“Đây là một khoản phí lớn đấy.” “Mà chuyện này cũng rất là khó xử.” “Thế nhưng là, " Mạch Lai Thiêm thở dài, "Cũng phải có người tới làm chứ.” Bà Mạch lắc đầu thở dài, "Thật không công bằng." Sáng hôm sau, năm giờ Thừa Hoan rời giường. Vệ sinh cá nhân xong xuôi, uống chén trà nóng, đợi tới khi trời sáng mới ra khỏi cửa. Bà Mạch đưa cô ra tận cửa. “Mẹ, từ tiểu học tới giờ sáng nào mẹ cũng đưa con ra ngoài.” “Nhìn được thêm lần nào hay lần ấy, một ngày nào đó mẹ cũng sẽ ra đi trước
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.