường Vũ, tâm trí anh điều khiển chuyển động của danh sách đó và đi đến trang tòa nhà phòng thủ cuối cùng.
" Để xây dựng tháp mũi tên * 4, tiêu tốn tổng cộng 800 Nguyên Tinh, 1.200 gỗ, 800 đá và 400 sắt."
" Để chế tạo đại bác, nó tiêu tốn 1.000 tinh Nguyên Tinh, 200 gỗ, 200 đá và 500 sắt."
Đường Vũ duỗi hai tay ra, lòng bàn tay úp lại, giống như đang cầm thứ gì đó.
" Lên!!! "
Rầm!
Các vật liệu bỏ đi trong quảng trường nhỏ bị kéo qua, gỗ, đá và sắt được trộn với nhau bởi một cỗ sức mạnh không hiểu biến hóa.
Từ nền móng đến thân tháp cuối cùng đến đỉnh tháp.
Bốn tòa tháp cao, nằm ở hai bên Đường Vũ, một bên trái và một bên phải, dường như được in ra trong không khí mỏng manh!
Màu đen giống như bức tường bên ngoài của tháp cao làm bằng đá bazan, nặng nề vô cùng. Đỉnh tháp duỗi ra 1 cái khe hở, rét lạnh mũi tên từ đó lộ ra.
Đây là Tháp mũi tên, công trình phòng thủ cơ bản nhất của hệ thống.
Tuy giá thành rẻ nhưng bề ngoài chỉ hơn tháp mũi tên cổ đại một chút, uy lực của nó cũng không thể coi thường.
Mỗi mũi tên do tháp mũi tên bắn ra đều được hình thành bởi sự tập trung năng lượng, sau khi hóa rắn, rune gia công, bất cứ lực phá hoại hay xuyên thấu, đều không sánh kịp, mũi tên rune
Trong khi tháp mũi tên đang được xây dựng, tiếng ồn ào phía sau anh ta lớn hơn.
Một khẩu đại bác với thân màu tối và ánh kim loại, với họng súng đủ lớn để vừa một quả bóng rổ, cũng được hoàn thành trong tích tắc.
Những người sống sót trên bức tường không nói nên lời.
Với mấy cái vẫy tay như vậy, liền tạo ra 1 toàn tháp cung tên cùng với 1 tòa đại bác
Dù là tốc độ xây dựng hay quy mô công trình đều khiến họ có cảm giác như đang ở trong mơ !
Giống như 1 phép màu vây.
Một số ít người sống sót đã nhìn thấy việc xây dựng bức tường thành trông kỳ lạ, bắt gặp những người sống sót xung quanh họ, với một cái nhìn như bong bóng bay, cho biết bức tường thành được xây dựng trong quá khứ ngoạn mục như thế nào. Ngược lại, pháo tháp chỉ đơn thuần như cậu nhóc bé nhỏ gặp ông chú cơ bắp vạn vỡ.