" Ta, ta..." Trong khu vực sương mù xám xịt, Barkley vươn tay ra sờ cái cổ của mình, đối mặt với cái chết, anh sợ đến nỗi, không thể nào lấy lại tinh thần lại. " Không gian tinh thần quá chân thực, căn bản không phải là ảo ảnh có thể so sánh được..." Anh thì thầm. Trường kiếm lạnh lẽo, cảm giác cái cỗ bị chém đứt, ý thức trước cái chết dần tan biến, cảm giác cả người bị kéo vào vực sâu vô cùng chân thực. Hèn chi, những trận chiến ở trong không gian...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.