(Làm V đại mệt mỏi quá)
063 | Bão tố (trung)
Buối tối khai giảng ngày xưa chọc mắt người nhất đương nhiên là tân sinh, các giáo sư thích nhìn những khuôn mặt mới, một số giáo sư già còn có thể thông qua những khuôn mặt ấy nhớ lại khuôn mặt của cha mẹ bọn họ khi còn là khuôn mặt mới. Các học sinh đương nhiên thích nhìn cái vẻ khẩn trương làm lỗi của tân sinh, năm đó bọn họ cũng như thế, không nhìn lại lỗ lắm. Walburga từng nói, chỉ có khi phân viện cô mới không bài xích máu bùn, ai bảo bọn nhỏ ở Thế Giới Phù Thủy tám chín phần mười là cha mẹ đi đâu con đi đó.
Viết ra đoạn giới thiệu này cũng là vì tiêu điểm tầm mắt năm nay, không phải học sinh mới mà là... Albus Dumbledore.
Bàn Slytherin
"Ôi ~ Merlin ơi, cậu nhìn lão ong mật kìa."
"Nhỏ tí, Pallas, ở ngoài phải gọi Dumbledore."
"Là giáo sư Dumbledore..."
"Mặc kệ là gì, các cậu nhìn kìa, ổng dĩ nhiên mặc trường bào bình thường, bình thường đó! Kiểu dáng bình thường, màu sắc bình thường, phía trên cũng không có hoa văn dư thừa, Merlin ơi, tận thế đã tới rồi à?"
"Không thể nào, có người nói tận thế kế tiếp là năm 99, tới kiểu này sớm quá." Thế Giới Muggle quả nhiên thật khó hiểu, tận thế cũng chia nhóm mà tới.
"Tôi hỏi này kỳ nghỉ hè này các cậu đã bổ túc sách Muggle gì vậy."
Chỗ Gryffindor.
"Dark Wizard đáng chết tà ác, nhất định là lũ khốn ở Đức nguyền rủa giáo sư Dumbledore của chúng ta."
"Nói không chừng là Thuốc Đa Dịch."
"Ý cậu là lão khốn ấy là giả? Để tôi đi bắt lão."
"Mau ngồi xuống, lỡ là thật thì sao?"
"Điên hả! Giáo sư Dumbledore mặc bộ đồ đơn giản như vậy, quả thật chẳng khác gì cởi / truồng."
Ravenclaw
"Gryffindor nói là nguyền rủa, Slytherin nói là tận thế, các chị em, mọi người thấy thế nào."
"Có thể cộng thêm các anh em không? Huynh Trưởng." Nam sinh Ravenclaw.
"Nhiều nhất là bùa yểm, nguyền rủa không có hiệu quả như thế."
"Cậu nói liệu có phải là loại độc dược khiến người thích riêng một màu nào đó không, loại mà Thủ Lĩnh Slytherin trúng chiêu ở năm thứ ba ấy."
"Không đâu, Eileen nói bài thuốc độc dược ấy là bài thuốc hiếm, hố Riddle xong, bọn họ đã quyết định không nhắc tới nó trong 50 năm kế, hơn nữa cậu nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Slytherin thì biết, không phải bọn họ làm."
"Mặc kệ là nguyền rủa cũng được, bùa yểm cũng được, tôi hy vọng lời nguyền này có thể kéo dài."
Mọi người yên lặng gật đầu, "Vậy chúng ta nghiên cứu nó đi, nghiên cứu xong rồi, thì bỏ bùa giáo sư. Bảo đảm thẩm mỹ của thầy ấy luôn được bình thường."
"Không tốt lắm đâu..." Đang hưng phấn ~~
"Không sao, nghiên cứu xong giao cho Riddle chấp hành, cậu ấy sẽ có biện pháp thần không biết quỷ không hay."
Hufflepuff
"Hiệu trưởng bình thường..."
"Không đúng, đây là bất thường."
"Vì sao?"
"Đây là ma lực của tình yêu..."
Bàn ăn giáo sư
"E hèm... Albus, quần áo của cậu..."
"Xấu lắm, phải không, hết cách rồi, vừa trở về từ chiến trường." Dumbledore rất phiền não, bộ quần áo này làm ổng thấy khó chịu cả người, "Hội Phượng Hoàng bỏ phiếu thông qua nói lên chiến trường phải mặc đồng phục thống nhất."
Mấy bộ đồ thường ngày của cậu, đi tới đâu lóe sáng tới đó, thì ra Hội Phượng Hoàng cũng có nhân tài, có thể nghĩ ra cớ như vậy.
"Các trò, vì giáo sư Dumbledore có một số chuyện vướng bận, môn Biến Hình học kỳ này của chúng ta sẽ do phu nhân Carol Longbottom dạy thay."
Phu nhân Longbottom tao nhã, khi cười rất có cảm giác của mẹ đứng dậy khom người chào mọi người.
"Là bà ấy." Tính năng tốt đẹp của CPU Dark Lord giúp Riddle nhìn thấy người phụ nữ trong trí nhớ. Lúc đầu vì cứu Saga vọt tới Hẻm Xéo, là bà đã giúp đỡ cậu.
"Cậu quen à?"
"Ừ, bà ấy xem như là phù thủy đầu tiên tôi gặp. Là một người phụ nữ thiện lương." Nhờ câu bảo đảm này của Riddle, cuộc sống của Carol Longbottom ở Hogwarts sẽ thoải mái hơn lão ong mật không biết bao nhiêu lần.
"Tôi hy vọng mọi người sẽ cho bà ấy tôn trọng nên có." Thời buổi hiện tại người tốt không nhiều.
"Dạ, Thủ Lĩnh."
Rất tốt, đãi ngộ của giáo sư Longbottom lại tăng lên.
...
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Riddle nhíu mày nhìn phần báo cáo trong tay Abraxas, còn tưởng rằng Grind sẽ hạn chế chiến tranh đến mức thấp nhất, sau đó lặng im kết thúc, kết quả là càng đánh càng hăng.
"Có lẽ Grind có lý do thúc đẩy chiến tranh, mặc dù bây giờ hai bên đã đánh đến đỏ mắt, nhưng chưa chạm vào căn bản." Abraxas không khỏi sinh ra suy nghĩ khác, "Hay là Grind cố ý mở rộng chiến tranh? Để nhờ... dư luận đình chỉ nó?" Bọn họ đều biết Grind cần một cái cớ để ngừng chiến, thế nên lý do này cũng rất hợp lý, đặc biệt khi dư luận ở Đức luôn bị Grind nắm giữ.
"Dư luận?!" Sắc mặt Riddle kéo xệ, nhớ tới trong nguyên tác cũng là vì dư luận ầm ĩ, Dumbledore bị bức đến phải khiêu chiến với tình nhân cũ Grindelwald. Mặc dù giờ Dumbledore không còn bất mãn với việc tham chiến như trong nguyên tác, mà là tích cực xuất hiện ở mọi mặt trận, cả giáo sư dạy thay cũng tìm tới. Nhưng Riddle đã mẫn cảm đến độ không chấp được có một tí chuyện xảy ra y như nguyên tác.
"Saga gửi thư nói thế nào?"
"Tình trạng của Grind không tệ, Thánh Đồ khá rối loạn, anh ta bị cả đống Muggle-Repelling Charm khi dễ." Riddle nhíu mày, cậu tóm tắt tình huống của tình nhân mafia nhà mình bằng nửa câu sau, nhưng trên thực tế Saga đã bị Grind tức đến độ mỗi ngày phái thủ hạ ném lựu đạn vào đâu đâu đó.
"Tôi muốn hủy Bộ Pháp Thuật!" Tiếng thét kinh người của Pallas kéo lấy sự chú ý của phòng nghỉ.
"Pallas, hủy Bộ Pháp Thuật cha cậu sẽ thất nghiệp."
"Tí tiền lương ấy, còn không đủ mua quần áo cho tôi."
"Nói rõ ràng, Pallas, còn có làm một thục nữ cậu tốt nhất đặt chân mình xuống đất mà không phải lên bàn."
"Vậy tôi không thèm làm thục nữ." Pallas nhảy xuống bàn, nhào vào lòng Riddle, "Ôi, Voldemort tôi muốn hủy cái chỗ quỷ quái ấy, chém lũ hề phái trung gian thành bảy mảnh đưa cho Walburga làm xác ướp."
"Tôi muốn toàn thây, cảm ơn."
"Pallas, lũ hề đó tới nhà cậu kiếm chuyện à?" Sheryl lý trí phân tích, nhà Pallas tuy không phải quý tộc đứng đầu như nhà Malfoy, nhưng cũng không kém nhà Zabini bọn họ bao nhiêu, hơn nữa nhờ người nào đó quan hệ của các Slytherin thuộc thế hệ này không tệ. Phái trung gian của Bộ Pháp Thuật cho dù muốn khiêu chiến cực hạn nhẫn nại của quý tộc, cũng sẽ không ra tay với nhà Pallas. Cha Pallas giống hệt cậu ấy, kiên trì không nhiều mấy.
"Không phải nhà tôi, lần này..." Thần bí hạ giọng, "Lần này là Gryffindor!"
"Gryffindor?" Âm thanh nghi ngờ của tập thể, một dấu chấm hỏi hai hàm nghĩa, một là, Bộ Pháp Thuật kiếm chuyện với Gryffindor làm gì? Bọn họ không sợ Dumbledore giở mặt à? Hai là, chuyện của Gryffindor cậu nhúng tay vào làm chi?
"Hơn hai mươi năm trước, nhà tôi có người dì gả cho một Gryffindor, chuyện này ầm ĩ đến cả hai nhà đều mất hứng, đừng nghĩ nữa, ba cái chuyện tào lao này năm nào cũng có, dì tôi là Ravenclaw các cậu hẳn không để ý tới đâu, quan hệ của người lớn hai nhà căng thẳng lắm, sau đó cha Rona vào Hội Phượng Hoàng, lại càng bết bát hơn. Nhưng tôi và Rona là bạn bè tốt của nhau, sang năm em ấy sẽ tới Hogwarts, bé loli đáng yêu của tôi, cái lũ thô tục, vô lễ của Bộ Pháp Thuật, bọn họ vô duyên vô sớ lục soát, thậm chí cả phòng ngủ của con gái cũng không tha!" Lời Pallas nói khiến mọi người xung quanh không khỏi nhíu mày.
Bọn họ là Slytherin, thủ đoạn này từ đầu đã đoán được hơn nửa, nhất định là nhà cô bé ấy lệ thuộc Hội Phượng Hoàng, đắc tội một cái thuộc phái trung gian, giờ một tờ lệnh lục soát ăn không nói có khiến cái nhà này rơi vào hỗn loạn, dù không tạo được tổn thất thực tế gì, nhưng khẳng định để lại bóng ma với danh tiếng còn có tâm lý của già trẻ trong nhà. Gryffindor lại không thể ẩn nhẫn như Slytherin, nếu tin tức của Pallas chậm tí, sáng ngày mai bọn họ đã có thể nghe được tin, thành viên nào đó của Hội Phượng Hoàng đại náo Bộ Pháp Thuật.
"Cha Rona hiện ở Đức." Pallas bổ sung khiến bầy rắn biết bọn họ thiếu tin tức để xem rồi, "Giờ dì tôi đang cùng mẹ chồng cản ông Rona lại, không cho ông ấy lao tới Bộ Pháp Thuật."
【 Gryffindor... 】 Bầy rắn Slytherin nếu có thể nghe được tiếng lòng của những người khác, nhất định sẽ thở dài với sự ăn ý của mình, nhưng giờ khắc này vẻ mặt quấn quýt hết kiên nhẫn cộng thêm khinh bỉ y chang nhau của mọi người hẳn cũng đã đủ thống nhất.
"Ba ba." Riddle vỗ tay, hấp dẫn sự chú ý của bọn họ, được rồi, kỳ thực cậu chỉ là tính bảo Pallas leo xuống bàn mà thôi, sự yên tĩnh đồng loạt xung quanh khiến cậu nhớ tới vụ xe ngựa ở khi khai giảng "Chúng ta ở trường dù sao cũng không giúp được gì, ngoại trừ viết thư cho cha mẹ ra làm một học sinh thủ đoạn của chúng ta hữu hạn, chúng ta không thể vì sự tùy hứng của mình mà mang tới phiền toái cho gia đình, gia chủ hiện giờ là trưởng bối của các cậu không phải các cậu." Câu đầu tiên Riddle thốt lên đã bỏ đi ý nghĩ méc với gia đình của một số tiểu quý tộc.
"Những chuyện nhỏ khác còn dễ nói, chuyện này dính đến vấn đề thời cuộc, nhưng không hẳn hoàn toàn bó tay, sắp xếp lại mạng lưới tin tức của các cậu, viết ra một phần danh sách của phái trung gian, dự phòng sẵn. Lũ ấy không phải nhân lúc Dumbledore đi vắng, các quý tộc đứng nhìn, muốn chiếm lấy quyền lợi lớn hơn sao. Trước kia là nhờ tay Dumbledore trấn áp thế lực của các quý tộc, giờ lại lột bỏ thế lực của Dumbledore."
"Tôi muốn báo thù, Voldemort!" Pallas buồn bực làm nũng. "Cậu không biết Rona đáng yêu cỡ nào đâu, nó còn nói sang năm sẽ vào Slytherin, làm kẻ phản bội đầu tiên của gia đình."
"Thật là một tin tức khiến người thích nghe." Không làm Pallas đổi ý được Riddle chỉ có thể mở miệng vàng, "Còn nhớ The Grudge không?"
"Nhớ, tiểu thuyết kinh dị đăng trên tờ báo trường." Chủ ý của Riddle, một đứa bé nhỏ nhắn ở Hufflepuff chấp bút, câu chuyện dọa hãi cả ngôi trường. (Sự thật chứng minh nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài.)
"Cho Rona phiên bản cải biên, tìm Hufflepuff ấy đặt một bản, các cậu thiết kế phương án hành động hợp lý, cần suy xét đến khả năng diễn xuất của một nhà già trẻ người ta, Eileen, mớ thuốc ác mộng, gây sởi, còn có mảnh vỡ ghi hình gì ấy cũng chuẩn bị một phần cho cô bé đó, thù, hãy để cho bọn họ tự báo, chúng ta phụ trách kế hoạch là được, thoả mãn chứ?"
"Đương nhiên rồi, Voldemort chúng ta làm thêm vài vố nhé, phải biết khoảng thời gian trước rất nhiều tiểu quý tộc cũng không được yên ổn lắm đâu."
Riddle liếc nhìn bầy rắn ánh mắt lóe xanh xung quanh, bất đắc dĩ thở dài, "Đừng lố quá." Tích chút âm đức, một người kế ngắn hai người kế dài, bọn tiểu quỷ lớn lên trong hoàn cảnh âm mưu quỷ kế hợp mưu lại...
【 Có chút giống như King Hades. 】 Người khởi xướng nhớ tới một bộ manga, tuy rằng cậu chưa xem nhưng đã nghe cô em gái thích soái ca phản diện nhắc tới cái tổ chức chuyên thay người vạch kế hoạch làm sao phạm tội này. 【 Đáng tiếc Thế Giới Phù Thủy chỉ có Auror không có thám tử Q. 】
Slytherin hừng hực khí thế bắt đầu giày vò, bọn họ sớm đã chướng mắt với lũ cỏ mọc đầu tường ấy, trong nhà vì thế cục chính trị không thể lộn xộn, bản thân bọn họ động thủ tiểu đả tiểu nháo còn không được sao.
Chẳng qua không ai ngờ, lũ người bị bọn họ xem thường ấy, sẽ kiêu ngạo đến vậy.
...
"Mấy vị quan viên Bộ Pháp Thuật, tôi nhớ giờ hẹn của chúng ta là buổi trưa thì phải." Mới sáng sớm, ba kẻ đầy mặt huênh hoang đã xuất hiện ở lễ đường Hogwarts, sắc mặt của lão hiệu trưởng Dippet lập tức xệ xuống. Tuy rằng tuổi lớn, có nhiều chuyện lực bất tòng tâm, nhưng có một số chuyện ông tuyệt đối không thỏa hiệp, ví dụ như chuyện mấy kẻ ngu ngốc này muốn làm.
"Lúc nào tới cũng được cả, phải biết rằng, thời gian của chúng tôi quý giá lắm." Cả ba thoạt nhìn còn rất trẻ, "A ~ thật hoài niệm, có thể được trở về Hogwarts, nhưng chúng ta vẫn nên nói chính sự thôi."
Không nhìn vẻ căm tức của hiệu trưởng, và tiếng xì xào bàn tán của các học sinh, kẻ cầm đầu đứng giữa dường như rất hưởng thụ tầm mắt của mọi người, gã chậm rãi lấy ra một phần tài liệu, tới trước bàn dài Slytherin, khẽ ho hai cái, không chú ý thấy khuôn mặt của các Slytherin đã thay đổi.
"Trải qua điều tra và kiểm chứng nhà Finger bị nghi có dính líu đến việc buôn lậu vật phẩm Nghệ Thuật Hắc Ám, lệnh cho Brown Finger lập tức tới Bộ Pháp Thuật phối hợp điều tra. Trưởng phòng Cornelius Fudge của phòng Vật phẩm vi phạm Lệnh Cấm thuộc Ban Thi hành Luật Pháp Thuật của Bộ Pháp Thuật."
Kẻ tới rất tự mãn đọc xong, dùng là giọng quan tiêu chuẩn, cảm giác như luyện tập đã lâu, trên người đầy cái mùi gà chó lên trời, cả họ được nhờ như giẫm vận cứt chó, cái cảm giác tận lực giả vờ cao quý đừng nói lão Malfoy Riddle từng gặp, cả Abraxas vì khuôn mặt mà khí chất chiết khấu chỉ còn 1% cũng không bằng, thật là một thằng hề.
Thậm chí Gryffindor luôn làm trái với Slytherin cũng không hề vui sướng khi người gặp họa mà hoàn toàn căm tức nhìn cái lũ này.
"Brown Finger, xin hãy đi theo chúng tôi." Bọn họ như là rất vui vẻ với sự hoảng loạn trên mặt Finger.
"Giỡn gì vậy, đó là học trò của tôi, các anh không có tư cách bắt học sinh Hogwarts."
"Ôi ôi ôi ~ giáo sư Slughorn, chúng ta lại gặp mặt, đừng khẩn trương, chúng tôi chỉ là dẫn cậu Finger đi hỏi mấy câu theo lệ mà thôi, không phải ném cậu ấy vào Azkaban, cha mẹ cậu ấy cũng đang nhận điều tra, bọn họ rất nhanh có thể gặp lại."
"Không ai có thể nhúng tay vào trật tự Hogwarts, thậm chí bộ trưởng Bộ Pháp Thuật cũng không được." Lão hiệu trưởng lên tiếng.
"Hiệu trưởng, chúng tôi chỉ là hỏi, ông không thể can thiệp trình tự pháp luật của cả Thế Giới Phù Thủy, phạm pháp, cho dù là phù thủy vị thành niên cũng phải phụ trách, giờ thì cậu Finger, chúng ta đã trì hoãn quá lâu rồi, xin hãy đi theo chúng tôi."
"Mày đã làm gì cha mẹ tao!" Trải qua hoảng loạn ban đầu, Finger giờ đã hoàn toàn giận dữ, "Lũ rác rưởi bọn mày."
"Sỉ nhục quan viên Bộ Pháp Thuật, cậu Finger, cho dù cậu không dính tới chuyện vật phẩm vi phạm lệnh cấm, cậu cũng phải ở lại Bộ Pháp Thuật mấy ngày đấy, hửm. Ui chao!" Thằng hề vừa tính bắt người, thân thể đã lập tức bay ra ngoài.
Hai người còn lại rút đũa phép ra chỉ vào Riddle, không sai, động tác phách lối thưởng thức đũa phép của Riddle nói cho mọi người biết người vừa sử dụng pháp thuật là ai.
So với ánh mắt sùng bái của các nam nữ sinh học viện khác, còn có ánh mắt lo lắng + trách cứ + khen ngợi của các giáo sư, tập thể Slytherin đã rút đũa phép chỉ vào ba kẻ nọ, vẻ mặt của Riddle rõ ràng nói cho bọn họ biết, Thủ Lĩnh của bọn họ đã nổi giận, nó là cơn giận của Vị Vua bọn họ tán thành.
"Mày! Mày! Mày!" Kẻ quỳ rạp trên đất vì đôi chân run rẩy mà bò mấy lần mới đứng lên được tức giận chỉ vào Riddle, nhưng bị mười mấy cây đũa phép chỉ vào gã cuối cùng không thể nói ra một câu hoàn chỉnh, hai đồng lõa bên cạnh cũng xấu hổ, đũa phép giơ không được, không giơ cũng không được.
"Cornelius Fudge là ai?" Riddle không nhìn thằng hề trên đất, cũng không nhìn bất kỳ ai, thản nhiên chơi với cây đũa phép, giọng nói khàn khàn thanh lãnh mê người đang trong thời kỳ biến thanh của một thiếu niên, mang theo tuyệt đối khinh thường, quanh quẩn giữa lễ đường Hogwarts an tĩnh.
"Là gã." Abraxas đứng dậy hành lễ với Riddle, vô cùng cung kính trả lời, dùng ngón tay chỉ vào gã đang ngồi xổm trên đất.
"Phòng Vật phẩm vi phạm Lệnh Cấm? Là Sở cấm lạm dụng vật phẩm Muggle đó à?" Ngả ngớn và giễu cợt hỏi.
"Không, là một phân bộ thuộc Ban Thi hành Luật Pháp Thuật của Bộ Pháp Thuật, nhằm gia tăng tỉ lệ vào nghề, một phân bộ nhỏ Bộ Pháp Thuật mở ra ở 2 năm trước, nhân viên hiện có: 3." Lời Abraxas nói khiến các thầy trò Hogwarts lần đầu tiên có ăn ý cười khẽ. Các Slytherin không hề cười rụt rè, Gryffindor không hề cười khoa trương, nụ cười của mọi người đều giữ ở một mức độ một ý nghĩ, là chế giễu.
"Xem ra nếu không phải phó hiệu trưởng của chúng ta phái không ít người tới hải ngoại khảo sát, phân bộ này sẽ không có cơ hội vận tác." Sắc mặt của hai người hầu tái xanh, mặt của Fudge thì đen kịt.
"Mày... Mày..."
"Malfoy, tôi nhớ cục trưởng của Ban Thi hành Luật Pháp Thuật của Bộ Pháp Thuật xưa nay là nhà Malfoy."
"Phải, Thủ Lĩnh, tôi cam đoan nhiều nhất năm năm ngành này sẽ không còn tồn tại. Nếu cha tôi đồng ý với lời đề nghị, tháng sau nó sẽ không còn tồn tại." Abraxas khom mình hành lễ lần thứ hai, các Slytherin tập thể ca ngợi Thủ Lĩnh và Thủ Lĩnh phu nhân của bọn họ kẻ xướng người hoạ, thảo nào Sheryl nói Abr là người hiểu Riddle nhất.
"Mày nghĩ mày..." Fudge nhảy dựng lên, chỉ vào Riddle, bị ánh mắt lạnh lùng của Riddle nhìn làm cho nửa câu sau không cách nào nói nên lời.
"Ông Fudge có gì bất mãn với năng lực của nhà Malfoy à?"
"Không không, chuyện này... thiếu gia Malfoy." Lời vừa thốt ra mọi ánh mắt xung quanh đã trở thành khinh bỉ, Ravenclaw khinh bỉ trí thông minh của gã, Hufflepuff khinh bỉ lòng trung thành của gã, Gryffindor khinh bỉ sự can đảm của gã, Slytherin triệt để khinh bỉ gã từ đầu đến chân từ trong ra ngoài.
【 Gã này tuyệt đối không thuộc học viện nhà mình. 】 Các học sinh có niềm vinh dự tập thể rất mạnh đồng loạt phủi sạch quan hệ.
"Tôi, tôi đang chấp hành công vụ, ngài không thể ngăn cản trình tự vận chuyển bình thường của Bộ Pháp Thuật, tôi nghĩ lệnh tôn hẳn đã nói cho ngài biết điểm này." Fudge vặn vẹo khuôn mặt vẫn kiên trì nói hết lời, gã biết Slytherin luôn lấy lợi ích làm đầu, chỉ cần để Malfoy hiểu rõ giá trị của gã, vậy tiền đồ còn có bảo đảm, dù là bị lợi dụng, dù là làm con rối, chỉ cần giữ được địa vị sớm muộn gì cũng có một ngày gã có được những gì mình muốn.
"Tôi nghĩ cha tôi đầu tiên nói cho tôi biết là nên làm thế nào để trở thành một Slytherin hợp cách mà không phải một con chó của Bộ Pháp Thuật." Ánh mắt màu xám lam không thèm nhìn Fudge, tiếng cười khẽ đồng loạt lần thứ hai vang lên trong lễ đường khiến Fudge ước gì có thể nhào lên xé nát Abraxas, nhưng gã nhẫn nhịn kéo ánh mắt oán độc về phía Riddle, gì chứ... Thủ Lĩnh???
"Cornelius Fudge." Ở khi Fudge suy xét tới địa vị bối cảnh của Riddle, thiếu niên bị gã nhìn chằm chằm nhẹ nhàng mở miệng mang theo quyền uy tuyệt đối.
"Dạ." Tiếng trả lời theo bản năng khiến tiếng cười trong lễ đường khoan khoái hơn, nếu trước còn là giễu cợt, thì giờ hoàn toàn rất đơn thuần, như vừa thấy được màn biểu diễn đặc sắc của thằng hề trong gánh xiếc thú. Mà sắc mặt của Fudge đã không còn là đen kịt hay tái xanh nữa, nó phát triển về phía cái đĩa pha màu nào đó. Thậm chí khóe miệng của hai gã thuộc hạ cũng run rẩy cả lên.
"Cornelius Fudge, tôi không hỏi học viện của ông, tôi nghĩ ông hẳn tốt nghiệp từ Hogwarts..." Không chờ câu trả lời, Riddle đã đứng dậy, bước nhịp bước ưu nhã hoàn mỹ tới trước mặt Fudge, lạnh lùng cúi xuống nhìn gã (Fudge bị lùn), "Tốt nghiệp từ Hogwarts thì nên biết về Thủ Lĩnh của Slytherin..." Ánh mắt lạnh băng như muốn đông chết người, áp lực không hề khống chế ập lên người gã và thuộc hạ của gã.
"Biết Slytherin thuộc về tôi không? Biết một phần tư Hogwarts do tôi quản không? Nếu biết, ông còn dám can đảm ở địa bàn của tôi, đứng trước mặt tôi, động vào người của tôi!"
...