Ở đằng xa, vài người thức tỉnh ăn mặc quần áo rách rưới, đầu tóc bù xù nhìn các thành viên đội tuần tra được trang bị tốt với vẻ mặt phức tạp.
Một vài người trong số họ thuộc về những người thức tỉnh không có đối đầu với nơi trú ẩn, không cùng 1 dạng với nhóm thức tỉnh của Đinh Cường, lại không có nhận sự trói buộc, nhưng cũng không chịu bị kiềm chế và không trở thành nhân viên thường trú của nơi trú ẩn.
Làm nhân viên lưu động, họ có thể tự do nhận các công việc do nơi trú ẩn giao hàng ngày để đổi lấy phần thưởng.
Đây cũng có thể coi là sinh hoạt, ăn no ngủ ngon trong thời gian này cũng không tệ.
Trước khi nhìn thấy các thành viên của đội tuần tra, họ đã tự an ủi mình rất nhiều.
Nhìn thấy thiết bị của các thành viên đội tuần tra, họ cảm thấy rằng họ thực sự sống như một con chó.
" Đội tuần tra đãi ngộ cũng tốt quá đi, nếu bình thường ở nơi trú ẩn khác khi bạn có 1 thanh vũ khí lạnh, có thêm cây súng lục, họ đều là những nhân vật cấp đội trưởng nhỏ. Nhưng bây giờ nhìn lại đội tuần tra xem, mỗi người 1 thân trang bị đầy đủ, nào là súng trường còn có kiếm, quân phục thống nhất với nhau, có cần phải khoa trương như thế không. "
“ Chính là như vậy! ” Một tên thức tỉnh khác cảm thấy ghen ghét, “ Những bộ trang phục này chẳng khác gì hào nhoáng chỉ làm màu mè thôi. Đây là tận thế, ai quan tâm đến bộ quân phục này? Bọn họ cho rằng mình là quân đội giống như nơi trú ẩn lớn à! Người ta quân đội đều mặc áo chống đan hay là đồ phòng vệ. Bọn hắn mặc những trang phục này thì làm được cái gì, nhìn xem đi, chỉ cần bọn hắn dạo 1 vòng trở về, những quân phục này sẽ như giẻ lau nhà
" Đúng vậy, cho dù bọn hắn có trang bị tốt đến đâu thì sống sót mới là vấn đề quan trọng. Chúng ta không tham gia đội tuần tra vì quá nguy hiểm, phải ra ngoài tìm kiếm nguyên liệu vật tư, thậm chí phải săn bắt ma thú. Nếu 1 khi không cẩn thận liền sẽ nhanh chóng ngắm gà khỏa thân sớm như chơi, nếu ma thú mà dễ giết như vậy, chúng ta nào có 1 mực lưu tại người thức tỉnh cấp 1 hoài không. "
Những người khác im lặng.
Khi trở thành một người thức tỉnh và biết rằng giết một con ma thú có thể tăng sức mạnh của họ, nhiều người rất phấn khích và không thể nhịn được, cái này không phải đánh quái để lên level, sau đó đi đến đỉnh phong của cuộc đời a. Ngay cả một số thanh niên chịu ảnh hưởng của tiểu thuyết trên mạng cũng thông thạo nguyên tắc dẫn đường từng bước, sau khi thức tỉnh ban đầu, họ muốn nhanh chóng giết chết ma thú, đi đầu trong việc săn giết ma thú.
Sau đó những người này mới phát hiện vấn đề.
Không có kỹ năng chiến đấu tuyệt vời, không có vũ khí phù hợp, làm sao một người thức tỉnh bình thường có thể trở thành đối thủ của ma thú?
Bọn hắn biết rõ ràng điều này, cũng gặp những người thức tỉnh có lòng tin đối khác với ma thú, nhưng khi gặp phải ma thú thì trở thành bữa ăn của đám ma thú đó. Cho đến nay, bọn hắn đã không còn can đảm để tấn công bọn ma thú đó, ngược lại bọn hắn học được kĩ năng trốn tránh và chạy trốn được nâng cao rất nhiều.
" Cùng đi ên xem 1 chút, ta không tin bọn họ giết được ma thú. La Thiết Diện tuy rất mạnh, nhưng chung quy chỉ có một người, chẳng lẽ hắn còn có thể đảm đương mọi mặt sao? Hiện tại đội ngũ này, ta cũng biết có rất nhiều người bình thường. Ta muốn nhìn xem, cuối cùng bao nhiêu người trong số họ có thể trở lại. "
…………
Lộ Tiểu Bằng đang cầm một thanh trường kiếm, ánh mắt quan sát các tòa nhà kiến trúc thấp bé ở xung quanh.
Cả đội chuẩn bị bước vào phạm vi bên trong quận và các tòa nhà thưa thớt bắt đầu xuất hiện xung quanh, hoàn cảnh hiện tại còn nguy hiểm hơn. Con ma thú có thể lao tới từ 1 góc nào đó bên trong, một khi không kịp phản ứng cho dù có là người thức tỉnh cũng sẽ bị giết chết.
" Bịch! "
Cách cử hàng không xa vang lên 1 tiếng vang nhỏ, sau đó vài bóng đen lao ra rất nhanh, trong chốc lát đã vượt qua hơn nửa khoảng cách.
Lộ Tiểu Bằng hơi bối rối, đây là lần đầu tiên hắn phải đối đầu với nhiều ma thú cùng 1 lúc. Mặc dù xung quanh anh có rất nhiều đồng đội, nhưng cảm xúc này giống như bản năng và khiến não anh bối rối không biết tiếp theo sẽ lựa chọn làm gì.
" Nâng súng lên và bắn. "
Giọng nói bình tĩnh của đội trưởng La truyền đến, Lộ Tiểu Bằng lập tức lấy lại tinh thần, nâng súng lên, hướng họng súng về phía trước, họng súng phun ra lửa.
Sau sự hoảng loạn ban đầu, những người khác cũng phản ứng chậm chạp không kém, giơ súng và bắn.
Tài thiện xạ của họ cũng không chính xác, những người thức tỉnh như Lộ Tiểu Bằng chưa bao giờ tiếp xúc với súng ống ngoại trừ khóa huấn luyện quân sự ở trường đại học.
Tài thiện xạ thậm chí còn kém hơn, nhưng lúc này ma thú đã ở rất gần, không cần nhắm bắn, viên đạn cũng trúng vào thân thể của con ma thú.
Những con ma thú này trông giống như những con chuột bị biến lớn, còn lớn hơn hai lần so với những con chuột thép quỷ, nhưng cuối cùng chúng chỉ là những con ma thú bình thường. Tại từng viên đạn của cây súng bắn ra, con ma thú này rất nhanh liền ngã trên mặt đất giãy dụa không ngừng.
Các thành viên đội tuần tra lần này không có hoảng sợ, bọn họ cầm súng lên, lần lượt nhắm chuẩn vào yếu điểm của con ma thú, cho con ma thú 1 kích trí mạng cuối cùng.
Ngay sau đó con quái vật hoàn toàn mất đi hơi thở của sự sống.
Nơi xa.
Mấy người thức tỉnh ở phía sau cũng sửng sốt.
Một số người ghen tị, " Không hổ là vũ khí nóng, nhưng mà cây súng trường này lực sát thương có hơi khác thì phải. "
" Bọn hắn dường như có thể hấp thụ linh hồn lực ở khoảng cách này, phải không?"
" Linh hồn lực! Nói như vậy, sau chuyến đi này, những người thức tỉnh trong đội tuần tra có thể mạnh lên không ít. Ao ước quá, sớm biết như vậy tôi đã đăng kí tham gia tuần tra đội, tôi vẫn chưa biết cảm giác hấp thu linh hồn lực như thế nào a."
" Hừ! Cũng không nhìn một chút bọn hắn đánh giết mấy cái này ma thú sẽ tốn bao nhiêu viên đạn, ngươi cho rằng bọn họ một mực sẽ dùng cách này sao."
Có người thức tỉnh khinh người, hắn nói ra nhược điểm của đội tuần tra.
Quả thực, các thành viên trong đội tuần tra tài thiện xạ hơi kém có thể tiêu diệt lũ ma thú này, chỉ dựa vào phạm vi lớn của mưa đạn bao trùm, không biết đã lãng phí bao nhiêu viên đạn. Đạn ban đầu rất khan hiếm, súng ống ở một số nơi trú ẩn hoàn toàn được trưng bày cho có lệ. Bọn họ muốn xem, cách bắn lãng phí đạn như thế còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Sau đó, đội tuần tra tiếp tục đi về phía trước, có một La Triết dày dặn kinh nghiệm, đội tuần tra rất có tổ chức, mỗi khi có ma thú lao ra, các thành viên đội tuần tra đều có đủ thời gian để phản ứng.
Các đội viên bắt đầu có kinh nghiệm, tay cầm súng bắt đầu chắc chắn hơn.
Bắn, thay băng, bắn.
Những con ma thú lần lượt bị giết.
Người thức tỉnh phía sau : " ?? !!! "
Vì cái gì mà bọn tuần tra đội luôn sớm phát hiện đám ma thú.
Vì sao mà đạn vẫn chưa dùng hết,
Tại sao bọn họ lại nóng nảy, hưng phấn như vậy, cảm giác hấp thu linh hồn lực như vậy thoải mái hay sao.
Lộ Tiểu Bằng và các thành viên khác của đội tuần tra không biết rằng một số người thức tỉnh ở đằng xa có rất nhiều suy nghĩ trong lòng.
Sau khi thực sự giết chết ma thú và hấp thu sức mạnh linh hồn lực về sau, dũng khí của bọn họ tăng lên rất nhiều. Tuy rằng đám ma thú này có hình dáng đáng sợ, nhưng chúng chỉ là những con bảo bảo dâng kinh nghiệm cho bọn họ hấp thu, trong trường hợp này không có gì đáng sợ, bọn hắn còn mong những con bảo bảo này tới nhiều hơn 1 chút.
Ở một góc khác, một con ma thú bốn móng có gạc tìm thấy đội tuần tra và lao tới với tiếng gầm rú.
Lộ Tiểu Bằng nhìn về phía La Triết, lần này không phải bị yêu cầu cầm súng, thay vào đó là nghe nói: " Con ma thú này thực lực chênh lệch không nhiều với người thức tỉnh cấp 1. Rất thích hợp cho các ngươi huấn luyện. Ai muốn tới đấu với nó? "
Huấn luyện? Chiến đấu một đối một với con ma thú?
Hóa ra đây là khóa huấn luyện đặc biệt mà đội trưởng La đã nói!
" Tôi đến! "
Lộ Tiểu Bằng bước tới, nhìn thấy mấy người khác thức tỉnh cũng đang mở miệng, chỉ có thể nuốt lời muốn nói, hiển nhiên là cùng ý tưởng, nhưng lại chậm hơn hắn một bước.
…………
Người thức tỉnh ở xa không sao hiểu nổi.
" Bọn hắn muốn làm gì? "
" Có vẻ như định thách đấu với ma thú?"
Người nói chuyện thậm chí ngay cả mình còn không tin, 1 mình đấu với con ma thú? Đây không phải trò đùa !
Ở cùng một cấp độ, trừ khi họ có súng, nếu không một số người thức tỉnh hợp tác với nhau để đối phó với ma thú đều có nguy cơ bị ma thú giết chết. Nhưng bây giờ, họ đã từ bỏ vũ khí nón, chọn vũ khí lạnh, suy nghĩ . Bọn hắn muốn chiến đấu với ma thú?
Đây có phải hay không ngốc?
Bọn hắn chăm chú nhìn.
Ở đằng xa, các thành viên khác của đội tuần tra, bao gồm La Thiết Diện đều đứng ở đằng sau lược trận, chỉ có một người cầm thanh trường kiếm tiến về phía trước, có vẻ như họ muốn một mình đối mặt với con ma thú này.
" Những người trong đội tuần tra kiêu ngạo như vậy sao? Ta biết người đó tên là Lộ Tiểu Bằng, suốt ngày khoe khoang về việc mình mạnh mẽ như thế nào. Trên thực tế, hắn thậm chí còn không sánh được với ma thú thông thường nhất. Làm sao hắn có dũng khí đấu với con ma thú 1 mình được? "
" Ta cá rằng trong mười giây, người tên họ Lộ sẽ bị ma thú đánh cho tơi tả và chạy tán loạn."
" Haha, mười giây, ngươi quá để mắt đến hắn,. nếu như phản ứng không tốt này, không tới ba giây người kia sẽ chết. Cho dù La Thiết Diện muốn ứng cứu, hắn cũng có thể không tới..."
Nhưng mà, người này mới nói được một nửa thì đột nhiên bị nghẹn, không phải hắn đột nhiên sặc nước miếng, mà là cảnh tượng phía xa thật sự khiến hắn không hiểu được.
Ngay từ đầu, Lộ Tiểu Bằng tấn công thăm dò, bọn họ hiểu rõ, hành động này đã thành công khơi dậy sự hung tợn của ma thú.
Ma thú hung hãn lao tới, Lộ Tiểu Bằng hoảng sợ né tránh.
Chỉ trong vài giây đồng hồ nhìn đã thấy nguy hiểm, cuối cùng Lộ Tiểu Bằng không tránh khỏi bị ma thú tiêu diệt, sau đó ... ma thú chết.
Họ dường như thấy rằng một luồng sáng bạc chém ngang đầu con ma thú, gần như chia con thú thành hai nửa.
Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra? !
Tại sao bọn họ nhìn không hiểu!