• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Beta: @Haeun104
Trình Lam buồn chán không muốn làm kỳ đà cản mũi nên một mình muốn đi lấy một ly nuớc trái cây .
" Chị dâu , để tôi đi cùng chị , lão đại căn dặn tôi phải chăm sóc tốt cho chị "
"Không cần , tôi đi một mình là được rồi , ở đây rất an toàn . Cậu cứ ở lại cùng Đuờng Tam đi "
Trình Lam nói một cách nghiêm túc .
Tề phong do dự một chút rồi nhìn sang Đường Tam , cuối cùng anh cũng đồng ý.
Trình Lam đi qua lấy một ly nuớc trái cây trên bàn .
Mạc Gia Yến từ phía sau đi đến chặn trước mặt Trình Lam .
" Tại sao cô lại ở đây , đừng có xấu hổ mà bám theo anh Thiên của tôi . "
Mạc Gia Yến nói bằng giọng khinh thường .
Trình Lam ghét nhất là loại người kiêu căng như Mạc Gia Yến , cô cố tình tỏ ra bộ dạng một người hâm mộ hư vinh .
" Ai là anh Thiên của cô , cô mới không biết xấu hổ .
À đúng ....... tôi bám theo anh ấy là vì tiền đó thì làm sao ? Cô làm gì đuợc tôi ? Ai bảo anh ấy lại có nhiều tiền như vậy . "
Mạc Gia Yến tức đến nói không ra lời . Thường ngày cô hay làm vẻ dịu dàng yếu đuối nhưng giờ phút này cô không còn cách nào tỏ ra vẻ tao nhã được nữa .
" Đúng là một con chim sẻ muốn bay lên cành cao làm phuợng hoàng , sao cô không tự mình nhìn lại bản thân .
Cô có thân phận gì mà muốn bước vào Lôi Gia làm Lôi phu nhân , phụ nữ ham tiền tôi đã gặp nhiều rồi nhưng mặt dày như cô thì là lần đầu tiên . "
Mạc Gia Yến nói một tràng , Trình Lam không hề tức giận mà còn ngược lại tỏ vẻ không sao cô muốn nói gì không liên quan gì đến tôi .
Thái độ Trình Lam càng không quan tâm thì Mạc Gia Yến càng thêm tức giận .
Lôi Lạc Thiên , Mạnh Hùng và Tràn Hào cùng nhau ngồi trên ghế Salon ở bên cạnh trò chuyện .
" Chúc mừng cậu . "
Tràn Hạo sảng khoái cụng ly với Lôi Lạc Thiên .
Mạnh Hùng lấy trong túi ra một bao thuốc lá đưa cho mỗi người một điếu .
Mạnh Hùng tao nhã hít vào một hơi rồi phung ra một ngụm khói .
Mùi thuốc lá làm tinh thần anh tỉnh táo hơn .
" Tôi bắt đuợc tin có người muốn mạng cậu .
Nếu cậu cần giúp gì cứ lên tiếng . "
Giọng nói trầm tĩnh của Mạnh Hùng vang lên .
Lôi Lạc Thiên không nói gì , tay mẩn mê điếu thuốc.
Con người sau thẩm vang lên sự tàn ác nhưng đồng thời cũng có vài phần do dự , anh biết có người muốn mạng anh , đó là chuyện nhỏ , từ truớc tới giờ anh đều không quan tâm nhưng bây giờ anh có nhược điểm để họ công kích , anh chỉ sợ họ sẽ làm hại đến Trình Lam .
Vừa suy nghĩ , cặp mắt anh bất giác nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của cô .
Anh muốn nhìn thấy cô , anh muốn ôm cô vào lòng , giờ khắc này trong lòng anh quan tâm nhất chính là cô .
Thấy cô cùng Mạc Gia Yến đứng một bên nói chuyện , anh biết chắc Mạc Gia Yến cố tình tìm cô gây sự .
Anh biết Trình Lam không phải người dễ để người khác bắt nạt .
" Thiên , Trình Lam của cậu bị người ta quấy rầy kìa . "
Tràn Hạo ngồi bên cạnh nhìn theo ánh mắt của Lôi Lạc Thiên , nhìn thấy hai người đẹp , anh cười gian xảo nói .
" Không sao , chúng ta cứ ngồi đây đợi xem kịch . "
Lôi Lạc Thiên thích thú nói . Chờ xem Trình Lam chỉnh Mạc Gia Yến ra sao .
Mạnh Hùng và Tràn Hạo hứng thú nhìn về phía Trình Lam .
Mạc Gia Yến giận tới mức phồng mang trợn mắt , không biết làm gì hơn , tay chỉ vào mặt Trình Lam , chân thì dẫm mạnh xuống đất .
" Cô cô ...... Ông nội Lôi đã nói chỉ có mình tôi mới có tư cách làm con dâu của Lôi gia . Cô hãy rời khỏi anh Thiên ngay lập tức đi . "
Trình Lam nhìn dáng vẻ giận dữ của cô , trong lòng vui vẻ vô cùng , vài phút truớc cô còn thầm nghĩ , nơi này thật buồn chán nhưng bây giờ lại ở đâu chui ra một con người để cô đùa giỡn .
" Mạc tiểu thư , chắc cô lầm rồi , người mà tôi muốn là Lôi Lạc Thiên chứ không phải ông nội của anh ta .
Chỉ cần anh ta đồng ý thì người khác có phản đối tôi cũng không quan tâm ."
Lôi Lạc Thiên nghe lời nói của Trình Lam, ý cười đã hiện rõ trên khuôn mặt tuấn tú của anh .
Lời nói sắc bén của Trình Lam bất giác làm Mạnh Hùng nhớ tới Kiều Nhi .
Sắc mặt giễu cợt cùng với lời nói sắc bén làm cho Mạc Gia Yến cứng miệng không biết phải nói gì hơn .
Kỳ thật , cô ta nói đúng chỉ cần Lôi Lạc Thiên đồng ý thì dù trời có sập xuống cũng không thể nào thay đổi đuợc .
Cứng không được Mạc Gia Yến đành phải dùng chiêu mềm .
Giọng nói nhỏ nhẹ mang theo vài phần khổ sở , sắc mặt đau lòng , muốn làm cho Trình Lam đồng cảm .
" Coi như tôi van xin cô đi . Tôi yêu anh Thiên từ lúc tôi 15 tuổi tới bây giờ , anh ấy là tính mạng của tôi , nếu mất anh ấy chắc tôi chết . "
Kèm theo lời nói là vài giọt nuớc mắt , người ngoài nhìn vào còn tuởng Trình Lam đang bắt nạt cô ta .
Đúng là một con hồ ly , đóng kịch một cách tài tình . Đuợc , cô muốn chơi thì để Trình Lam tôi chơi với cô .
Sắc mặt Trình Lam trở nên ôn nhu , giọng nhẹ nhàng với vài phần cảm động .
" Vậy cô muốn tôi phải làm sao đây ? "
" Nếu cô muốn tiền thì tôi có thể cho cô . Đây là tờ chi phiếu $500 ngàn , đủ để cô sống một thời gian .
Cô cầm tờ chi phiếu này rời khỏi anh Thiên , tìm một người đàn ông thích hợp với mình . "
Mạc Gia Yến nói lời quan tâm , lấy trong bóp ra một tờ chi phiếu đưa cho Trình Lam .
" Ha ha ha . Thiên , cô gái của cậu bán cậu đi kìa . "
Tràn Hạo cười nói .
Mạnh Hùng nhìn Trình Lam , anh thấy cô không phải là một cô gái tầm thuờng .
Lời nói sắc bén , cử chỉ không có chút sợ sệt mà ngược lại khí thế của cô không hề thua kém mấy người bọn họ .
" Hạo , cậu chờ thêm một chút sẽ thấy còn màn đặc sắc hơn . "
Mạnh Hùng nói với ý cười trong mắt .
Trình Lam cầm tờ chi phiếu trong tay nói.
" Mạc tiểu thư chắc cô nhầm lẫn điều gì? Theo cô nghĩ anh Thiên của cô chỉ đáng giá bao nhiêu sao ? "
Trình Lam quơ quơ tờ chi phiếu trên tay .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK