Mục lục
Lãnh Địa Tại Mạt Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phiên đấu giá kết thúc, thị trường chợ đen không còn có gì để xem, nó trở nên tẻ nhạt vô vị.

Sau khi gặp Y Liên đang đi dạo xung quanh, Đường Vũ cũng dự định rời đi.

Bỗng nhiên, hắn nhíu mày, cảm nhận được ánh mắt không hể có ý tốt.

" Tiểu Minh, ngươi đi trước, cùng chúng ta tách ra. "

" Làm sao vậy, Lão Đường. "

Sau khi Lí Tiểu Minh hỏi, hắn nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Đường Vũ và hắn biết tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn do dự và tách khỏi Đường Vũ.

Hắn cũng không đi đâu xa, chỉ hòa vào đám đông, vẻ mặt có chút lo lắng.

Ở góc đường hầm, Đường Vũ dùng khóe mắt tìm một thanh niên gầy gò.

Đường hầm dưới lòng đất này không lớn, cùng một hướng có rất nhiều người chuẩn bị rời khỏi chợ đen, Đường Vũ vẫn nhận ra ánh mắt không mấy ý tốt đến từ người thanh niên gầy gò này.

Khi đã ở trong tinh thần không gian, hắn không biết đã đánh lén bao nhiêu ma thú, hơn nữa khả năng nhận thức của hắn cũng đã khác xa từ lâu, theo ý kiến của hắn mà nói: đôi mắt thanh niên gầy gò không có chút nào che giấu cái này mà không phát hiện, mới là chuyện lạ.

Đường Vũ khóe miệng giễu cợt, ngược lại thả chậm bước chân.

Đột nhiên, một đoàn người từ ngã ba đường hầm khác chạy tới, những người này không giấu mặt, hung hãn, dọc theo đường đi, những người sống sót khác vội vàng tránh ở hai bên.

" Đó là đội bàn tay đỏ, họ đang làm gì ở đây?"

" Luôn cảm thấy những người này sắc mặt khó coi. Chẳng lẽ người sống sót nào đang tìm kiếm rắc rối?"

" Suỵt, nhỏ giọng 1 chút, ngươi không muốn sống nữa sao. "

Sử Nham Minh dẫn đầu một nhóm thành viên trong nhóm đi tới.

Thanh niên gầy gò bước tới, chỉ vào Đường Vũ, nói nhỏ.

Sử Nham Minh liếc nhìn Đường Vũ, mặc áo choàng đen? Giấu mặt? Nhưng điều đó không quan trọng, chỉ cần người đó vẫn còn ở đây là được.

Anh ta sải bước về phía trước với vẻ mặt xấu xa, " Ai đó đã báo rằng ngươi đã đánh cắp nguyên tinh, thân là người quản lý thị trường chợ đen, tôi Sử Nham Minh có nghĩa vụ và trách nhiệm làm rõ mọi việc, hiện tại, mời mọi người phối hợp với chúng tôi đê rà soát người. Nếu kết quả chứng minh rằng các bạn không ăn cắp phải ta Sử Nham Minh sẽ nói lời xin lỗi. Tất nhiên, nếu kết quả là sự thật, hoặc nếu bạn không chịu hợp tác ... hehehe, thì tôi chỉ có thể làm mọi việc theo quy tắc. "

Phía sau hắn, các thành viên trong nhóm nhìn chằm chằm với ánh mắt ác ý, tất cả đều cười khúc khích.

Sử Nham Minh nói xong, khoanh tay trước ngực, dường như đang chờ câu trả lời của Đường Vũ.

Là một người của Bàn tay đỏ, hắn ta ít khi nào tuân theo quy tắc, nhưng hắn cũng không có lo lắng.

Nếu bên kia không hợp tác, hắn có thể danh chính ngôn thuận động thủ, ai cũng không thể nói lời nào.

Nhưng nếu ba người trước mặt hợp tác tìm kiếm , Sử Nham Minh nhìn vào thắt lưng của Đường Vũ, có một thanh kiếm dài được ghim vào đó, thanh kiếm này sẽ thuộc về anh ta, và ...

Sử Nham Minh nhìn về phía một người trong số họ.

Tuy không nhìn rõ diện mạo nhưng trong lúc giao dịch đã lộ ra giọng nói , rõ ràng là một phụ nữ trẻ, khám xét thi thể cũng rất thú vị.

Hắn đột nhiên rất mong đợi, đối phương không chịu hợp tác, sau đó mới có thể danh chính ngôn thuận rà soát người.

Về phần kết quả rà soát người , đây không phải là quyết định của hắn đưa ra hay sao.

Nếu không phải vì sự phát triển của thị trường chợ đen, nếu không phải kiêng kị đến ba nhóm lính đánh thuê kia, Sử Nham Minh sớm động thủ từ lâu rồi.

Lòng thương hại.....

Hắn hừ lạnh, trong lòng khinh thường.

Ba nhóm lính đánh thuê chắc hẳn cũng tham lam với thanh trảm ma kiếm này, nhưng bọn họ sợ thanh danh bị soi mói, cũng không dám động thủ!

Những người sống sót khác trong đường hầm rút lui , nhưng không bỏ đi, họ cũng tò mò không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

" Ba người kia lần này thảm rồi, thật sự là đang bị nhóm bàn tay đỏ theo dõi. Đây là một trong bốn nhóm lính đánh thuê lớn độc đoán nhất và vô lý nhất. Ba người này xong đời."

" Ừ, ngay cả một đội lính đánh thuê hàng đầu, đôi khi đối mặt với hành vi độc đoán của nhóm bàn tay đỏ cũng phải nuốt hận, chưa kể ba người này nhìn như tiểu nhân vật."

“ Không nhất thiết phải như vậy.” Có người nhận ra Đường Vũ là người đã chi rất nhiều tiền tại buổi đấu giá.

Có khả năng sẽ có một đội đánh thuê đỉnh cao đứng đằng sau, không nhất thiết là những đội đã thành danh, mà ngay cả đội mới nổi cũng nhất định không hề yếu. "

“ Vậy thì sao. ” Có người lập tức phản bác lại, “ Cho dù đội lính đánh thuê hàng đầu bị Bàn tay đỏ để mắt tới, cũng xong đời. Đây là nhóm bàn tay đỏ a, tãi 4 nhóm lính đánh thuê bên trong đều nổi bật vị thế cường đại của họ, chỉ có 3 nhóm đánh thuê còn lại có thể cầm chừng lẫn nhau."

“ Nếu ba người này là nhân viên của một ông chủ nào đó trong hầm trú ẩn thì sao?” Ma mới hỏi.

Người cựu binh thức tỉnh lập tức đứng ra phổ biến sách vở, " Ngươi cho rằng người của Bàn Tay đỏ toàn là kẻ ngu ngốc sao? Thân là tứ đại bên trong, họ có quan hệ khó giải thích với giới thượng lưu, vì vậy họ tự nhiên biết ai không thể bị xúc phạm. Bây giờ Bàn tay đỏ dám ngang nhiên như vậy thì có nghĩa là chúng đã ăn chắc đối phương rồi. "

Ma mới thất vọng, " Chợ đen này, liền tính công bằng cơ bản nhất cũng không có sao?"

Người thức tỉnh kỳ cựu chế nhạo, " Công bằng? Công bằng được xây dựng bởi bốn nhóm lính đánh thuê qui định. Chỉ giữa bọn họ mới có sự công bằng. Bạn có biết Bàn tay đỏ đã làm gì trước ngày tận thế không?"

Ma mới nhìn chết lặng.

" Người đứng đầu Bàn tay đỏ từng là trùm hắc đạo, sau đó từ từ tẩy trắng. Ở Lâm Thành, chẳng hạn như trở thành thanh đại bảo kiếm rất nhiều trong số đó thuộc về tài sản của hắn. Có thể ngươi đã từng tiêu phí đi qua, mà thành viên của bàn tay đỏ, cũng là những người từng là xã hội đen. Những người này, ngươi trông cậy vào bọn hắn tìm công bằng sao."

" Chẳng lẽ chúng ta dạng này nhìn bọn hắn muốn làm gì thì làm. Dạng này về sau ai còn muốn tới chợ đen làm sinh ý. "

Lão giả thức tỉnh cũng thở dài một hơi, " Bất lực? Ai cũng không giúp được! Nhưng rất nhiều thứ, đều chỉ có thể mua ở chợ đen. Chỉ dựa vào điểm này, chúng ta không thể không đến chợ đen."

Trong đám đông.

Lí Tiểu Minh sắc mặt tái nhợt, hai tay khẽ run.

Chu Kiến Hoành vẻ mặt lo lắng, chỉ có thể nhìn đám người Bàn Tay Đỏ, bất lực thở dài.

Tiểu Lâm của nhóm Chiên Binh nhìn hai bên, cuối cùng lắc đầu.

Rất nhiều ánh mắt đều tập trung vào hắn, cảm giác bị theo dõi này khiến Đường Vũ khó chịu.

Rõ ràng là Bàn Tay Đỏ muốn kiếm chuyện, nhưng điều mà anh ta bực mình là vì nguyên nhân gì.

Làn sóng hận thù này là không thể giải thích được.

Sử Nham Minh bước tới, dần dần lộ ra một nụ cười.

Đường Vũ khẽ thở dài.

Có lẽ quá khiêm tốn một chút, liền tưởng mình dễ bắt nạt.

Hắn không muốn gây rắc rối và ghét rắc rối, tuy nhiên, hắn đâu có phải là loại người có thể chịu đựng sự ủy khuất đâu?

Không phải!

Đường Vũ 1 chân đá ra

Nụ cười của Sử Nham Minh đóng băng trên mặt, mất cảnh giác, cả người bay ra ngoài, ngã nhào mấy cái trên mặt đất, đã là đầy bụi đất

Chỉ một thoáng, mọi thứ xung quanh tĩnh lặng.

Các thành viên của đội thứ bảy của Bàn tay đỏ chưa bao giờ nghĩ rằng bên kia lại dám chống lại.

Những nhóm người thúc tỉnh khác, càng không thể nào đoán trước được, tại hung danh Bàn Tay Đỏ phía trước, lại có người dám động thủ, còn 1 chân đạp bay đội trưởng phân đội bảy nhóm bàn tay đỏ.

Sự tình náo lớn rồi nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK