(Làm V đại mệt mỏi quá)
038 | Lại thấy Halloween
Riddle không biết nhờ có hai người bạn tốt dẫn đầu, hầu như cả Slytherin đều đã biết bài diễn thuyết đặc sắc của cậu, tuy nói bầy rắn giỏi về che giấu, thường ngày Riddle nhất định cũng sẽ nhận ra sự thay đổi của không khí xung quanh, dù sao cậu tuy rất bận (bài tập lão Dark Lord gửi từ xa tới), nhưng cậu không phải Ravenclaw một khi cắm đầu xuống cả họ mình là gì cũng quên. Cậu vẫn nhớ kỹ mình là một máu lai không có chỗ chống lưng, phải cẩn thận dè dặt làm người. (= =)
Nguyên nhân cậu không phát hiện thái độ bầy rắn đối với cậu đã thay đổi, không phát hiện Slytherin đối ngoại đã thay đổi, không phát hiện ánh mắt Dumbledore dành cho cậu đã thay đổi (dùng lời Riddle nói là ngày càng hèn / mọn.), rất đơn giản, cậu thất tình.
Không lầm đâu là thất tình, đối tượng? Đương nhiên là Pomona, hiểu sai úp mặt vào tường cả đi.
Chuyện là vậy, vốn dĩ Halloween sắp tới mọi người đều vội vàng ăn diện bản thân, hy vọng có thể một lần nổi tiếng, đương nhiên năm nay Slytherin năm dưới còn có một nhiệm vụ đặc thù, là giúp tiểu thư Prince âm u cứng nhắc có thể có cách ăn diện thích hợp.
Riddle nhân cơ hội này đi hỏi ứng viên Pomona cậu điều động nội bộ, không thể vì mình quá bận mà xem nhẹ cô ấy được, vì thế một cuộc hẹn hò riêng tư lần lữa hai năm khó lắm đã thành công. (Đá văng được mấy người xung quanh cũng không dễ dàng.)
"Pomona, cậu cảm thấy thế nào."
"Riddle, chuyện này cứ để bọn Pallas lo đi, cậu cũng đừng xen vào." Pomona ôn nhu khuyên bảo, "Tôi trái lại rất hiếu kỳ cách ăn diện năm nay của Thomas."
Đây không phải là lấy cớ để hẹn cậu ra ngoài sao ~ "Cậu có đề nghị gì? Nói nghe xem, tôi cam đoan sẽ khiến Thomas mặc nó." Điển phạm vì phụ nữ đâm anh em hai đao, so với Thomas học kỳ trước vì tán gái mà bại lộ chỗ trốn của Riddle xem như phúc hậu.
"Không phải ~ ừ thì là... cậu thích Eileen? Prince à?" Xấu hổ cúi đầu cười khẽ, lặng lẽ quan sát Riddle, khuôn mặt ngượng ngùng.
Tuy rằng Riddle bị tiểu thuyết BL trong đầu độc hại nhiều năm, nhưng phim Hàn năm đó hot nửa bầu trời, hot đến độ mẹ và em gái đòi xem, cậu và cha bị bắt xem chung vẫn có ấn tượng. Cảnh phim này rất kinh điển, Pomona ghen rồi!
Kế tiếp chỉ cần cậu phủ nhận, tỏ rõ lập trường, người vợ này xem như tới tay. Tuy rằng bây giờ còn nhỏ, nhưng đối chiếu với trình độ trưởng thành sớm của người ngoại quốc và tư tưởng tảo hôn của thời đại này, cậu đã có thể về thắp hương cho cha mẹ ở thế giới khác.
"Đương nhiên là không rồi, phải biết hiện tại bọn Abraxas để ý Eileen còn hơn cả tôi, từ khi cô ấy bưng khuôn mặt vô cảm lợi dụng thời gian tan học làm một chai độc dược suôn tóc cho Abraxas để tiêu khiển, bọn họ đã triệt để bị cô ấy tù binh, thiên phú độc dược của Eileen hoàn toàn vượt qua sự mong đợi của bọn họ, tiếc là cô bé này có tí độc miệng." Riddle cảm thấy sự di truyền thật tuyệt vời, năm trên bị Eileen phê giũa đến không còn mặt mũi gặp người cũng không phải chỉ có một hai cái, "Tôi chỉ xem cô ấy như em gái thôi."
"Hô... vậy thì tốt rồi." Pomona vừa rồi đeo khuôn mặt thanh thuần ngượng ngùng như thiếu nữ trong manga Nhật Bản lập tức đổi thành phiền não trưởng thành thịnh hành thập niên hai mươi. Không cho Riddle cơ hội bày tỏ, đã rút ra một cuốn sổ tay, "Vậy cậu thích ai, kiểu nào? Malfoy? Zabini? Thomas? Hay Moody?"
"......" Vì sao đều là nam... Còn có trận thế này là gì?
"Kỳ thực Diggory của học viện bọn tôi cũng không tồi, nhưng Huynh Trưởng Susan nói kiểu như cậu không thích hợp với dương quang trị liệu, cậu cần khí chất tà ác như tiểu thư Black, đáng tiếc, Walburga? Black là nữ, khí tràng của Black mới tới không đủ còn là điều động nội bộ."
"......" Tuy rằng tôi không thích Black, nhưng vì sao là nữ thì đáng tiếc.
"Riddle, khó được hai ta hẹn riêng, cậu không thể nói thêm gì à? Nhà xuất bản đã sắp cạn bản thảo rồi."
"Tôi thích nữ sinh..." Đặc biệt là kiểu như cậu.
"Không được!" Như đinh đóng cột, Hufflepuff cũng có lúc nổi giận.
"Pomona..."
"Cậu không soi gương à? Nữ sinh nào đứng bên cậu tuyệt đối sẽ trở thành công địch, ái tình tuy đáng quý, tính mạng lại quý hơn. Đồng tính gây ra đố kị, khác phái nảy sinh thiện cảm. Chúng tôi đã làm điều tra, 90% nữ sinh cho rằng, nếu không thể có được cậu, cùng với đỏ mắt nhìn cậu và cô ả nào đó còn không bằng nhìn cậu thuộc về một cậu trai ưu tú."
"Còn có 10% mà?" Cậu có thể hạ thấp tiêu chuẩn tìm vợ.
"Riddle, cậu cũng phải chừa chút cơ hội cho nam sinh khác, củ cải rau xanh mỗi người mỗi thích, ví dụ như Alice? Randy, người ta thích kiểu như Umbridge, cậu đừng ai oán nhìn tôi, cho dù chúng ta là bạn, tôi cũng không thể hi sinh thân mình, lại nói..." Pomona xấu hổ, nhăn nhó một hồi, "Tôi rất có thiện cảm với Yusha, cậu nói Halloween này tôi ăn diện thành vương tử, cậu ấy có chịu nhảy với tôi không?"
Rốt cuộc cũng giải được bí ẩn cô gái tốt như Pomona vì sao đến thời Harry? Potter còn chưa gả ra ngoài, người ta là công, cưới về.
Bí ẩn giải rồi đấy, cái giá phải trả là trái tim vỡ thành bột mịn của Riddle...
...
"Merlin ơi, Riddle, có cần vậy không, cậu không phải đã nói tình cảm cậu dành cho Pomona chưa phải là yêu à, nếu cô ấy có người mình thích, cậu thậm chí sẽ làm hậu thuẫn nhà mẹ đẻ cho cô ấy." Thomas nổi giận quát vào mặt Riddle đang buồn bực, giấu nhẹm tờ bào trong tay, kỳ này dĩ nhiên nói Riddle gần đây thất thường là vì cậu đá cậu ta.
Merlin ơi, Pomona giỡn gì vậy, trước không nói Riddle chướng mắt cậu, cậu dám đá cậu ta à? Báo ra cùng ngày cậu đã bị Abraxas kéo đi 【 tâm sự 】, nếu không phải có Sheryl ngồi bên cạnh, cậu còn tưởng rằng là Abraxas nhìn trúng Riddle ấy chứ, 【 Đáng chết, các cậu vì bảo vệ hữu tình nên nã pháo với tôi à? Lẽ nào hữu nghị của chúng ta là giả? 】
【 Trấn tĩnh nào, Thomas, hữu nghị của chúng ta là thật, thế nên đứng trước hai phần hữu nghị cân bằng, bọn tôi suy tính là giá trị cá nhân. 】 Moody cũng ra mặt đòi lại công bằng cho người anh "thất tình" 【 Cậu cho rằng trong chuyện này hệ số an toàn giữa tìm cậu và tìm anh Riddle, cái nào cao hơn? 】
"Đây là vấn đề mặt mũi." Cô gái mình theo đuổi chịu hẹn hò với mình, mục đích là vì biết mình thích cậu trai nào.
"Còn có năng lực thừa nhận tâm lý." Cảm giác khác nhau giữa gả em gái và giúp em gái cưới về quả thật là lớn không nhẹ.
"Cậu có vấn đề thì nói cho Pomona là... cậu thích tôi?" Cậu thất tình thì bắt tôi tính bill?
"Ể? Tôi đâu có nói đâu." Riddle ngẩng đầu, "Lời đồn hiện tại là thế à?" Cậu đã quen rồi.
"Tôi tới tháp Thiên Văn hóng mát đây..." Thomas lảo đảo ra ngoài, vốn tưởng rằng Riddle lấy cậu làm bia, ai dè là bọn con gái đang bậy bạ, thiên lý ở đâu, mấy ngày qua cậu vất vả như vậy là vì cái gì~
...
"Saga, lễ phục Halloween chuẩn bị xong rồi thì gửi cho em, tuy rằng nhân phẩm của anh cam đoan nhưng vì ngừa vạn nhất em vẫn phải xem trước." Đây là thư cho Saga, dù có thất tình cộng thêm tinh thần sa sút cũng phải qua lễ.
"Grind, ánh mắt của nhà ông gần đây nhìn tôi ngày càng nóng bỏng, tuy rằng tôi tự nhận là do gần đây tôi yên tĩnh khá nhiều, nếu ông còn quý trọng sức khỏe tâm lý của đồ đệ đáng yêu này, xin hãy ầm ĩ hơn nữa đi, hấp dẫn lực chú ý của ông ta, để tôi có thể thở dốc tí." Đây là thư cho lão Dark Lord, gần đây từ con đường tin tức của Abraxas cậu nghe ra bên Đức hơi yên tĩnh, ông yên tĩnh làm gì chứ, nhảy nhót đi! Đây là yêu cầu duy nhất của Riddle dành cho thầy mình.
Viết xong gửi thư, ra ngoài, sững sờ...
"Abraxas, cậu có thấy kỳ quái không..." Ánh mắt của mọi người quây sơ mơ quái lạ vậy?
Ở đây nói rõ tí, thời kỳ thái độ không ổn định của bầy rắn đã điều chỉnh tốt trong khoảng thời gian Riddle thất tình u mê, nhưng bọn họ chỉ thừa nhận Riddle là một Slytherin hợp cách, chưa xem cậu là vị Vua dẫn dắt thuần huyết đi tới huy hoàng trong nguyên tác. Cho nên Riddle ổn định lại rồi cũng chỉ cảm thấy các bạn học thân mật hơn... 【 Mình bảnh như vậy, quan hệ mỗi năm dần tốt lên cũng là bình thường. 】 Cảm giác gì ấy nếu không phải cực kỳ chú ý, thay đổi lại không quá rõ ràng là rất khó phát hiện, Riddle không phải bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp, rửng mỡ ngồi tính điểm tình cảm của người bên cạnh.
Cho nên hôm nay cậu phát hiện thấy ánh mắt của mọi người quái lạ, tuyệt đối là có nguyên nhân khác.
Lần đầu tiên Abraxas không sảng khoái trả lời câu hỏi của Riddle, mà là xấu hổ xoay đầu đi, Sheryl cũng làm theo. Mấy người thường tụ tập với Riddle cũng không ai chịu nhìn cậu.
"Riddle!" Lên tiếng là tiểu thư Black, từ khi vị hôn phu tới, số lần bọn họ nói chuyện với nhau hầu như là 0, người ta bận yêu đương mà.
"Tiểu thư Walburga."
"Chúng tôi muốn nhìn thấy một phong cách khác... của Thomas, các cậu so lại được không?"
"Không hay lắm đâu..." Âm mưu, tuyệt đối có âm mưu.
"Chúng tôi cũng nghĩ vậy, nghe có vẻ không quá phúc hậu." Ánh mắt của đại tiểu thư xoay tròn nhìn quanh, "Nhưng Slytherin sẽ không từ thủ đoạn ~ lần này chúng tôi dự tính sẽ bất lợi tí cho cậu. Dù sao Thomas rất dễ thuyết phục, ngược lại là cậu... cùng một trò chơi cậu sẽ không chơi hai lần."
"Cái này..."
"Cứ thế đi, chuyện thuyết phục Thomas giao cho chúng tôi, cậu ra quy tắc, ai... vốn là tính nhìn Malfoy mặc." Câu sau cùng chiếm được sự đồng ý của mọi người ngoại trừ Abraxas, nhìn số người gật đầu thì biết, may mà không có Sheryl, cậu ta quả nhiên là nghĩa khí nhất.
"Được rồi!" Nếu mọi người đều có ý này vậy ủy khuất Thomas, tuy rằng cậu vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng, vô thức nhìn Abraxas, "Sang năm đổi lại Abraxas..." Cậu cũng muốn nhìn.
"Cậu có thể thử xem, tôi không ngại quyết đấu." Quý tộc bạch kim hất cằm.
Sheryl lặng lẽ nhìn 【 Trước không nói vấn đề thực lực, cậu ra tay được à? 】
"Sẽ có cách khiến cậu cam tâm tình nguyện, a, Thomas tới rồi." Riddle ra hiệu cho những người khác có thể bắt đầu thuyết phục, bỏ qua cảm giác quái dị trong lòng.
...
"Nếu thời gian có thể quay ngược lại, tôi nhất định sẽ tin tưởng trực giác của mình." Riddle lạnh lùng nhìn Thomas đứng ở địa điểm chỉ định cầm những thứ được chỉ định, còn có bài tập đã làm xong. Vì gia tăng độ khó, Riddle không thi chạy mà là so xem trong hôm nay ai trước lấy được nơ bướm trên râu Dumbledore, hoàn thành bài tập độc dược, thu thập 100 chữ ký tên không tính của Slytherin, cuối cùng tập hợp ở phòng sinh hoạt chung. "Lúc nào tôi đắc tội cả Slytherin? Hửm?"
Nơ bướm của Dumbledore, Umbridge nhờ bạn gái. Chữ ký, Abraxas, Pallas, Sheryl, Walburga tập thể bán đứng sắc tướng, tới Hufflepuff, Ravenclaw gom đủ, cuối cùng...
Trừng mắt nhìn Eileen? Prince thần sắc vẫn mờ mịt lơ lửng ngoại trừ độc dược chẳng màng gì cả, phần bài tập độc dược hoàn chỉnh nghiêm cẩn của Thomas là thủ bút của cô ấy.
"Cậu không cảm thấy..." Mặt đen luôn là Walburga, đại tiểu thư cũng thích thú với vai diễn này, "Nữ trang của cậu, hấp dẫn hơn Thomas à?"
"Cho nên tập thể bán đứng tôi?"
"Sai, là tập thể hãm hại." Sheryl nghiêm trang sửa đúng.
"Rất thể hiện tính đoàn kết của Slytherin, lực lượng của tập thể quả nhiên rất mạnh." Một khi Slytherin thống nhất quả thật là rất mạnh, Abraxas có chút lo lắng liệu sang năm có đến phiên mình không, xem ra phải chuẩn bị sớm.
"Tốt, rất tốt!" Riddle cố gắng hít sâu, không giận không giận, không phải là nữ trang sao, hừ, các lão ngoại quốc quê mùa. "Eileen, vì sao em giúp bọn họ."
"Vì em muốn nhìn."
Riddle đột nhiên nghĩ mình thật vĩ đại, nữ trang của cậu là thứ hiếm hoi Eileen cảm thấy hứng thú ngoại trừ độc dược. "Eileen nấu giúp anh tí độc dược, ngoài ra chuẩn bị thêm Thuốc Bổ Máu là một chủ ý hay." Muốn chơi thì chơi cho lớn.
Vẫn vậy, thần thông quảng đại Saga gửi tới quần áo Riddle cần, biết lần này là Riddle sẽ mặc, còn tặng kèm yêu cầu phải gửi ảnh chụp về.
Eileen cũng quấn quýt đưa cho Riddle độc dược cậu yêu cầu, lần đầu tiên không cần Pallas động võ, đã tự thay quần áo, cô sắm vai chiêm tinh sư, toàn thân bọc hắc sa, kết hợp với ánh mắt mê ly (nghĩ tới độc dược mà thất thần) quả thật là có mấy phần thần bí, thậm chí có nam sinh của học viện khác nhất thời không nhận ra cô là tân sinh quái dị của Slytherin chạy tới bắt chuyện, đương nhiên đều bị ánh mắt của Eileen dọa dựng tóc gáy mà bỏ chạy...
"Tiếp tục như vậy, nhà Prince muốn tìm con rể tới cửa cũng khó."
"Chỉ cần tài năng của Eileen trấn giữ, cùng với một đứa bé truyền thừa huyết thống của cô ấy là được, chúng ta quản truyền thừa của nhà Prince làm gì." Đây là chủ ý của Riddle, Abraxas lại cảm thấy rất đúng, tuy rằng cậu không có khả năng cưới Eileen, "Riddle đâu?" Cả Slytherin hứng thú bừng bừng đúng giờ trình diện không một ai chịu về sớm là đợi cậu ta.
"Tôi đã đi hối rồi, cậu ấy nói đồ trang điểm của Thế Giới Phù Thủy không được tốt lắm." Thomas rất khó chịu, vì cái gì Riddle có thể hớn hở ăn diện cho mình, còn oán giận đồ trang điểm, mà cậu thì vừa la vừa hét cứ như bị cường / bạo, còn không được chờ mong bằng Riddle!
"Ôi ~ Merlin ơi~" Một Gryffindor nhìn đông nhìn tây bỗng nhiên thấy thứ gì ghê gớm.
Một mỹ nhân xinh đẹp chậm rãi bước ra từ cửa hông, nếu nói Thomas năm ngoái khiến mọi người biết cái gì là thiên tiên, vậy hiện tại chính là diễn dịch cho danh từ yêu nữ.
Mái tóc màu đen suôn dài dán sát vào lưng, phấp phới theo từng bước chân, từ giữa những sợi tóc xỏa tung có thể nhìn thấy phần lưng trần, một đóa mẫu đơn lộng lẫy thêu trên chiếc áo khoác màu đỏ, vốn có thể mặc đàng hoàng. Lại hết lần này tới lần khác để lộ bờ vai, lót nền cho hình xăm đối ứng trên vai, một đóa tường vi nguy hiểm mà đầy gợi / cảm.
Tiếng chuông thanh thúy vang theo nhịp bước, một bậc thang nhỏ khiến ánh mắt mọi người tụ lại trên gót chân trần đeo chuông ấy.
Đôi mắt màu đen tà mị hẹp dài, sóng mắt lia tới đâu, hỗn loạn kéo tới đó, che miệng cười khẽ, mỹ nhân dường như đang chê cười, nhưng mọi người đều có suy nghĩ phải xấu mặt hơn để đổi lấy tầm mắt của nàng.
Lỗ tai tưởng chừng như trang sức, ở lúc này nghịch ngợm co giật, một cái đuôi lông xù phía sau phối hợp giơ lên, nhảy vào lòng bàn tay mỹ nhân ve vãn. Động tác đơn giản ấy khiến tất cả nam sinh năm trên nổi lên phản ứng. Hô hấp của năm dưới cũng dồn dập.
Sau đó người có thể sánh với đại danh từ họa thủy này, còn chê không đủ loạn, đong đưa thân mình đi tới ngồi xuống, vểnh chân, mọi người thế mới phát hiện, từng lớp vải nhìn như tầng tầng ấy xảo đoạt thiên công cỡ nào, chỉ một tư thế thôi, đã khiến bạn không thể nhìn thấy gì, đổi một tư thế khác... cặp đùi tuyết trắng đang đầu độc thúc giục tầm mắt và nhịp tim của mọi người.
"Riddle?" Đầu tiên phản ứng lại dĩ nhiên là Abraxas, Riddle rất ngạc nhiên, cậu vốn cho rằng phải là Thomas.
"Ừ, nhìn ra rồi à? Tôi còn dùng thêm độc dược Lão Hóa đấy." Vuốt ve cái lỗ tai biết co giật của mình, kéo cổ áo hở thêm, thoả mãn nghe được tiếng hít thở và tiếng nuốt nước bọt thống nhất xung quanh. Vốn cho rằng màu đỏ sẽ không được Slytherin thích, hiện tại hiệu quả tốt đến bất ngờ.
Cậu là vì hiệu quả này mới không chọn màu trắng hoặc màu xanh phóng khoáng.
"Cậu..." Abraxas không biết mình nên phản ứng thế nào, kinh diễm? Có, động tâm? Cũng có. Ghen? Có. Phẫn nộ? Càng có. Tên khốn đáng chết này!!
Dĩ nhiên biến mình thành vậy mà đầu độc cậu, còn cho người khác thấy nữa, ai ra chủ ý khiến cậu ta mặc nữ trang? Cậu muốn xé tên đó!
"Có máy ảnh không? Vất vả lắm mới làm xong, chụp cho tôi một bức, tôi gửi về cho Saga, ây nha! Các cậu làm gì vậy." Ghen tuông bùng nổ Abraxas vũng đũa phép gọi ra một tấm vải siêu lớn giữa không trung, che Riddle lại.
Sau đó tóm lấy cậu ta, gọi bọn Sheryl kéo về.
Các Slytherin rất đồng lòng cản lại các tiểu sư tử dự định anh hùng cứu "mỹ", giỡn gì vậy, mỹ nhân thuộc về Slytherin đương nhiên là bọn họ về hầm chậm rãi thưởng thức.
Tập thể Slytherin nhanh chóng rời đi, các học sinh chưa ngắm đủ mỹ nhân kháng nghị với giáo sư!
"Tôi về phòng sinh hoạt chung đây." Viện trưởng Slytherin.
"Ạch... Sau này sẽ nhìn được, đó hẳn là Riddle..." Viện trưởng viện R và viện H trấn an học sinh.
"Ôi ~ biến hình thuật của trò Malfoy có tiến bộ rồi!" Lão ong mật chỉ biết nói như vậy.
...