Nhà mới phải lớn hơn không chỉ một lần. Thừa Tảo đưa tay chạm vào bức tường, thấy được trên góc bàn có một vết dơ. Thừa Hoan đẩy cậu đi, "Đi thôi." Thực ra nơi này chẳng có gì đáng giá để lưu luyến cả. Thừa Tảo nói: “Lúc chúng ta ở nơi này, cũng không phải là không sung sướng." "Đương nhiên, gặp sao yên vậy đi.” Chị gái nắm tay em trai kéo đi, vui vẻ đóng cửa lại. Vậy nhưng Thừa Hoan lại quên mất một điều. Cô không có nói cho Tân Gia Lượng biết, hôm nay dọn nhà. Bà Mạch đi vào nhà
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.