Việc xảy ra mấy ngày trước, tuy rằng hắn cố ý lạnh nhạt Long Phù Nguyệt, nhưng vẫn phái tâm phúc chú ý đến nhất cử nhất động của nàng. Phụ Hoàng của hắn mỗi ngày đều tìm cách ép buộc hắn chấp nhận vị Anh Lạc công chúa kia, nhưng hắn đều không cần suy nghĩ lập tức từ chối. Hắn đương nhiên cũng lo lắng, phụ hoàng sẽ ra tay với Long Phù Nguyệt nên cũng an bài một chút.
Chuyện không may ngày đó, hắn đang ra ngoài làm việc, thị vệ tới báo, sườn phi Long Phù Nguyệt bị Hoàng Thượng triệu tiến cung. Hắn sợ nàng xảy ra chuyện, lòng liền nóng như lửa đốt, gấp gáp trở về, nhưng không ngờ lại nhìn thấy cảnh Long Phù Nguyệt “đẩy” Anh Lạc công chúa rơi xuống nước.
Hắn biết, Anh Lạc công chúa tuyệt đối không thể có việc gì, bằng không Long Phù Nguyệt sẽ chết không có chỗ chôn. Cho nên hắn mới nhanh chóng cứu Anh Lạc công chúa lên.
Khi Anh Lạc công chúa thì thào nói ra chuyện kia, hắn liền biết, hắn ngàn cẩn thận, vạn cẩn thận, vẫn để cho Long Phù Nguyệt dính vào kết cục này.
Nhìn sắc mặt trắng bệch sầu thảm của Long Phù Nguyệt khi hỏi hắn: “Ngươi tin tưởng lời nàng nói?”
Tim của hắn bỗng nhiên đau quá.
Khi đó có vô số cung nữ thái giám chạy đến, hắn biết hắn muốn làm gì cũng không kịp nữa rồi!
Hắn vội vàng cứu chữa vị Anh Lạc công chúa, mau chóng giúp nàng hồi phục như cũ, mới có thể giúp Long Phù Nguyệt nói tốt.
Lúc phụ hoàng hỏi hắn muốn xử lí thế nào, trong lòng hắn liền sáng tỏ, phụ hoàng chờ hắn giúp Long Phù Nguyệt giải vây, như vậy vừa vặn có thể ép hắn đi vào khuôn khổ, cưới Anh Lạc công chúa. Thuận tiện xử tử Long Phù Nguyệt.
Cho nên hắn mới nói sẽ trừng phạt Long Phù Nguyệt. Cũng nói đích thân mình hành hình. Lời hắn nói đường hoàng, làm cho đám người phụ hoàng hắn không thể nói được gì. Cũng không thể dùng cách khác để trừng phạt Long Phù Nguyệt.
Hắn muốn tự mình hành hình, thứ nhất để chứng tỏ quyết tâm muốn trừng phạt nàng, thứ hai để tránh phụ hoàng hắn trong lúc hành hình, ra tay khiến nàng bị nội thương. Nhưng trước mặt bao nhiêu người, hắn lại không thể nhường nhịn. Hắn khống chế lực vừa đủ, tuy rằng mỗi một roi đều chảy ra máu, nhưng không làm nàng bị thương nặng……..
Đánh lên người nàng, lại đau nhói trong lòng hắn. Nàng đau nhức là máu thịt, còn tim hắn là từng mảnh lăng trì………