Ông ta lại nói: “Hôm nay kêu cô qua là vì trước kia ba nuôi cô cùng Tiên Chanh ký hiệp nghị. Ba nuôi cô dùng tiền của Tiên Chanh kinh doanh Phẩm Cách, nói rõ cứ nửa năm sẽ chuyển cho Tiên Chanh một nửa tiền lời, hiện giờ cô tiếp nhận nơi đó, theo lý mà nói khoản tiền đó cô phải bỏ ra, ta đã cho người thúc giục vài lần sao cô còn thờ ơ? Cô cũng chớ trách ta tính toán rõ ràng, tuy rằng ba nuôi cô là con trai ta, nhưng lúc trước đã kí hợp đồng, chuyện này có quan hệ đến ích lợi công ty, cho dù là con trai ta cũng phải tính sổ rõ ràng.”
Thật đúng là vẻ mặt chính khí lăng nhiên, nếu Trình Vũ không biết trước nội dung hợp đồng cũng cảm thấy Trình lão tiên sinh này thật là người biết lấy đại cục làm trọng.
Chỉ là……
“Bởi vì hợp đồng này không biết sao lại không tìm thấy, về vấn đề này tôi không xem được hợp đồng nên cũng không biết có thật sự thế không, nếu Tiên Chanh muốn lấy số tiền đó, hãy đem hợp đồng các người giữ cho tôi xem, giấy trắng mực đen rõ ràng tự nhiên tôi sẽ trả.”
Trình lão tiên sinh cau mày phân phó cho một người đàn ông trung niên: “Đi lấy hợp đồng cho cô ta xem.”
Đó là chú hai của Trình Vũ cũng chính là cha của Trình Phi, Trình Tư Mông. Trình Văn Hải nghe vậy liền vội vang lên lầu, chốc lát sau cầm một túi văn kiện xuống đưa, Trình Vũ tiếp nhận thời ông ta còn lạnh lùng trào phúng: “Trình Vũ, cháu xem cho cẩn thận vào nha.”
Trình Vũ mở văn kiện, liếc mắt nhìn kỳ hạn bị dính mực nước, Trình Vũ lạnh lùng cười, hỏi Trình lão tiên sinh:
“Ngày tháng bị nhiễm mực nước? Tôi không thấy rõ thời gian thì sao biết phải trả cho Tiên Chanh từ năm nào đến năm nào.”
Trình Văn Hải nói như đương nhiên: “Ngày kết thúc là hai mươi năm sau. Còn mực nước……”
Ông ta liếc mắt nhìn Trình lão tiên sinh nói:
“Là chú không chú ý nên làm dính lên, là chú hai không lẽ còn lừa cháu?”
Trình Vũ cười lạnh nói: “ Bản của luật sư đâu, hẳn phải có chứ?”
Trình Văn Hải nói: “Người một nhà nào còn cần công chứng?” Nhíu mày chỉ vào mũi Trình Vũ ông ta nói:
“ Chú nói cháu này lớn vậy rồi sao không hiểu chuyện? Mọi người đều họ Trình chúng ta sao lại lừa cháu? Dù không tín nhiệm chú hai thì cháu phải tín nhiệm ông nội cháu sao?”
Trình Vũ không để bụng: “Tôi chỉ tin sự thật.”
“ Đồ hỗn trướng!” Trình lão tiên sinh đập bàn thật mạnh một cái, bầu không khí náo nhiệt tức khắc an tĩnh lại, Trình lão tiên sinh tức tối chỉ vào Lâm Giai nói:
“ Cô nhìn xem …… Nhìn cái đứa con gái cô dạy ra đi!”
Không ngờ người phụ nữ luôn không tranh giành, dịu dàng thiện lương như Lâm Giai lại chắn trước mặt Trình Vũ không kiêu ngạo nói:
“Trình Vũ nói đúng, ngày tháng bị dính mực, ai biết hiệp ước này kéo dài bao lâu, vạn nhất đã sớm qua thì sao?”
Trình lão tiên sinh càng thêm âm trầm, dùng uy nghiêm chủ nhà nói:
“Làm nhiều trò như vậy trước mặt khách khứa, mẹ con hai người muốn chơi trò vô lại đúng không?”
Trình lão tiên sinh ra vẻ phẫn nộ, lúc nói họ chơi xấu cũng rất chính nghĩa, dường như mẹ con họ chính là loại cô lý, chẳng biết xấu hổ mà chơi xấu.
Nếu Trình Vũ không có bản hợp đồng Lục Vân Cảnh đưa nói không chừng hôm nay cô sẽ bị Trình lão tiên sinh bức cho ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, rốt cuộc sẽ liên lụy đến mẹ nuôi nữa cho xem.
Trình Vũ là thật sự không nghĩ ra, cha nuôi vừa mất không bao lâu, người thân nhất của ông - người nhà đã đánh chủ ý vào sản nghiệp của ông, vì đâu chứ, chẳng phải vì bọn họ không coi Trình Vũ là người Trình gia sao, Trình gia bọn họ sao có thể chịu đựng Phẩm Cách rơi vào tay cô chứ?
Chỉ là cô không nghĩ tới Trình lão tiên sinh luôn ra vẻ đức cao vọng trọng vì lợi ích cũng sẽ trở nên vô sỉ thế này.
Nhìn Trình lão tiên sinh nghiêm túc phát giận, nhìn Trình Văn Hải nắm chắc thắng lợi mà cười nhạo cô, nhìn Trình Tư Mông, Trình Phi như đang xem kịch vui. Trình Vũ nhìn bọn họ không khỏi khơi dậy vài phần bực bội, lười nhiều lời với họ, cô trực tiếp móc từ túi xách hợp đồng mình có đưa tới trước mặt những người này, lạnh lùng nói:
“Thật là không khéo, Lục tiên sinh nhà tôi bảo nhân viên giúp tôi lấy phần hợp đồng lúc trước ba nuôi ký kết hợp đồng. Trên hợp đồng ghi rõ ràng là từ 01/05/2005 đến 01/05/2008, nói cách khác tiền Phẩm Cách phải chuyển cho Tiên Chanh đã sớm kết thúc từ hai năm trước rồi.”
Trình Vũ bước tới chỗ Trình lão tiên sinh, đối mặt với trưởng giả cô cũng không hề sợ hãi, nói từng câu từng chữ:
“Trên đó còn có chữ kí của ba nuôi và Trình lão tiên sinh kèm với dấu tay, Trình lão tiên sinh dấu vân tay của mình ông cũng không biết ư?
Không biết cũng không sao, chúng ta giám định một cái sẽ biết, chỉ là……” Trình Vũ lạnh lùng nhìn gần ông ta: “ Ông dám sao?!”
Trình lão tiên sinh cũng không đoán được Trình Vũ có thể lấy hợp đồng khác ra, bị cô ép hỏi đến phát ngốc, ngay sau đó ông ta đưa tay đoạt hợp đồng, tuy rằng là bản sao nhưng xác thật là bản lúc trước cha nuôi Trình Vũ giữ.
Lúc trước muốn lấy tiền của Tiên Chanh đi thành lập Phẩm Cách lại khăng khăng trả tiền, dù sao cũng là con mình, cho nên ông ta cũng chỉ ký ba năm, nào ngờ đứa con ông ta thương yêu nhất lại tuổi xuân chết sớm, ông ta không muốn nhìn thấy phần gia sản đó rơi vào tay người ngoài, cho nên mới dùng biện pháp này lấy đi một nửa doanh thu, dù sao cũng là tâm huyết của con mình.
Trình Vũ tiếp tục nói: “Vừa mới rồi Trình lão tiên sinh có nói mẹ con tôi chơi xấu, nhưng người chân chính chơi xấu đến cùng là ai? Trình lão tiên sinh tốt xấu gì cũng là người đức cao vọng trọng, một lão nhân lại dùng thủ đoạn đê tiện vô sỉ đối phó tôi, dù thế nào tôi cũng do ba nuôi lớn, ba nuôi vừa đi, Trình lão tiên sinh liền làm như thế, không sợ làm cha nuôi trên trời có linh thiêng thất vọng sao?”
Vừa mới rồi còn thịnh khí thế mà Trình lão tiên sinh bị cô bức cho lui về phía sau một bước, Trình Vũ lại không dừng lại mà tiếp tục nói:
“ Giở trò nhiều như vậy, Trình lão tiên sinh thật sự là đã đem thể diện cả đời vứt hết!”
Trình lão tiên sinh chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên, ông ta tương kế tựu kế, che đầu, trực tiếp lảo đảo, đám Trình Văn Hải vội vàng chạy lại đỡ, Trình Tư Mông đỡ Trình lão tiên sinh, vẻ mặt phẫn nộ nói: “Trình Vũ cô đủ rồi đấy! Nhìn xem cô làm ông nội khí thành thế nào rồi?”
Trình Vũ mắt lạnh nhìn người tựa hồ thật sự trúng gió đó, không để bụng nói:
“Chính mình không có lý, lại muốn mượn cơ hội trúng gió trốn tránh, Trình lão tiên sinh thật đúng là giúp con cháu mở mang kiến thức nha.”
“ Cô……” Trình lão tiên sinh run rẩy chỉ ngón tay vào cô, lần này là thật sự bị tăng xông máu, hai mắt nhắm nghiền.
Bởi vì Trình lão tiên sinh đột nhiên té xỉu, khách ở Trình gia cũng về hết, Trình Vũ cũng tới phòng mẹ nuôi nghỉ ngơi.
Đường đến hậu viện Trình gia, họ luôn yên lặng đi trên đường nhỏ, đợi đến khi không thấy được ai khác, Lâm Giai mới che miệng cười nói:
“ Bảo Bảo nhà ta rốt cuộc cũng giống trước đây, như một con hổ con, bất luận là kẻ nào cũng không thể trêu vào.” Lâm Giai không khỏi cảm thán nói:
“Trước kia cả nhà lo lắng tính cách con quá kiên cường sẽ đắc tội với người khác, nhưng hiện tại mẹ cảm thấy vẫn là nên kiên cường một chút mới không bị người ta khi dễ.”
Trình Vũ cũng hiểu ý, những năm gần đây xác thật là cô quá mềm yếu, Lâm Giai nhìn thấy cô bị người ta khi dễ cũng sẽ đau lòng. Trình Vũ nghĩ đời trước Lâm Giai buồn bực không vui cuối cùng tự sát, khi đó cô thật sự không hiểu chuyện, phụ thân đi rồi lại chưa từng nghĩ tới nỗi đau của mẹ nuôi, mẹ cuôi cũng thật sự vất vả, chồng đã chết, con gái bà cực cực khổ khổ nuôi lớn lại không quan tâm, khó trách mẹ nuôi luôn buồn bực không vui.
Đời này, Trình Vũ sẽ không để chuyện đó xảy ra, ôm mẹ nuôi, cụng trán vào nhau:
“ Mẹ không cần lo lắng cho con, hãy chiếu cố bản thân, về sau con giúp con trông cháu.”
“A?” Lâm Giai sáng mắt lên: “ Vân Cảnh và con muốn sinh con?”
Trình Vũ thẹn thùng gật đầu, Lâm Giai cũng rất cao hứng, vội nói: “Đó là chuyện tốt.” Nghĩ nghĩ lại nói:
“ Nghe nói mẹ Lục Vân Cảnh tinh thần có chút vấn đề, khẳng định là không thể giữ cháu, tính đến tính đi cũng chỉ có mẹ thôi.” Vẻ mặt hưng phấn:
“Mẹ không có việc gì, nên chuẩn bị trang phục cho cháu, cũng là thời điểm nên chuẩn bị.”
Trình Vũ thấy mẹ nuôi cao hứng cũng rất cao hứng, lại sợ mẹ nuôi mệt mỏi, cô khuyên nhủ:
“ Mẹ cũng không cần may quá nhiều, sẽ không dùng hết.”
Lâm Giai vỗ vỗ tay cô: “Không nhiều lắm, không nhiều lắm.”
Trình Vũ ở bên này cùng Lâm Giai ăn cơm chiều, vốn định ở chỗ này ngủ luôn, không ngờ chưa tới 20 giờ Lục Vân Cảnh đã phái người lại đây đón cô trở về, Lâm Giai tuy luyến tiếc nhưng lại vỗ tay cô nói:
“ Có thể phái người đón con về thuyết minh trong lòng nó nhớ con, tuy rằng mẹ luyến tiếc con, nhưng nhìn thấy có người khác quan tâm con trong lòng mẹ cũng cao hứng.”
Lục Vân Cảnh phái người tới đón nên Trình Vũ cũng không nói gì thêm, may mà mẹ tâm lý, Trình Vũ liền đi về.
Trình Vũ ra cửa Trình gia thì nhìn thấy xe Lục Vân Cảnh ngừng ở cổng lớn, Kim Lê Dương mở cửa xe, lại thấy Lục Vân Cảnh đang ngồi sau xe, Trình Vũ có chút ngoài ý muốn, Lục Vân Cảnh thế nhưng tự mình lại đây đón cô……
Trình Vũ lên xe, hỏi: “ Sao anh rảnh mà lại đây?”
Lục Vân Cảnh đơn giản nói một câu: “Ra ngoài hít thở không khí.”
“……”
Trình Vũ híp mắt nhìn: “Ra ngoài hít thở lại chạy xa như vậy? Ở hậu viện đi một vòng không phải cũng khá tốt sao?”
Lục Vân Cảnh không nói gì, Trình Vũ cũng không bỏ qua, cố ý dùng ánh mắt hoài nghi nhìn anh, vì trên mặt anh dường như vĩnh viễn kiểu loại người ngoài ngàn dặm, vì anh lãnh đạm nên lúc nào cũng cao cao tại thượng, vừa thấy liền biết anh là người nguy hiểm, không ai dám lỗ mãng nên Trình Vũ cực thích anh ấy trước mặt cô thể hiện mình, thậm chí khi anh ấy hung dữ đối với cô, nói muốn đem cô chiếm làm của riêng cô cũng thích, cho nên cô không tin, rõ ràng là cố ý tới đón cô lại nói là ra ngoài hít thở không khí, cô luôn hy vọng nghe anh ấy nói là anh tới đón em, hoặc là nói Trình Vũ muốn nhìn thấy anh thích cô, cái đó sẽ làm cho cô vui, rất có cảm giác thành tựu.
Chỉ là, cô nhìn chằm chằm thì trước sau gì anh cũng không mở miệng, một lát sau đột nhiên anh hỏi: “Có phải em đã quên làm cái gì hay không?”
Trình Vũ sửng sốt: “Cái gì?”
Ánh mắt anh hơi hơi mị mị, sự sắc bén làm sống lưng cô chợt lạnh. Chính là như vậy, anh rất dễ làm người ta cảm thấy sợ hãi, chẳng giống khi cô thổ lộ, cứ đối mặt như vậy cô vẫn sẽ chột dạ.
Lập tức cẩn thận nghĩ, hôm nay cô đã quên làm gì, liền thấy nam nhân bên cạnh đột nhiên duỗi tay cởi nút áo sơ mi, cuối cùng còn đem cổ áo kéo kéo, mơ hồ lộ ra bộ ngực rắn chắc.
Trình Vũ: “……”
Trình Vũ theo bản năng nuốt nước miếng, hoàn toàn không rõ nguyên do Lục Vân Cảnh cởi áo, anh ấy có ý gì?
Trình Vũ còn nghi hoặc Lục Vân Cảnh đột nhiên khẽ mở môi, lạnh lùng nói: “Câu dẫn tôi.”
……
Kết hợp với câu trước, theo như lời anh ấy nói việc cô đã quên làm chính là câu dẫn anh? Cho nên với anh mà nói chuyện cô câu dẫn anh ấy đã trở thành chuyện mỗi ngày cô đều làm? Nếu hôm nào cô không câu dẫn anh, là ngược lại tự nhiên, nên anh sẽ chủ động nhắc nhở cô?
Hơn nữa anh không chút bận tâm tài xế còn ở đây……
Trình Vũ thật sự không nghĩ tới Lục Vân Cảnh lại là người như vậy…… Hư quá, còn nói nghiêm trang thế, giống như câu dẫn anh thật sự là chuyện cần thiết để làm như ăn uống ngủ nghỉ mỗi ngày vậy.
Trình Vũ cảm giác khuôn mặt cô lại nóng lên, bất quá cô cũng không ngượng ngùng, thử thăm dò:
“Anh xác định muốn câu dẫn ở chỗ này à?”
Lục tiên sinh nhà ta nhìn chằm chằm cô vợ nhỏ, từ chóp mũi phát ra một âm nhẹ nhàng, “Ừm.”
- -----oOo------