-Giống mẹ quá. –Mẹ Kelvin
-Hình như tôi đã gặp cô rồi ở đâu thì phải??? –Ông Trần nghi ngờ hỏi.
-Chào chủ tịch Trần, tôi là Nguyễn Hà Nhật Linh, chũng ta đã gặp nhau ở phòng HT trường Royal
Ông chủ tịch ngạc nhiên, ông nói:
-Cho tôi xin lỗi về chuyện hôm đó.
Mary không nói gì, nhếch mép cười, ba Mary nói:
-Con đi học à??? Con tốt nghiệp bên Mĩ cùng Anna và Sarah rùi mà.
Mary cười cười rồi đi đến chỗ hắn và Kelvin, hắn quay sang Mary hỏi:
-Thiên Băng có đến không???
-Ái chà, anh quan tâm đến cô ấy đến vậy sao??? –Mary cười.
Hắn ngượng nhùng, quay mặt ra chỗ khác, lắp bắp nói:
-Đâu.. đâu … có … mà cô mau trả lời câu hỏi của tôi đi.
-Lát nữa sẽ đến. –Mary nói rồi tiếp tục uống thứ mình chọn.
Ở chỗ của mấy ông bố bà mẹ, họ vẫn đang nói chuyện rất rôm rả, chợt mẹ Kelvin đi tới, ghé sát tai Kelvin nói gì đó khiến cậu mặt mũi cậu tối sầm lại, Mary và hắn thắc mắc về Kelvin.
Bỗng nhiên tiếng ngạc dừng hẳn, người dẫn chương trình dọc dạc vang lên trên sân khấu:
-Thưa các vị khách mời đã đến đây ngày hôm nay, chắc hẳn mọi người đã quá quen với những bữa tiệc như vậy rồi đúng không ??? Hôm nay sẽ có điều đặc biệt dành cho tất cả quý vị và bây giờ CHÚNG TA HÃY CŨNG CHÚC MỪNG NHÂN VẬT CHÍNH CỦA NGÀY HÔM NAY.
Vừa ngắt lời, Kin từ bên trong đi ra, mọi người đều nhìn theo anh, mấy cô gái nhìn anh mơ màng. Anh bước lên sân khấu,đi tới phía giữa, ông Trần cũng từ dưới đi lên, ông đặt tay lên vai Kin và nói:
-Chào các vị, chắc mọi người cũng đã quen thuộc với gương mặt quán quân giải bơi lội mọi năm và người vẫn hay đi cùng tôi trong những lần gặp đối tác rồi đúng không??? Xin giới thiệu với mọi người, đây là ….. MICHAEL, TÊN TIẾNG VIỆT LÀ TRẦN ĐÌNH THIÊN ÂN-CON TRAI CỦA TÔI VÀ CŨNG SẼ LÀ NGƯỜI THỪA KẾ TẬP ĐOÀN HỌ TRẦN TRONG TƯƠNG LAI.
-VÀ LÀ HOÀNG TỬ CỦA ANH QUỐC NỮA CHỨ, CHỦ TỊCH TRẦN.
Bỗng nhiên từ bên ngoài có người nói vọng vào, cắt ngang câu nói của ông Trần, tất cả mọi người ngạc nhiên rùi mọi người tập chung vào phía ngoài cửa. Có hai hàng vệ sĩ, mỗi bên 10 người, mặc đồ đen đi vào, tách mọi người ra để một lối rộng, từ bên ngoài có 2 người một nam một nữ đi vào. Người con trai đi vào, cao hơn 1m8, người lai, ngoại hình rất cute và handsome, mái tóc màu xám, ngước da trắng, đôi mắt xanh, đôi môi mỏng quyến rũ, mặt lạnh như tiền, anh mặc một bộ âu phục màu trắng. Người con gái mặc một chiếc váy dạ hội dài màu trắng, là kiểu cổ chéo từ vai xuống, cổ còn có thêm đường kẻ màu tím nhạt, tuy không nhiều họa tiết hoa văn nhưng lại rất thanh nhã tôn lên dáng vẻ thanh mảnh nhưng không kém phần quyến rũ, trên cổ đeo dải lụa màu trắng thắt nơ lệch sang phải, mái tóc màu nâu cong nhẹ tự nhiên được thả xuống đến gần thắt lưng, gương mặt không thấy rõ vì được che bởi một chiếc mặt nạ bạc đến chóp mũi chỉ để lộ ra đôi mắt (tự tưởng tượng đi), xung quanh viền được đính những hạt phát ra ánh sáng lấp lánh, tuy đơn giản nhưng trang trọng vô cùng. Kin, Mary, Kelvin và hắn nhận ra thì khẽ mỉm cười, Kin và ông Trần bước tới phía hai người họ, Kin cười mỉm cười nói:
-Tưởng hai người quên luôn Kin này rồi chứ, Ken, Sarah???
Nụ cười làm ông Trần và tất cả mọi người ngạc nhiên ( trừ hắn, Kelvin, nó, Ken, Mary), Ken cười nói:
-Sao mà quên được chứ, em trai??? Đây là quà tặng em ngày sinh nhật nè (Ken ra hiệu, một vệ sĩ lấy tư trong người ra một món quà, rồi Ken nhận lấy đưa cho Kin)
Mọi người lại ngạc nhiên, ông Trần hỏi:
-Hai người là bạn của Kin??? Kin mời hai người à???
-Không phải vậy thưa ngài Trần, tôi tới đây là do chính ngài mời đó. –Ken đáp lại.
-Tôi nhớ là đâu có mời cậu??? –Ông Trần.
-Tôi là Peter Fournier, người thừa kế của tập đoàn Fournier. –Ken đưa giấy mời ra trước mặt ông Trần.
Mọi người ở đây ngạc nhiên, họ mới nghe nói chứ chưa bao giờ được gặp. Ông Trần quay sang nó hỏi:
-Vậy còn cô gái này, là người đi cũng cậu à???
-Không, tôi được anh Kin mời tới đây. –Nó lạnh băng.
-Vậy câu nói vừa rồi, là ai …..??? –Ông Trần nghi ngờ hỏi.
-Chuyện đó không đúng sao thưa ngài chủ tịch Trần??? Anh Kin đây chẳng phải là con trai của vị công chúa thứ nhất của nữa hoàng Anh sao??? –Nó.
-Sao cô biết chuyện này??? Cô thực ra là ai??? –Ông Trần nói, tất cả mọi người ngạc nhiên.
Nó nhếch mép cười khinh bỉ, nói:
-Tôi ư?? Chắc mọi người chưa ai biết tới tôi đâu!!! Tôi là công chúa bí ẩn của Anh quốc-Sarah!!
Tất cả mọi người ngạc nhiên (cả hắn và Kelvin), bàn tán:
-Đó là vị công chúa bí ẩn của Anh sao???
-Cô ta chưa từng xuất hiện.
-Mới nghe báo trí nói về cô ấy thui.
-…….
Nó quay sang Kin, nói:
-Anh Kin quà sinh nhật của anh này, em nghĩ anh sẽ thích nó. (nó nói rồi ra hiệu vệ sĩ đưa quà cho Kin và anh nhận lấy).
-Cảm ơn em. –Kin cười nhẹ.
-Ngài chủ tịch, chúng tôi có thể tham gia được chứ??? –Ken hỏi.
-M.. mời … h … hai … vị…
Ông Trần vẫn chưa hết ngạc nhiên, những người ông gặp ở trường Royal thật không thể xem thường được. Nó và Ken đi vào đi đến chỗ hắn, Kelvin và Mary, chọn cho mình một thứ đồ uống phù hợp. Kin và ông Trần bước lên trên sân khấu, Kin nói mặt vẫn không cảm xúc:
-Xin chào các vị, cảm ơn các vị đã đến dự bữa tiệc mừng sinh nhật chứ 18 của tôi, chúc các vị có một bữa tiệc vui vẻ.
Nói rồi anh bước xuống, đi đến chỗ nó mỉm cười, xoa nhẹ đầu nó nói:
-Anh nhớ em lắm đó.
Nó gật đầu.
Ông Trần cũng đi xuống, bên ngoài bỗng có một đám người tầm 4-5 nam nữ đầy đủ chừng 23-24 tuổi đi vào, đám người đi đến chỗ ông Trần, ông Trần nói:
-Xin hỏi, các vị là ………
-Chúng tôi là người của tập đoàn Vernilazz. –Một người con trai nói.
-Rất hân hạnh được đón tiếp mấy vị. –Ông Trần nói.
-Chúng tôi đến theo lệnh của chủ tịch. –Cô gái bên cạnh nói.
-Để mừng sinh nhật của cậu Kin. –Cô gái phía sau chỉ về phía Kin.
-Mời các vị vào. –Ông Trần nói.
Mọi người đi vào, đi đến chỗ Kin, nhìn thấy nó, họ khẽ mỉm cười rồi cúi nhẹ đầu, nó không nói gì lảng đi, một người con trai đưa một chiếc hợp hình vuông lớn, được bọc giấy màu vàng lấp lánh. Kin ngạc nhiên rồi nhận lấy quà, anh nói:
-Cảm ơn.
-Chủ tịch nói anh sẽ thích nó và kêu cậu Kin
Kin và mọi người ngạc nhiên, Kin nhẹ ngàng bóc hộp quà ra, thứ cậu nhìn thấy lấp ló dưới lớp giấy gói quà là một gác của vật gì đó hình xuông, màu của vàng lấp lánh, công thêm những gạt nhỏ phát sáng đươc đính ở đó làm thành hoa văn. Kin ngạc nhiên, quay sang nhìn người của Vernilazz, mấy người đó gật đầu, Kin tiếp tục mở tiếp. Đến khi thứ ở trong đó được lộ ra hoàn toàn, đó là một bức hình của một người phụ nữ xinh đẹp như thiên thần, có nụ cười ấm áp như ánh nắng mặt trời, tấm ảnh được đặt trong khung bằng vàng, có những hạt sáng lấp lánh. Kin cầm thứ đó tay run run, ông Trần chết đứng, mặt mũi tối sầm lại, nó và người của Vernilazz mỉm cười, mọi người ở đó nhìn Kin và ông Trần khó hiểu. Một người con gái trong đám người của Vernilazz nói:
-Nhiệm vụ của chúng tôi đến đây là hoàn thành, chúng tôi xin phép.
Đám người đó rời khỏi đi, chợt Kin cầm cánh tay của người phụ nữa vừa nói, anh hỏi:
-Chủ tịch của mấy người là ai?? Và tại sao người đó lại có hình của ……….mẹ tôi???
Câu hỏi của Kin làm mọi người ở đó ngạc nhiên, người phụ nữa đó mỉm cười nói:
-Xin lỗi cậu Kin, chúng tôi không nói việc này ra được.
-Xin cậu hãy bỏ tay cô ấy ra, chúng tôi có việc cần làm.
Một người con trai giật tay người con gái ra khỏi tay Kin, rùi đám người đó đi.
Kin cần thận đặt tấm hình vào xe ô tô và mỉm cười hạnh phúc “mẹ ngồi ở đây đợi con nha” rồi anh đi vào tiếp tục bữa tiệc. Kin vào thấy nó đang nhâm nhi ly rượu trên tay,hắn đang ngăm nhìn nó, Ken và Kelvin đang ngồi nhâm nhi ly rượu, đang nghĩ đến vấn đề gì đó, Kin nhìn 3 tên này lắc đầu cười rồi đi đến chỗ Mary. Bỗng từ bên ngoài có một đám vệ sĩ đi vào xếp thành hai hàng, đi vào giữa hai hàng vệ sĩ là một đôi vợ chồng đã đứng tuổi nhưng không hề có dấu hiệu của thời gian. Ông Trần đi ra niềm nở nói:
-Chào ngài Grimaldi, rất cảm ơn vì ngài đã dành thài gian đến dự dinh nhật của con trai chúng tôi.
-Ông Trần khách sao quá rồi. –Ông Grimaldis.
-Mời hai ngài vào trong, vợ chồng ngài Lâm, ngài William và Thiên Hoàng Minamoto đang ở đó. –Ông Trần.
-Chúng tôi còn đợi tụi nhỏ nữa. –Bà Grimadi nói.
Vừa dứt lời có một cặp nam nữ khoác tay nhau vào, người con trai mặc bộ âu phục màu đen, vóc dáng cao lớn, có mái tóc vàng lãng tử, đôi mắt màu xanh, khuôn mặt đậm chất phương Tây và trông cực kì đẹp trai làm cho lũ girl hét lên (không biết hét mấy lần rồi). Bên cạnh anh là một cô gái xinh đẹp như thiên thần, có mái tóc tím than, đôi mắt tím, nước da trắng, khuôn mặt mang chất phương Tây, cô mặc một chiếc váy màu hồng phấn bó ở eo. Hai người đi vào chỗ ông Trần, cả hai đồng loạt cúi nhẹ đầu chào:
-Chào ngài.
Ông Trần ngạc nhiên vì cô gái, ông nói:
-Tôi gặp cô rồi thì phải???
-Triệu Lý Như Ngọc, trường Royal, phòng HT. –Anna lạnh tanh nói.
-Xin giới thiệu với ngài, đây là Ryan Grimaldi con trai duy nhất của chúng tôi (chỉ về phía Ryan), còn đây là Anna Grimaldi con gái của tôi. –Ông Grimaldi thầy tình hình không ổn, liền lên tiếng.
Ông Trần ngạc nhiên, Ryan khồng nói gì, mẹ Anna liền nói:
-Chúng ta vào chứ, chủ tịch Trần???
-Vâng.
Sau đó, mọi người đi vào, mọi người chào hỏi nhau rồi mẹ Kelvin nói:
-Đây là Anna phải không??? Xinh đẹp quá.
-Đúng vậy, vậy cậu con dể của chúng tôi đâu??? –Mẹ Anna nói.
-Mẹ à…. –Anna đỏ mặt quay sang hướng khác.
Đúng lúc đo, Kelvin đi đến, mẹ Kelvin nói:
-Đây là Kelvin, con trai chúng tôi. Kelvin à, đây là những người mà ba mẹ nhắc tới đó.
Anna nghe thấy tên “Kelvin” thì vội quay lại, bắt gặp ngay Kelvin, hai người nhìn nhau đồng thanh nói:
-Là anh/em.
Hai bậc phụ huynh nhìn chúng đầy nghi hoặc, Ryan thấy Kelvin thì tức giận, ba Kelvin hỏi:
-Hai đứa biết nhau à???
-Giới trẻ ngày nay cũng hay thật đó. –Ba Anna cười.
Kelvin nghe thấy thì đỏ mặt, chợt Anna lên tiếng:
-Con không quen anh ta.
Anna nói rồi bước ra chỗ bọn nó, đợt nhiên có một bàn tay giữ tay Anna lại, Anna giật tay mình ra và nói:
-Xin Lâm thiếu gia hãy bỏ tay tôi ra, xin anh đừng hành động như vậy???
Những câu nói của Anna như những mũi kim đâm vào tim Kelvin, khiến anh đau đớn đi theo sau Anna, Ryan cũng đi theo để bảo vệ em gái mình.
Đến chỗ bọn nó và bọn hắn đang ngồi, hắn và Kin nhìn Anna muốn rớt cả con mắt, Kin hỏi:
-Em là công chúa Monaco à??? Và anh kia là ai???
-Vâng, đây là anh trai em - Ryan Grimaldi. –Anna nói rùi ôm lấy cánh tay Ryan.
Mọi người đang lựa chọn cho mình những thứ đồ ăn thức uống thì đột nhiên tiếng MC vang lên:
-Thưa quý vị, để làm cho bữa tiệc hôm nay thêm thú vị chúng ta hãy cùng nhảy nha.
Những đôi năm nữ đi ra nhảy những điệu nhảy nhẹ nhàng, nhưng cũng không kém phần uyển chuyển, Kin và Mary cũng ra nhảy, Anna ngồi nhâm nhi ly rượu, thỉnh thoảng quay sang cười với Ryan, Kelvin nhìn Anna, nó và Ken cũng đang bàn luận về một vẫn đề nào đó, hắn thấy thế liền quay sang nói nhỏ với Kelvin:
-Tao nghĩ mày nơ Anna một lời xin lỗi.
-Ừm.
Đến hơn 10:00 thì bữa tiếc kết thúc, mỗi người một hướng, ba mẹ Anna bay về Monaco, ba mẹ Mary sang Nhật, ba mẹ Kelvin về Thụy Điển, ba mẹ hắn về Mỹ, ông Trần, bà Rose cùng hai đứa con bà ta vè dinh thự họ Trần, hắn và Kelvin về nhà họ, Ken thì đi đâu mất tiêu, nó, Anna, Mary và Kin về nhà nó.
Tại nhà nó
Kin bóc hộp quà nó tặng ra, là một sợi dây chuyền mặt hình cây thánh giá bằng bạc, trên đó có đính những hạt kim cương sáng lấp lánh, anh quay sang nói:
-Cảm ơn em nha, món quà đẹp lắm.
-Không phải của em đâu, là của mẹ tặng anh đó. –Nó hờ hững.
-Là sao??? –Kin ngạc nhiên.
-Mẹ đưa cho em và dặn đến sinh nhật thứ 18 của anh thì tặng anh, anh nhìn dòng chữ đặng sau sẽ rõ. –Nó.
Kin quay mặt dây chuyền ra sau, hiện lên dòng chữ “Mẹ yêu con trai rất nhiều - Kin”. Kin đeo nó và cổ và nói thầm:
-Con cũng yêu mẹ nhiều lắm.
Nó mỉm cười, rồi vứt cho Kin một hợp quà màu trắng nói:
-Đó mới là quà của em, sinh nhật vui vẻ nha, anh trai.
Nó nói rồi bỏ một lèo lên phòng tránh khuôn mặt đang ửng hồng của nó.
Kin đỡ lấy hộp quà và mở quà ra, đó là một chiếc đồng hồ bằng bạc, được trang trí rát đẹp những cũng không kém phần nam tình, dây đồng hồ là ghép lại thành dòng chữ “Em yêu anh, anh trai”. Kin mỉm cười nhìn lên phòng, những người ít nói lạnh lùng nhưng tình cảm của họ lại vô cùng ấm áp và thể hiện một cách đặc biệt.