• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Từ sau ngày hôm đó anh luôn nhớ về cô, một người con gái nhỏ bé chịu bao nhiêu sự uất ức muộn phiền.

Những lần cô đến nhà anh điều xem cô thông qua camera, cái nụ cười ngọt ngào tươi rối ấy khi cấm xong một lọ hoa hay một chiếc bánh, mọi suy nghĩ đều hiện rõ trên khuôn mặt bé nhỏ non nớt kia, nhất cử nhất động đều ở trong tầm mắt anh
Cũng như mọi hôm cô lại đến nhà, nhưng không phải lấy tư cách làm khách mà lấy tư cách là một cô giúp việc.

Người chị gái hành hạ sai cô không khác gì một con chó đến lúc ăn cũng không yên, anh tức lắm nhưng không thể làm gì chỉ có thể nhìn qua camera, nhưng khi thấy cô bị tát anh lại không kìm được lòng mà mang cô đi
Cố Hàn bước vào, cặp kính cận tay cầm tài liệu dáng vẻ cao lớn.

Cố Hàn là em của Cố Tử Minh, tuy là anh em sinh đôi nhưng tính khi lại khác nhau, một người dịu dàng ân cần một người lạnh lùng nho nhã nhưng điều là người trung thành bên cạnh anh
" Chủ tịch lát nữa chúng ta phải đến WOS để kí hợp đồng, tầm 3h chúng ta phải đến nhà...." Chưa kịp nói hết thì đã bị anh cắt ngang
" Hoãn lại hết đi, còn nữa gọi cô ta đến đây gặp tôi nhớ phải để cô ta chờ ít nhất là 4 tiếng "
Cố Hàn không hiểu anh đang muốn làm gì nhưng mà thân là trợ lý chỉ có quyền thực hiện không có quyền hỏi

" Vâng "
Ở căn biệt thự hào hoa tráng lệ này, Hạ Bối bị Hạ Anh Anh chà đạp, quỳ xuống lau nhà cho cô ta, sai biểu chỉ cần còn một vệt dơ thôi cô ta ngay lập tức trách mốc mắng mỏ ngay
" Có biết làm việc không hả, làm nhanh lên chân tay lề mề nếu muốn cho chồng mày sống thì phải ngoan ngoãn "
Hạ Bối cắn răng chịu đựng, chợt cô nảy ra ý nghĩ nếu hắn ta chết thì cô không cần phải chịu nhục đến vậy nữa, chỉ cần hắn ta chết thì cô không cần phải sống kiếp đầy đoạ vậy nữa...!nhưng cô không dám
Vừa hay điện thoại của ả ta reo lên, ả ta liền thay đổi sắc mặt vui vẻ giở cái giọng ghê rờn kia ra
" Alo, trợ lý Cố hả, anh ấy tìm tôi sao.

Vâng, tôi đến ngay đây "
Điện thoại vừa cúp cô ta liền thay đổi bắt cô lên phòng thay đồ cho cô ta, dù không thuận ý nhưng cô cũng phải làm, nhìn cô ta vui vẻ trang điểm với người khác mà cô cảm thấy chua xót cho chính số phận của mình
Chợt cô ta lấy trong túi ra một cái gói màu trắng, dặn người hầu bỏ vào súp, tuy cô không biết đó là gì nhưng mà cô chắc chắn nó không phải là trò hay nên cô đã lén lút cầm lấy cái bình súp đó, nhìn bình súp thơm ngon nên cô đã không nỡ bỏ, một hơi uống cạn sau đó nhanh chống mút cái khác bỏ vào còn mình thì chùi miệng đi trốn
Cô biết hành động này của mình quá phận nhưng mà cô không muốn một người tốt như hắn bị chị mình coi như một món đồ chơi cho chị ta tiền tài và danh vọng, cô cũng muốn phá huỷ đi kế hoạch bẩn thỉu của cô ta nữa
Hạ Bối đi ra phía sau nhà, cả người càng lúc càng nóng rần lên dựa vào vách tường, hơi thở hổn hển đôi mắt như động lại làn sương mờ ảo, ngứa ngái khó chịu như muốn tìm cái gì đó
" Không phải thuốc ngủ sao?"
Tự hỏi trong vô vọng, tiếng gió xào xạc đáp lại, gượng đứng dậy,đi về phía nhà tắm chạm vào làn nước lạnh kia mà cảm thấy có chút dễ chịu nên mút lên tạc vào người mình, cứ thế cô cứ tạc thế nhưng cơn nóng chỉ dịu đi một chút, cả người ướt sũng dựa vào
Trong lúc tuyệt vọng chỉ cầu mong ai đó đến giúp thì có người đứng trước mặt cô, đôi giày đen hàng hiệu, áo vest xám, đôi mắt sâu hút như muốn nút trọng lấy cô.

Anh không nói gì trực tiếng kế cô lên, khi ma sát cơ thể cô cảm thấy dễ chịu phần nào càng lúc càng lấn tới
" Dặn tất cả, chuyện tôi về hôm nay giữ kính như bưng nếu cô ta có hỏi cứ trả lời tôi đi công tác "
" Vậy còn em gái của phu nhân sao ạ.

Nếu cô ấy không có ở đây thì phu nhân sẽ "
Anh cười lạnh một cái
" Nói cô ấy bị bệnh đang ở bệnh viện còn ở bệnh viện nào thì không biết.


Chuyện này nếu lộ ra thì cả những người trong nhà này hiện tại chết không có chỗ chôn "
Bà ta lùi lại sợ hãi, cúi mình để cho anh đi
Cô bé nhỏ đáng thương, sao lại rơi vào tay ngài ấy chứ
Ở khách sạn, Lục Cảnh Thâm và cô chìm đắm trong nụ hôn cháy bỏng hai cái lưỡi quấn lấy nhau không rời đến khi tách ra một sợi chỉ trắng được kéo mỏng lóe sáng dưới ánh trăng
Đôi mắt khát tình nhìn cô, quả thật rất đẹp rất thơm, khuôn mặt đỏ ửng hơi thở gấp gáp quần áo ướt sũng thoắt ẩn thoắt hiện
Hạ Bối chịu không nổi nữa rồi, liều thuốc ấy quá mạnh thèm khát tình thèm sự chung đụng của người kia, tay không yên phận đè anh xuống ngồi lên người anh từ từ cởi bỏ áo ra.

Lục Cảnh Thâm tuy có hơi bất ngờ nhưng cũng rất vui nhìn cô gái nhỏ chật vật cởi áo
" Em biết mình đang làm gì không, em vợ "
Hạ Bối không quan tâm, dục vọng chiếm hữu chỉ muốn thoả mãn, chỉ muốn thoát khỏi thời khắc khó chịu này
" Nóng, nóng quá "
Cởi xong cô cúi người hôn lấy anh sau đó dời xuống chiếc áo, mở banh ra lộ ra cơ thể hoàn mỹ, cơ bụng sáu múi tuyệt đẹp, tay nắm lấy thắc lưng chuẩn bị mở nhưng giới hạn của Lục Cảnh Thâm tới đây thôi, nắm lấy tay cô đè ngược lại cắn mút đôi gò bông kia, vô thức rên lên
" Ưm...ha..."
Anh tà mị nhìn cô, ánh mắt thâm sâu tay còn lại luồng xuống phía dưới bắt đầu đụng chạm,đi vào nơi mẫm cảm kia, không chịu nổi sự khích thích này mà rên lớn hơn, nắm lấy ga giường hưởng thụ mọi kích thích mà anh mang lại.


Sau một lúc anh rút ra, đâm thuỷ dính vào tay anh đưa lên cho cô xem
" Mới đó mà đã ướt rồi sao?"
Hạ Bối đỏ mặt nhìn chất dính trên tay anh không khỏi thẹn thùng nhưng điều làm cô ngại hơn là anh đưa lên liếm lấy tất cả
" Ngọt thật "
Sau đó anh chỉ vào phần bụng nhỏ của cô, dùng lời nói ma mị
"Ở chỗ này sau ngày hôm nay sẽ mang mầm mống của tôi "
Hạ Bối lắc đầu " Không "
Anh có chút không vui, người chồng vũ phu của cô là một tên phế vật vì không thể cương được nên đã hành hạ cô, đánh đập cô để phát tiết một người như thế có thể cho cô hạnh phúc sao, còn nữa nếu cô có con với anh thì anh sẽ lật tẩy âm mưu và cái thai không chút máu mủ kia ra khỏi nhà đưa cô lên làm bà Lục suốt đời bên cạnh anh vô lo vô nghĩ
" Em càng không muốn tôi càng muốn làm "
Hạ Bối rùng mình, người đàn ông này quá nguy hiểm, quá tàn nhẫn và không ý kiến của người khác ra gì nhưng hiện tại tới sức chạy cô còn không có chỉ cầu không có chuyện gì xảy ra thêm nữa
Sau đó cô thật mang thai con anh nhưng quái lạ thai người chồng vũ phu của cô không nói gì chỉ là có cảm giác sợ sệch hơn trước nhưng cô sao quan tâm chứ chỉ cần con cô mạnh khoẻ ra đời sau đó cô sẽ đến một vùng quê hẻo lánh sống cùng bảo bối suốt đời nhưng người tính sao bằng trời tính cơ chứ cô mất con rồi.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK