(Làm V đại mệt mỏi quá)
059 | Mục tiêu
Khi kỳ nghỉ đông kết thúc tốc hành Hogwarts vẫn khá nhàn rỗi, vốn dĩ bọn Abraxas tính lợi dụng đặc quyền thông qua lò sưởi để tới trường, nhưng Riddle đã nói mình sẽ ngồi xe lửa về trường, Abr đương nhiên không bỏ qua cơ hội có thể sớm gặp người yêu, nếu Abr và Riddle đều có mặt, mấy người rỗi rảnh khác cũng ăn theo.
"Tôi đã về!" Riddle rất có khí thế đẩy ra cửa buồng tàu nhà Malfoy, nghênh tiếp cậu là Abraxas ôm hôn.
"Vừa xuất hiện đã vượt vạch rồi." Pallas hâm mộ nhìn bọn họ.
"Cậu có vẻ vui nhỉ." Sheryl nhìn Riddle mặt mày hưng phấn, nhướng mày.
"Đó là đương nhiên, phiền toái lớn nhất đã giải quyết. Người gặp việc vui đương nhiên là phải vui vẻ rồi." Hơn nữa còn là việc vui nhân đôi.
"Chúc mừng cậu, bạn thân, hai chiếc thuyền siêu sang không bị lật." Thomas rất bạn thân vỗ vai Riddle. "Có người nói Muggle đó lớn hơn cậu nhiều lắm, hỏi Eileen một chai Thuốc Thanh Xuân chưa?"
"Một chai Thuốc Thanh Xuân 20 năm... Saga hiện tại mới 24! Cậu để anh ấy lui đến bốn tuổi sau đó bắt tôi chờ anh ấy lớn lên à?" Thuốc Thanh Xuân cũng là Thuốc Trẻ Hóa vĩnh cửu, cho dù phù thủy sống đủ lâu, cho dù một người chỉ có thể dùng một lần, nhưng ai sẽ chê 20 năm thanh xuân chứ? Liều thuốc này luôn nổi tiếng đắt đỏ, tài liệu quý hiếm không nói, độ khó để nấu cũng là hàng đầu, cho dù là gia tộc Eileen cũng không bao nhiêu người có thể nấu được. "Eileen mới 13 tuổi, 20 năm Saga chờ nổi." Cậu đã lén dặn Eileen tập trung trọng điểm vào việc nghiên cứu huyết thống, dù sao Saga cũng chú ý rèn luyện, cộng thêm độc dược cường thân kiện thể còn có sản phẩm luyện kim, Thuốc Thanh Xuân chỉ có thể coi là là dệt hoa trên gấm, lại nói hai mươi năm ngắn ngủi không phải tiêu chuẩn để Riddle thỏa mãn, "Tôi vẫn cảm thấy Hòn Đá Phù Thủy của Nicolas Flamel hợp ý mình hơn."
Kỳ thực từ khi xem Saga là hảo hữu chí giao, Riddle cũng đã dán nhãn tên mình lên Hòn Đá Phù Thủy rồi, căn cứ nghiên cứu của Grind đối với Hòn Đá Phù Thủy, cộng thêm suy đoán của Riddle, then chốt để chế tạo Hòn Đá Phù Thủy là mạng người, Nicolas Flamel thông qua rất nhiều cuộc chiến mới làm ra được một Hòn Đá Phù Thủy bé xíu không hoàn chỉnh. Không thể khởi tử hồi sinh chỉ có thể kéo dài tuổi thọ.
【 Vậy là đủ rồi. 】 Chờ khi World War II kết thúc, Riddle sẽ đi nhận Hòn Đá mình đặt trước ấy, dù sao cuộc chiến này có công của ông thầy nhà cậu và Saga. Năm mươi năm sau vợ chồng Flamel sẽ bình tĩnh đón nhận cái chết, vậy hai vị đó hẳn không ngại kết thúc sớm lữ trình của mình.
"Cậu điên rồi à, cậu không biết địa vị của Nicolas Flamel ở Thế Giới Phù Thủy sao?"
"Grind đã hứa sẽ giúp." Riddle cười rất chất phác, về phần lão Dark Lord...
【 Ta nghía bộ dụng cụ luyện kim của lão đó lâu rồi... 】 Đây là nguyên lời.
"Mà này... Đoàn tàu Hogwarts, được bao nhiêu năm rồi?" Riddle đột nhiên đổi chủ đề.
"Ể? Sao lại đột nhiên hỏi cái này?" Ánh mắt màu xám lam của Abr nghi ngờ nhìn Riddle, sau đó từ từ nheo lại...
"Hơn trăm năm đi... Trước đây nó là một chiếc xe lửa Muggle bình thường, sau đó bị một hội đồng quản trị cá tính đặc biệt mượn tới, mọi người thương lượng một hồi, quyết định cải tạo lại làm phương tiện cho bọn nhỏ tới trường." Pallas kể phiên bản dã sử đơn giản, "Mục tiêu đánh cướp Nicolas Flamel của cậu cũng là một trong số những người năm đó cải tạo nó."
"Đã nhiều năm như vậy, không có ai bảo trì à."
"Cần bảo trì hả? Cũng không hư mà." Sheryl cũng thuộc bộ tộc nghiên cứu, "Pháp trận trên xe lửa có thể duy trì 513 năm, giờ mới hơn một trăm năm thôi."
"Pháp trận không hư, không có nghĩa là những vật khác không hư..." Riddle vừa dứt lời, xe lửa đã xốc nảy một trận, sau đó rất không nể tình phát ra tiếng vang thật lớn, két ~~~ ngừng.
"Ôi ~ quần của Merlin ơi, Riddle cậu là miệng quạ đen." Thomas cố sức bò ra khỏi người Moody, vì quán tính, bọn họ đè lên nhau, may mắn buồng tàu nhà Malfoy có lót thảm dày.
"Không phải miệng quạ đen..." Abraxas lập tức biện hộ cho người yêu, trực tiếp bóp lấy cổ Riddle, ánh mắt màu xám lam nhìn thẳng vào đôi mắt đen mơ hồ. "Nói! Cậu lại làm gì!"
"Abr..." Riddle nhẹ nhàng ôm eo Abr, ghé vào lỗ tai cậu lặng lẽ thổi một hơi, "Sao có thể nói thế, cậu không tin tôi à?"
"Sao có thể chứ ~" Mỹ nhân cũng rất nể tình thản nhiên cười, "Tôi đương nhiên tin năng lực gây chuyện của cậu, Voldy thân ai, tôi nhiều nhất không tin trong sạch của cậu."
Nghe xong lời Abraxas, bỗng nhiên nhớ tới vị Thủ Lĩnh anh tuấn tiêu sái, thành tích ưu dị, thực lực mạnh mẽ của bọn họ, cũng là thiên tài bậc nhất trong việc gây chuyện, khác nhau ở chỗ, mỗi lần cậu ta làm trái nội quy trường xui xẻo bị oan đều là người khác.
"Ách..." Riddle nhìn mọi người trong nháy mắt đã đứng vào lập trường đối địch, yên lặng rút ra một vật thể chả ra hình thù gì giấu trong túi, "Tôi không cố ý, chỉ là thử... Nào biết nhẹ nhàng như vậy." Giống như đột nhiên nhớ tới phải đi Rừng Cấm vậy, người nào đó lên xe lửa đột nhiên nhớ tới nên đi đầu xe xem xét, đời trước mình chưa có lần nào xem qua cả, vì thế người nào đó nói gió là mưa ở trước khi tới buồng tàu đi dò xét một phen...
Tình huống kế tiếp đã rõ ràng, chúng ta nên ca ngợi những người cải tạo đoàn tàu Hogwarts, đoàn tàu này sau khi nhận lấy sự giày vò quá đỗi tàn ác ấy còn có thể chạy hơn một giờ, thật là... khổ cực.
"Làm sao đây..." Thomas bất lực nhìn mọi người, cho dù hiệu quả cách âm của buồng tàu quý tộc rất tốt cậu cũng đã cảm giác được sự hoảng loạn bên ngoài.
"Cậu hỏi, là cách tới trường, hay là cách che giấu Riddle gây họa, hay là cách bồi thường đoàn tàu?"
"Đều hỏi." Đều không phải chuyện nhỏ.
"Nếu không phải lái xe là một sinh vật huyền bí hư hư thực thực thì đâu có nhiều chuyện như vậy." Riddle còn đang tìm nguyên nhân.
"Trả lời chính xác, ông ta đích xác không phải nhân loại. (Tham khảo Knight Bus.)" Abraxas thở dài, cầm lấy vật thể quỷ dị trên tay Riddle, chạy đến đầu xe tùy tiện đặt ở đâu đó, lại dùng đũa phép phá hủy các chỗ khác. Thấy vậy Riddle bảnh trai nhướng mày, bắt đầu chỉ huy mọi người cùng nhau quậy.
"Chủ yếu là gián tiếp phá hư, thí dụ như tăng cao độ ấm, khiến nó biến hình, sau đó phá hủy bánh răng bên cạnh..." Thiên phú hủy thi diệt tích của người này là không cần dạy cũng tự biết.
"Được rồi, kệ nó xấu cỡ nào, không nghi ngờ chúng ta là được, dù sao chiếc xe này không bảo trì đã chừng trăm năm." Giải quyết xong Abr còn cẩn thận xóa đi dấu vết trên đũa phép bọn họ. "Về phần chi phí, đó là chuyện của hội đồng quản trị." Mấy chủ lực quậy phá ở đây là con của hội đồng quản trị, nhưng quý tộc thiếu cái gì cũng không thiếu tiền, bảo bọn họ bỏ tiền tạo một đoàn tàu khác cũng không phải chuyện ghê gớm, thường ngày nếu Dumbledore chú ý một tí... Khi cần tiền nếu đứng ra không phải ổng mà là hiệu trưởng Dippet, mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn nhiều, đáng tiếc, từ khi hiệu trưởng lớn tuổi, tiếp nhận công việc Dumbledore lại thích khống chế, phương diện tài chính đương nhiên phải toàn diện tiếp quản, các quý tộc thường ngày rảnh rỗi cũng chỉ có thể chơi với ổng.
"Vấn đề còn lại là... làm cách nào tới trường." Abraxas nhìn Riddle, "Độn thổ và khóa cảng đều không thể, Voldy giờ không phải thường ngày, quan viên Bộ Pháp Thuật sẽ lập tức tới ngay." Người nào đó còn chưa kịp mở miệng, Abraxas đã chặn lại, đồng thời chân thành chỉ ra, thân ái, thường ngày vi phạm thì thôi, trước mặt nhân viên chấp pháp yên tĩnh tí đi.
"A, tới rồi kìa, đang quản lý các Gryffindor lộn xộn, mà người cũng ít thật đấy." Chỉ có hai người, thật không đủ coi trọng, giải quyết sự cố nói thế nào cũng phải tới ba người chứ.
"Bảo bọn họ gọi thêm mấy người nữa, dẫn chúng ta độn thổ."
"Các cậu không phải quý tộc sao, có xe ngựa bay hay gì đó không." Moody hiển nhiên có trải qua tệ hại nào đó, khá bài xích độn thổ, "Tốt nhất là rồng bay."
"Hay đấy, hay đấy." Pallas chỉ e thiên hạ bất loạn.
"Riddle, cậu có con rồng nào không?" Thomas quay đầu hỏi Riddle, lại phát hiện Abr, Sheryl cũng thế, Riddle nhìn bọn họ run rẩy khóe miệng.
"Thường ngày các cậu cảm thấy tôi là người như vậy à?" Nuôi một con rồng vi phạm pháp luật?
"Trong trí nhớ của tôi, cậu làm được tất cả..."
"Xấc ~"
Cuối cùng bọn họ trưng cầu sự đồng ý của quan viên Bộ Pháp Thuật, dùng khóa cảng tới Quán Cái Vạc Lủng, sau đó thông qua lò sưởi về Hogwarts.
"Đơn giản quá, không phù hợp với phong độ thường ngày của chúng ta..." Thomas tổng kết.
"Câm miệng, đừng chê chưa đủ kích thích như Gryffindor." Pallas rút ra quạt giấy đánh người.
"Tôi chỉ là chê chưa đủ hoa lệ..."
...
Phòng họp của nội bộ Slytherin ở ngày nào đó sau khai giảng...
"Tôi nói này, các cậu nhìn tôi làm gì..." Riddle bị mọi người nhìn lom lom có chút khó chịu, "Không phải họp à?" Nếu nói cậu thật sự đã làm chuyện xấu gì đó, dù là ở trước mặt Dumbledore cậu cũng vui vẻ trò chuyện với ổng, nhưng gần đây cậu rất ngoan không làm gì cả mà, cho nên mới chột dạ, không tự chủ được lục lọi trí nhớ xem mình có quên chuyện gì không, hoặc là trước đây đã làm gì giờ sinh ra di chứng. (Sao cậu luôn nghĩ tới khả năng làm chuyện xấu bị phát hiện thế?)
"Voldemort... Nếu cậu còn nhớ, cậu là Thủ Lĩnh học viện... Và giờ là buổi họp Thủ Lĩnh, báo cáo các năm đã xong, cậu nên quyết định chủ đề hội nghị, sau đó bắt đầu thảo luận." Walburga Black đùa với mái tóc quăn của mình, "Đừng nói với tôi cậu quên lưu trình."
【 Tôi không quên... tôi căn bản chưa từng xem qua thì đúng hơn! 】 Riddle hắc tuyến, "Đừng gọi tôi Voldemort, trước đây thảo luận cái gì?" Buổi họp ở học kỳ trước không có ba cái này mà...
"Malfoy nói đây là biệt danh mới của cậu, nghe oách đấy, tốt hơn Riddle nhiều, rồi rồi cứ thế đi, cũng không phải bắt cậu đổi tên, một dòng họ Muggle mà thôi cậu thích thế à. Tiểu tình nhân nhà cậu gọi Voldy, bọn này gọi Voldemort, không được sao?" Walburga không kiên nhẫn vẫy tay, vẻ mặt cứ quyết định thế nhé "Nếu cậu nói là đề tài học kỳ trước thảo luận, nửa phần trước là cá cậu có chịu nhận Malfoy không, nửa phần sau là bình luận Malfoy và Muggle kia ai là bà lớn, cùng vấn đề trên dưới của cậu với Malfoy."
Riddle xoay trái xoay phải, lại nghĩ không ra lý do để bọn họ quên cái tên Voldemort này, quý tộc người ta đã nói, ghét dòng họ Muggle, mà còn chính bản thân cậu cũng cảm thấy cái tên Voldemort oách hơn Riddle nhiều... Quên đi, Voldemort thì Voldemort, chí ít tốt hơn My Lord.
"Các cậu cũng quá đáng lắm, thảo luận tôi và Abr..."
"Em cũng ngồi bên cạnh... nhưng đang bận ngẩn người." Một năm thứ bảy lên tiếng, anh ta tóm tắt sự thật lại bỏ qua chuyện thấy Riddle ngẩn người bọn họ cho cậu ta thêm một cái Confundus Charm.
"Vậy chủ đề lần này... nghiên cứu Muggle." Riddle ác liệt vứt ra nan đề, cậu là vì tốt cho bọn họ ~ phải có cái nhìn đúng đắn với thế giới nhé.
"A?"
"Tôi sớm đã nói với Abr và Sheryl, Muggle, không cần bảo vệ, cũng không thể tiêu diệt, càng không nên ngăn cách. Phù thủy không thể để Muggle biết sự tồn tại của chúng ta, là vì chúng ta là số ít, sinh vật huyền bí mạnh mẽ lại có trí khôn cũng là vì số lượng quá ít mới bị kẻ địch dùng chiến thuật biển người trực tiếp bao phủ trong dòng lịch sử, sinh vật huyền bí sẽ diệt vong, vì sao phù thủy lại không? Hơn mười triệu Muggle nếu chết hết, tinh cầu này sẽ là bãi tha ma, mà phù thủy chúng ta nếu là diệt tuyệt, sợ rằng không mấy ai biết." WHO nếu biết sẽ cảm ơn chúng ta đã cống hiến cho sự trì hoãn dân cư phát triển.
"Ngàn năm trước Muggle có thể tàn sát phù thủy, dùng lửa đốt không chết nữ phù thuỷ, vậy dùng dao đâm? Đốt một giờ đốt không chết, thì đốt một ngày, mười ngày, một tháng? Pháp lực của ai có thể kéo dài lâu như vậy? Độn thổ, người chạy, nhà đâu? Người lớn chạy, con nít đâu? Lỡ mà bất cẩn bỏ lại tay chân, ai tới nối cho cậu? Dĩ nhiên, phù thủy cũng chỗ lợi hại, dùng Imperius, tài sản của phú ông Muggle là của cậu, mỹ nữ minh tinh của Muggle là của cậu, chúng ta có thể dễ dàng ẩn thân, có thể dễ dàng thay đổi bề ngoài, có thể dễ dàng chữa khỏi đau thương và bệnh tật bọn họ không thể, chúng ta có thể mang tới cho bọn họ nhiều tài phú, khỏe mạnh và tuổi thọ. Muggle và phù thủy khai chiến, kết cục nhất định sẽ là song phương đại lượng tử vong, phù thủy bị diệt sạch."
"Voldemort..." Các tiểu quý tộc trợn mắt hốc mồm nhìn tư liệu Riddle phát cho bọn họ, phía trên ghi lại không phải khoa học kỹ thuật của Muggle mà là chiến tranh của bọn họ, mỗi một con số tử vong kích thích các tiểu quý tộc, bọn họ chưa từng thấy đại quy mô tàn sát như vậy, chỉ cần là chiến dịch quy mô lớn tí nhân số tử vong đã vượt qua tổng nhân khẩu của phù thủy Anh.
"Cho nên, không thể tiêu diệt Muggle, nhưng cũng tuyệt đối không thể ngăn cách với bọn họ, chúng ta đã ngăn cách ngàn năm, quý tộc khinh thường bọn họ, bình dân cho rằng bọn họ cần bảo vệ, kết quả vũ khí của người ta từ dao bay tới đạn đạo, chúng ta lại không phát minh ra bao nhiêu bùa chú mới..."
"Cậu cứ nói thẳng nên làm thế nào đi, sự phát triển của Muggle bọn Abraxas đã nói rồi, Sheryl cũng nói cậu muốn lợi dụng Muggle để phát triển Thế Giới Phù Thủy, rốt cuộc có ý gì?" Walburga ném tư liệu sang bên, cả cái giọng quý tộc mềm nhũn cũng không có tâm tư dùng. Vũ khí ở thời đại này còn chưa bằng đòn cảnh tỉnh các xuyên việt giả năm 90 cho bọn họ, nhưng chiến tranh đẫm máu đủ để bọn họ sợ hãi, Muggle có thể chế tạo ra chúng, có phải cũng sẽ có một ngày mang tới tử vong cho bọn họ.
"Làm các cậu sợ à? Xin lỗi, chỗ tôi chỉ có cái này..." Có lẽ cậu nên cầm tạp chí khoa học phổ cập cho bọn họ, như trước đây làm với bọn Sheryl, nhưng giờ chỗ cậu chỉ có bảng thống kê copy lưu lại khi giúp Saga xử lý tài liệu. "Thế Giới Muggle phát triển, là để giúp cuộc sống tiện lợi và thoải mái hơn, Thế Giới Phù Thủy phát triển... Ách... cơ bản chẳng có gì phát triển cả, mở A History of Magic ra xem, không phải là yêu tinh phản loạn thì là sửa chữa pháp tắc người sói gì đó... Cameras đến giờ vẫn còn bốc khói..." Lấy ra một cái cameras vuông vức, "Nhìn nè, tuy rằng còn khá nặng và quê mùa nhưng chí ít không cần giơ thêm một cây gậy phản quang bên cạnh, nhấn một cái là cả phòng gay mũi. Phát minh của Muggle tuy không mấy tinh tế, nhưng chúng ta muốn thay đổi lại rất dễ dàng, chỉ cần cho vỏ ngoài một cái bùa không gian gấp, cái máy to đùng của bọn họ có thể bỏ vào một cái hộp nhỏ, ví dụ như..." Lại lấy ra một vật hư hư thực thực như camera, "Thủy tinh ghi hình của Muggle, đương nhiên là xa xỉ phẩm, nhưng cho dù là xa xỉ phẩm của Muggle, giá thành cũng rẻ hơn thủy tinh của chúng ta nhiều lắm."
"Dùng thế nào?" Một nữ Thủ Lĩnh khác ngoài Walburga giành trước cầm lấy. "Khá nặng, đã dùng bùa không gian gấp thu nhỏ em nói rồi à?"
"Ừm... Chị cứ xem đi, không biết em rút sai chỗ nào, dù sao giờ nó chỉ có thể ngắm không thể dùng..." Riddle càng nói càng nhẹ... Ôm cái camera thất bại buồn bực, cái này cũng đắt tiền lắm, cậu không muốn thất bại nữa.
"Nghe có vẻ thú vị..."
"Nếu có một ngày, Two-Way Mirror của chúng ta không còn là từng đôi, mà chỉ cần ấn mấy cái nút cố định, có thể trò chuyện với tất cả thân bằng, thiết bị ghi hình có thể đồng giá với tấm da dê, chúng ta có thể dùng nó ghi chép cuộc sống của mình, còn có thể ru rú trong nhà lại vẫn như được tận mắt xem World Cup Quidditch, concert của Chị Em Quái Đản, chúng ta có thể thành lập một platform giả thuyết, biết được mọi tin tức ngay trong tích tắc, đồng thời để mọi người biết những gì chúng ta muốn nói. Lữ hành đường dài không còn là chịu tội, chúng ta thậm chí có thể ngồi tốc hành Hogwarts lên mặt trăng chơi..." Tiền cảnh tuyệt vời Riddle miêu tả hấp dẫn mọi người. Đầu óc buôn bán nhanh đã từ phong cảnh vũ trụ mênh mông ấy nhìn ra Gold Galleon chân thật.
"Vậy còn chờ gì nữa! Chúng ta mau đi thu thập những thứ hữu dụng của Muggle còn có người làm ra chúng..."
"Chờ chiến tranh kết thúc đã..." Riddle chặn ngang, các tiểu quý tộc có chuyện để làm, cậu có thể nhàn nhã hẹn hò với Abr. Dù sao từ năm thứ nhất cậu đã nhìn ra, phù thủy đều là một lũ rảnh rỗi sinh nông nỗi.
"Giờ chỉ có thể chờ à?"
"Dĩ nhiên là không." Riddle nghiêm túc, "Mục tiêu hiện giờ của chúng ta là... công phá Ravenclaw!"
...