Lúc trận pháp khỏi động vì quá bất ngờ mà Bắc Phi không thể bảo vệ kịp mọi người.
Nàng cũng chỉ kịp bảo vệ người đứng gần mình nhất là Thanh Di.
Bấy giờ đó thấy mọi người rơi xuống dưới mà Thanh Di nức nở bật khóc :
- Huhu tất cả đều tại ta dẫn mọi người đến đây.
Bắc Phi cũng xoa đầu Thanh Di để an ủi nàng mà nói :
- Khả năng họ cũng sẽ không sao đâu vì với tu vi này thì họ cũng không ảnh hưởng khi ngã đâu.
Với cả lúc này tỷ cũng thần thức thăm dò rồi ở đây chỉ có vài yêu thú tam giai thôi muội không cần lo !
Thanh Di nghe thấy cũng sụt xịt hỏi lại Bắc Phi:
- Tỷ chắc là họ không sao chứ ạ ?
Bắc Phi cũng bế Thanh Di lên mà nói :
- Chắc đến 8 phần vì ở đấy ta cũng chưa biết được độ sâu bao nhiêu lên nhiều nhất cũng chỉ 8 phần.
Thanh Di nghe vậy cũng ngừng khóc mà nhảy xuống khỏi tay Bắc Phi mà tiếp tục vơ vét thảo dược mà nói :
- Nếu tỷ nói vậy thì chỗ thảo dược này cũng không thể để không được.
Bắc Phi thấy vậy cũng ra phụ rồi nói :
- Thu nốt chỗ này là chúng ta có thể đi vào trong được rồi.
Đến với đám người của Vĩ Kỳ, một lúc sau họ cũng tỉnh lại sau cú rơi thì tận trên kia xuống.
Hạc Hiên thì khó chịu vừa xoa mông vừa kêu :
- Vị tiền bối nào chơi ác vậy, có nhất thiết phải làm tận cái trận pháp như thế này để làm chúng ta rơi xuống đây không vậy ?
Tử Yên lúc nãy cũng đứng dậy phủi bụi mà hỏi :
- Mọi người có sao không vậy ?
Hạc Hiên đáp ngay :
- Trừ đau mông ra ta cũng không thấy có vấn đề gì khác.
Vĩ Kỳ cũng đã đứng dậy mà nói về phía hai người :
- Thế thì đứng dậy rồi thử tìm đường lên trên xem sao.
Chứ nếu mà có thứ gì đó mà Bắc Phi tỷ không chống được thì cũng không ổn đâu !
Tử Yên cũng quay lại nói với mọi người :
- Này hai huynh ! Ta thấy một cái đường hầm bị giấu đi này.
Hạc Hiên thấy vậy cũng đi tới mà đưa thần thức thăm dò.
Một lát sau hắn cũng quay lại nói :
- Không sao rồi trong này cũng không có nguy hiểm gì.
Vĩ Kỳ cũng đẩy hòn đá ra đi vào mà nói :
- Vậy hai người theo sau ta đề phòng có chuyện!
Ba người cũng đi sâu vào trong, bỗng dưng Tử Yên la lên :
- Hai huynh ở đây còn có có mấy phòng chứa đan dược này, thậm chí còn có cả linh thảo nữa !
Hai người lập tức quay lại mà thét lên :
- Cái gì cơ ? Muội không đùa đấy chứ !
Rồi hai người tiến lại gần và đã thấy những thứ như Tử Yên nói.
Lập tức ba người mỗi người một hướng mà thu gòm sạch mọi vật lại.
Trở lại chỗ của Bắc Phi và Thanh Di thì hai người họ lại đang gặp chút khó khăn lúc mới bước vào di tích này.
Không lâu sau khi nhóm của Vĩ Kỳ tìm được lối đi thì Bắc Phi cũng thấy được một mật đạo ẩn mà đi vào.
Không may thay Thanh Di dẫm phải cấm chế khiến hai người bị một đám con rồi bao vây trong một trận pháp.
Bắc Phi cũng bế lấy Thanh Di mà nói :
- Muội đi phá trận ta sẽ cố cầm cự.
Thanh Di cũng gật đầu mà nói :
- Dạ được ạ.
Nói xong nàng lon ton chạy đi tìm mắt trận để phá.
Khiếm Bắc Phi thấy xong như được tăng cảnh giới mà tự nghĩ :
- Trời ơi muội ấy dễ thương quá không thể để muội ấy nguy hiểm được.
Nhờ được tăng sức mạnh dựa vào cú chạy lon ton của Thanh Di thì Bắc Phi cũng tung một cú đá khiến đám con rối vớ vụn.
Sau một lúc loay hoay thì Thanh Di cũng đã phá xong trận mà lại lon ton chạy về khoe với Bắc Phi :
- Tỷ tỷ à ta phá xong trận pháp này rồi này.
Khiến Bắc Phi lại phải tốn máu mà nói với Thanh Di :
- Được rồi chúng ta đi tiếp xem có gì ở bên trong.
Thanh Di cũng đáp lời Bắc Phi ngay :
- Dạ được ạ.
Sau đó hai người tiếp tục đi sâu vào trong, bông nhiên có một mũi tên lao tới phía họ rồi kéo theo hàng trăm hàng ngàn mũi tên theo sau cũng lao tới.
Bắc Phi ôm lấy Thanh Di rồi lập tức lao sang một bên, nhưng những mũi tên lao chuyển hướng bắn mà đuổi theo họ.
Bấy giờ Thanh Di mới nói với Bắc Phi :
- Bắc Phi tỷ, tỷ ném ta xuống dưới chỗ mũi tên đi ra được không ạ ?
Bắc Phi thấy Thanh Di nói vậy cũng ném nàng ta tới dưới chỗ mũi tên phóng ra.
Sau khi ném Thanh Di đến chỗ những mũi tên bắn ra, Bắc Phi cũng lấy ra thanh kiếm của mình mà dùng những đòn chém những mũi tên bay tới.
Thanh Di sau một lúc mày mò cũng đã mở được trận pháp, khiến tên ngưng bắn lại mà thay thế vào đó là những hòn đá từ đâu bắt đầu lăn tới.
Thanh Di lúc này cũng gấp gáp nói với Bắc Phi :
- Bắc Phi tỷ, phía kia có một cái hố kìa tỷ đến đấy đi.
Hai nàng cũng nhảy tới thật may là cũng kịp lúc khi bên trên đã bị bốn hòn đá chặn lại toàn bộ.
Bấy giờ mới thật sự thấy thế nào mới là chuyển thừa của Đan Tổ.
Mấy cái bẫy ở trên cũng chỉ là mở đầu, ở dưới không có bây nhưng lại có vô số câu hỏi và nhiều thứ cần người được nơi này chọn phải làm để chứng minh bản thân đủ xứng đáng để kế thừa danh hiệu Đan Tổ.
Sau khi nhảy xuống một cái hố để tránh khỏi bốn hòn đá đang lăn tới.
Bắc Phi cùng Thanh Di cũng đã chính thức tiến được đến nơi gọi là Thí Luyện Đan Tổ.
Nơi này chính là một cái hầm rất to khiến người đi vào mấy cái đi tích nhiều như Thanh Di cũng phải bất ngờ về độ lớn của nó.
Ở dưới cái hầm này còn có rất nhiều lò đan đã có sẵn linh thảo ở trong.
Có đến cả trăm phiến đá mà ở trên toàn những câu hỏi về đan đạo hoặc thuộc tính của đan dược.
Và vô số linh thảo linh dược đều được sắp xếp ngăn nắp đến mức còn có cả trận pháp bảo vệ chúng.
Thanh Di biết thực lực đến đâu nên liền nhảy xuống khỏi người của Bắc Phi mà nói :
- Tỷ cứ đi vào nhận chuyển thừa đi ! Ta ở ngoài này cũng không nguy hiểm mấy đâu, tỷ cứ yên tâm.
Bắc Phi thấy Thanh Di nói vậy cũng gật đầu mà nói :
- Được muội nhớ cẩn thận đấy !
Nói xong nàng bước vào khiến cả di tích xuất hiện một trận rung chấn.
Từ chỗ Thanh Di đứng mặt đất bắt đầu thụt xuống và có thứ gì đó đang dâng lên.
Thì ra là Vĩ Kỳ cũng Tử Yên và Hạc Hiên bị di tích cưỡng chế đưa lên trên.
Vĩ Kỳ lập tức chạy tới mà kể cho Thanh Di về những thứ họ kiếm được ở dưới vực.
Tử Yên dù trầm tính cũng tiến đến mà nói rất nhiều với Thanh Di.
Bắc Phi quay lại thấy mọi người cũng đã đầy đủ mà mỉm cười tiến thẳng vào bên trong.
Bấy giờ trận pháp lại càng được nâng cao khiến cho Bắc Phi lúc này ở bên trong không thể nghe thấy tiếng động gì.
Bắc Phi vừa đặt chân vào trung tâm, bỗng có tiếng nói phát ra và nói với Bắc Phi :
- Ngươi có được Thánh Thể rồi mà lại còn có cả Hồn của Dược Tổ nên đủ tư cách chấp nhận chuyển thừa ! Ngươi có đồng ý tiến hành khảo thí chuyển thừa không ?
Bắc Phi dõng dạc đáp lời :
- Tôi đã sắn sàng rồi !
Âm thanh ấy lại phát ra mà giải thích sơ qua về hai thử thách :
- Ở đây ta có 200 phiến đá cổ chứa nhiều loại câu hỏi người cần trả lời hết chúng tối đa là hai canh giờ, thứ hai cũng chính là quan trọng nhất, ở đây có 50 lò đan đã có sẵn linh thảo nhưng chưa đầy đủ nhiệm vụ của người là ngửi mùi mà cho vào và luyện đan giới hạn là nửa tháng ! Và vẫn còn thử thách cuối nếu người đủ điều kiện sẽ gặp được nó.
Bắt đầu khảo thí !
Bắc Phi nghe xong cũng lập tức đi tới nhưng phiến đá mà trả lời từng câu hỏi một một cách nhanh chóng.
Với mấy tháng chỉ bảo của một trong nhưng đan sư, luyện dược sư có tiếng tăm nhất Thất Đại Đất Tổ vào vạn năm trước.
Nên sự hiểu biết của Bắc Phi về đan dược, linh thảo tăng lên rất nhiều.
Không chỉ vậy, vì có thánh thể nên nàng càng có được sự am hiểu về đan dược, linh thảo rất cao.
Chỉ trong chứa đầy nửa canh giờ nàng cũng đã hoàn thành xong một nửa số phiến đá cổ.
Tròn một canh giờ nàng cũng lập tức hoàn thành phiến đá cổ cuối mà bắt đầu tiến đến luyện đan.
Vì có thể khống chế được hai loại linh hoả nên chỉ sau hai ngày nàng cũng đã có thể luyện hai đỉnh cùng một lúc.
Bốn người ở bên ngoài chắm chú nhìn Bắc Phi luyện đan từng ngày từng ngày một.
Khiến kĩ thuật luyện đan của họ cũng tăng dần dần theo thời gian.
Một tuần sau cũng trôi qua và Bắc Phi đang tập trung hết mình vào lò đan cuối cùng.
Sau một hồi khó khăn thì nàng cũng thành công luyện được đan dược của cái đỉnh cuối cùng.
Bấy giờ âm thanh quen thuộc ấy lại vang lên :
- Quả nhiên, không hổ danh là người có thánh thể.
Tiếp theo là nhiệm vụ cuối cùng của ngươi, vì đã hoàn thành hai nhiệm vụ trước thời hạn rất lâu.
Nên đây là cửa ải đặc biệt cũng là cơ duyên lớn nhất ở đây.
Thiên Thủ Vạn Ấn Quyết có quyển bí tích này thành phẩm không những có được hào quang riêng mà còn tăng tỷ lệ thành công lên hai phần.
Và đương nhiên nhiệm vụ cũng không dễ, ngươi phải luyện ra đan dược Lục Phẩm Trung Cấp thời hạn là một tháng.
Bắt đầu khảo thí !
Bốn người ở ngoài không thể nói vào nhưng vẫn có thể nghe thấy mà bức xúc thay cho Bắc Phi.
Vì họ biết Bắc Phi tỷ của họ có thể luyện được cao nhất là ngũ phẩm trung cấp.
Đằng này phải luyện qua hơn cả một phẩm cấp thì thật sự rất khó khăn.
Bắc Phi cũng biết nếu mình lấy được quyển bí tích kia không chừng bản thân có thể am hiểu hơn về luyện đan.
Nàng đã ngồi xuống mà tịnh tâm lại tiến hành xuy nghĩ xem đan dược nào có thể hợp lý nhất lúc này.
Đã trôi qua phân nửa thời gian khảo thí nàng vẫn chưa có động tĩnh gì.
Thời gian cứ thế trôi đi chỉ còn hai ngày thì nàng đứng bật dậy và bắt đầu luyện đan.
Bấy giờ nụ cười trên môi nàng đã nở ra cũng theo đó là thời gian khảo thí còn 1 ngày.
Không để đợi quá lâu dị tượng bắt đầu diễn ra mùi hương của đan bắt đầu lan ra rất xa, thậm chí còn có hào quang riêng.
Chính xác để mà nói thì nó chính là Lục Phẩm Đỉnh Phong đan dược.
Dọng nói cũng đã xuất hiện lần này mang theo một hình bóng của một lão nhân.
Lão liền nói :
- Tuổi trẻ tài cao, Sau này ngươi cũng có thể chuyền lại bộ bí pháp này cho hậu nhân cũng có thể thu đệ tử.
Và chuyện quan trọng đó là ngươi chính thức là Đan tổ mới.
Hãy tiếp tục luyện đan trong vui vẻ nhé !
Nói xong lão nhân ấy cũng bay đi mà di tích cũng bắt đầu sụp đổ nên họ đã ra ngoài và đi về Đan Dược Trường.
Danh Sách Chương: