Cô nức nở vặn vẹo eo nột chút, ánh mắt chờ mong nhìn Tiết Kiệu.
Tiết Kiệu lấy một xấp giấy tờ ra từ trong bao hồ sơ, cô gấp gáp mở ra xem.
Quách Diệp đúng là chưa từng làm những việc như vậy, nhưng vẫn bị ảnh hưởng không ít. Dù sao cũng vi phạm kỷ luật, nhưng những vị lãnh đạo kia nể mặt Tiết Kiệu nên cũng không dám khó dễ nhiều. Nhưng mà bọn họ vẫn muốn phê bình bà ở văn phòng, mà bà vốn là người sĩ diện nên việc này cũng đủ làm bà ấy thấy khó chịu.
Suy cho cùng Chu Từ cũng không phải người không biết tốt xấu, cô bỏ đống giấy tờ kia vào bao hồ sơ trả lại anh. Một lần nữa dùng ánh mắt mềm mại ướt át như nai con nhìn anh, giọng nói mềm mại cảm ơn người đối diện.
Cô cho rằng cuối cùng bản thân cũng nắm được điểm yếu của anh. Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời thì anh sẽ yêu thương chiều chuộng cô.
Nhưng cô nào biết bên dưới lớp tây trang đó chính là linh hồn của một con thú dữ.
Anh cúi đầu cắn môi cô, gọng kính lạnh như băng dán vào sống mũi cô. Môi lưỡi hòa quyện đau đớn vô cùng, hốc mắt cô gái nhỏ bất ngờ đỏ lên. Cô túm lấy khăn trải giường, quỳ cũng không vững, nửa người trên muốn đổ nhào về phía sau. Lớp chăn mỏng quấn trên người bất ngờ rơi xuống, cơ thể trắng nõn trần trụi của cô gái nhỏ cứ vậy mà lộ ra.
Trong tình dục Tiết Kiệu chưa bao giờ là một người nhẹ nhàng, huống hồ gì đêm qua cô lại chủ động ngoan ngoãn như vậy. đầu v* bị anh cắn sưng đỏ, vòng eo thon gầy hiện rõ hai dấu tay đỏ chót, bên dưới bắp đùi là chi chít dấu hôn và dấu cắn, bên trên tiểu huyệt là lung tung đầy những chữ viết, ở giữa là hai chữ lớn viết bằng mực đỏ, "lẳng lơ."
Hai cái miệng trước sau đề bị làm đến rệu rã, thịt non sưng đỏ, chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến cô run rẩy.
Anh đè cô gái nhỏ trên giường mà hôn môi, đôi môi hơi rời khỏi môi cô một chút. Ý anh muốn cô giúp mình tháo mắt kính xuống, cô gái nhỏ ngoan ngoãn làm theo lời anh. Nước mắt của cô theo nụ hôn của hai người rơi xuống, anh mút môi cô phát ra tiếng nước nho nhỏ. Cô cảm giác hình như mình bị hôn đến rách da, anh cúi đầu hôn lên xương quai xanh của cô, sau đó lại đến sống lưng. Cổ tay đang vung loạn bị kiềm ở hai bên mặt, cô nhẹ nhàng gọi một tiếng thầy, bên tay bất ngờ vang lên tiếng lạch cạch.
Cô gái còn đang chìm đắm trong dục vọng vừa được khơi dậy, hoảng hốt nhìn anh chớp mắt ngây thơ.
Khóe môi Tiết Kiệu mang theo ý cười, trong tay anh là những sợi xiềng xích, anh không biết từ đâu lấy ra một chiếc còng tay, chính xác khóa chặt cô trên giường. Hai cánh tay đều bị khóa chặt ép mở rộng ra hai bên, nụ hôn của anh rơi xuống khắp nơi trên người cô, cuối cùng là dừng đúng vào hai chữ "lẳng lơ" kia.
Thân thể cô gái nhỏ bị giam cầm hơi cao lên, nửa người dưới nâng lên rồi lại hạ xống. Đôi mắt đẫm lệ đỏ ủng nhì anh, không hiểu chuyện gì.
Khóe môi người đàn ông mang theo ý cười, nắm lấy cẳng chân mảnh khảnh của cô. Nhanh chóng đeo còng tay vào hai bên mắt cá chân, để cô nằm thành hình chữ Đại (大). Cô gái nhẹ nhàng run rẩy, khóe mặt được anh đặt lên một nụ hôn: "Bé ngoan."
Giọng anh dịu dàng, sau đó bịt mắt cô lại.
"Thầy, thầy ơi..."
Sau khi mất đi thị giác, những giữa quan khác của cô cực kì nhạy cảm. Cô cảm giác được anh vuốt ve tiểu huyệt của mình, sau đó tách mở hoa môi nhét trứng rung vào trong.
Cô bất ngờ thét lên, lắc mông muốn lẩn trốn. Cúc huyệt phía sau cũng bị ngón tay của anh tàn nhẫn khai phá, sau đó nhanh chóng thay bằng dị vật. Là nút bịt có gắn đuôi thỏ, đầu nó hơi nhọn kích thích thành ruột, làm cho toàn bộ nếp gấp bên trong đều bị ủi phẳng.
Anh vỗ vỗ lên bụng dưới của cô, giọng nói giống như khen thưởng: "Bé ngoan, tôi phải ra ngoài dùng cơm với người khác. Em ở nhà phải ngoan biết không, không được câu dẫn người khác."
Cô gần như muốn khóc toáng lên, lắc đầu không đồng ý. Trứng rung bên dưới bắt đầu kịch liệt hoạt động,
Người đàn ông còn cố ý đắp chăn vào cho cô, nụ hôn lạnh lẽo tàn nhẫn rơi xuống cái trái nhỏ nhắn: "Ngoan nào, hình như có người đến. Nếu như em hét lớn quá không chừng người đó sẽ nghe thấy. Đến lúc đó người ta đi lên nhìn thấy bộ dạng này của em, thì có phải người ta sẽ chơi chết em không bé cưng?"
__________