• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên cả ngày hôm nay thì anh cứ ở mãi ở trong phòng,sau khi cúng kiến xong thì liền trở về phòng của mình. Phải nói là sức khoẻ của anh chưa được bình phục,cho nên anh không muốn ra ngoài để cho ai thấy được cái bộ dạng nhợt nhạt của anh …

Đến tối thì Châu Ly cũng đi về nhà,cô ta bước đến cửa thì đã nghe được đám vệ sĩ nói Bắc Sở đã về.,.Lúc này cô ta có chút háo hức rồi chạy lên lầu tìm người đàn ông của mình.

Tìm ở trong phòng ngủ không có cho nên liền đi qua thư phòng,Châu Ly mở cửa vào thì thấy anh đang làm việc.

" Bắc Sở,anh về rồi"

" Châu Ly cô đi chơi từ hôm qua đến giờ mới về "

" Em …em "

" Tôi về từ tối hôm qua nhưng chẳng thấy mặt mũi cô ở đâu,tôi đã dặn là cô ở nhà chăm sóc Y Nhi rồi mà.Sau cô cứ thích chạy ra ngoài bay nhảy hoài vậy,hay là cô muốn trở lại với nghề cũ,nếu muốn thì tôi sẽ thành toàn cho cô ngay và luôn "

" Không… không có …" _ giọng của cô ta vô cùng run rẩy,sau đó thì nắm lấy vạt áo của Bắc Sở.

" Còn chuyện của Y Nhi nữa là cô làm có đúng không? Tôi đã bảo là cô sống an phận mà,sao lúc nào cô cũng bày trò làm hết cái này đến cái kia vậy " _ Bắc Sở vừa nói vừa nghiến răng nhìn cô ta,thư phòng anh không có mở nhiều đèn mà chỉ mở đèn làm việc thôi,cho nên ánh sáng nó cứ mờ mờ ảo ảo khiến cho Châu Ly sợ hãi, nhưng thứ cô ta sợ nhất vẫn là người đàn ông lạnh lùng tàn bạo này.

" Em …em không có mà,sao anh lại không tin em chứ "

" Tin cô,cô có cái gì khiến cho tôi tin cô đây "

" Vậy còn Y Nhi,tại sao anh lại tin nó vô điều kiện vậy hả.Ai biết được nó tự làm rồi đổ lỗi cho em thì sao …"

" Nó là cháu gái của tôi "

" Bây giờ thì anh cũng thừa nhận rồi sao? Nhưng mà trước kia anh ghét nó lắm mà "

" Đó là chuyện của tôi không cần cô quan tâm đến, ngày mai cô dọn đồ ra khỏi đây đi.Mối quan hệ này chấm dứt tại đây và đương nhiên tôi sẽ cho cô một khoảng tiền thích đáng “”

" Không … không…em không muốn chia tay đâu,anh chán em rồi sao …Bắc Sở hôm nay anh lạ lắm,anh sao thế"

" Tôi chẳng bị gì hết,bây giờ tôi không muốn tiếp tục với cô nữa.Châu Ly cô cũng chỉ là tình nhân qua đường của tôi thôi cho nên bớt ý kiến một chút đi …"

" Cao Bắc Sở anh và nó quan hệ rồi đúng không,nó quyến rũ anh cho nên anh mới muốn bỏ em.Hai người là chú cháu đó,tại sao anh có thể làm như vậy chứ…""

" Cũng như cô đã nói đó tôi và cô ấy không có quan hệ quyết thống gì cả, cho nên chuyện này thì vô cùng bình thường"

" Chuyện tôi và cô kết thúc không có liên quan gì đến cô ấy hết,cô có biết là từ ngày tôi cho cô vào đây thì biết bao nhiêu chuyện xảy ra không, không có chuyện này thì cũng có chuyện kia thật sự mà nói thì tôi cảm thấy rất mệt mỏi.Lúc trước cô rất an phận nhưng bây giờ thì không biết điều …"

" Không …em không muốn rời khỏi đây đâu,em sẽ sửa tính cách của bản thân mình mà,anh cho em ở lại được không “”

" Châu Ly,tôi không muốn ra tay với phụ nữ …Vậy cho nên cô hãy tự biến khỏi đây đi còn không thì đừng trách sao tôi ác "

Nói xong thì anh liền đứng dậy đi ra khỏi phòng,ở trong đây chỉ còn một mình cô ta mà thôi.Châu Ly ngồi khụy xuống sàn nhà mà khóc,tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ,cô ta không cam tâm một chút nào cả..

Mọi chuyện cũng do nó mà ra cả,tại nó mà cô mới bị Bắc Sở đuổi đi.Mối hận này thì làm sao cô ta có thể bỏ qua được chứ..

___££

Trở về phòng Bắc Sở ngồi trên giường làm việc,cả phòng thì sáng đèn nhưng anh vẫn cảm thấy bản thân mình đang ở trong bóng tối bao vây chính mình.

Cuối cùng thì cũng giải quyết xong,chứ ngày nào cũng thấy cô ta đi bar thâu đêm suốt sáng khiến cho anh vô cùng bực bội,còn không thì sẽ kiếm chuyện với người này người kia.Anh cũng đâu có rảnh rỗi đâu mà giải quyết cho cô ta mãi,con người ai nấy cũng có giới hạn cho riêng mình cả …Và giới hạn của anh đến đây là hết rồi,sau bao lần nghĩ ngợi thì anh cảm thấy Châu Ly không có ấn tượng hay có vị trí nào quan trọng ở trong lòng anh cả,có cũng được mà không có cũng chẳng sao cả.

Làm việc đến khuya thì anh cũng đi xuống nhà tìm cái gì đó để ăn,từ trưa đến giờ anh cũng chưa tắm rửa nữa. Phải nói là mỗi lần cử động thì cơ thể anh có chút hơi đau và nhăn mày lại, vết thương thì chưa có lành hẵn nữa..

Bắc Sở xuống nhà thì thấy người làm đang rửa bát,anh bảo bọn họ dọn cô mà cho mình rồi sau đó ngồi xuống ghế chờ đợi.

Y Nhi thì đang ngồi ở phòng khách ăn trái cây xem tivi,dạo gần đây cô có thói quen như thế này rồi là sau khi ăn cơm xong thì cô sẽ ra phòng khách xem phim để bản thân mình được vui vẻ một chút.Mặc dù ở trên phòng cũng có tivi, nhưng mà ở đây có mọi người đi qua đi lại thì sẽ khiến cho cô đỡ sợ hãi hơn,chứ ở trên phòng một mình sẽ cô đơn lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK