• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Tịnh Huyên nãy giờ im lặng quan sát tất cả , lúc này mới lên tiếng nói . Nàng nhìn sự hiếu thắng cũng như hận ý trong mắt Cổ Túc Dao , nàng ta chính là muốn đẩy nàng vào chỗ chết . Hại chết sứ giả nước liên minh rất dễ dẫn đến chiến tranh phá vỡ sự hòa bình đang có , chưa kể còn liên lụy đến Mạc phủ …thật sự là không chừa cho nàng đường sống . Mạc Tịnh Huyên từ từ đi xuống chỗ Cổ Túc Dao , nhìn cây trâm trên tay nàng , xong liếc mắt về túi gấm , mắt Tịnh Huyên lóe lên một tia khó hiểu rồi lùi lại vài bước , quay sang nói với Mạc Viễn

-“Phiền Mạc thái y kiểm tra túi gấm trên tay Lục công chúa , bên trong có gì ? “

Mạc Viễn nghe nàng nói , thì ngẩng ra vài giây rồi tuân mệnh đứng lên lấy túi gấm trên tay Cổ Túc Dao kiểm tra . Thấy thế , Cổ Túc Dao vội đem túi gấm giấu ra sau lưng mới ra lệnh

-“Mời vài vị thái y đến đây cùng nhau kiểm tra , Mạc thái y dù sao cũng là nhị huynh của hoàng hậu , không biết có giở trò gì không ? “

Vài lão thái y từ thái y viện tức tốc chạy đến , lúc này Cổ Túc Dao mới đưa túi gấm trong tay mình cho đám người đó cùng Mạc Viễn kiểm tra . Sau khi tất cả bàn bạc nhất thống với nhau , Mạc Viễn mới quay lên tâu với Chu Hạo Đế

-“Muôn tâu hoàn thượng , trong túi gấm này đích thị chứa hổ trùng ô đầu . “

-“Đó là cái gì ? Có phải là chất độc Minh Quốc công chúa bị trúng không ? “ _ Cổ Túc Dao hỏi tới

-“Hổ trùng ô đầu là một loại côn trùng có hoa văn màu đen , thông thường sẽ dùng thân trùng để làm thuốc trị lở loét rất tốt , nhưng do độc tính của nó quá mạnh , phải là người cực kỳ am hiểu mới dám dùng “_Mạc Viễn tiếp tục giải thích

-“Bổn công chúa đang hỏi ngươi , đó có phải là chất độc mà Minh Quốc công chúa bị trúng không ? “ _ Cổ Túc Dao mất hết kiên nhẫn quát lên

-“Khi bị trúng chất độc này dễ dẫn đến tim co thắt mạnh , gây khó thở , cuối cùng vỡ tim mà chết , đồng thời toàn thân phát ban độc … “

-“Đúng là triệu chứng Minh Quốc công chúa bị lúc nãy rồi “ _ Tử Mộc Vạn Quân chau mày nói

-“Hoàng huynh , vậy là quá rõ ràng rồi. Túi gấm này là tìm được dưới gối đầu giường của hoàng hậu ở Cảnh Dương Cung “_Cổ Túc Dao hùng hồn nói với Chu Hạo Đế

-“Hoàng đế Tuệ Quốc , mong ngài hãy cho chúng tôi câu trả lời . Nếu không Minh Quốc sẽ không để yên chuyện này “_Sứ giả hai mắt hực lửa

Lúc này trên cao , bàn tay Chu Hạo siết chặt dưới ống tay áo , hai mắt đen sâu thẳm híp lại đầy nguy hiểm , đôi môi hơi nhếch lên báo hiệu hắn đang rất tức giận và muốn giết người . hừ lạnh nói :

-“Vậy các ngươi muốn thế nào ? “ …Chu Hạo Đế đứng lên , chắp hai tay sau lưng , uy nghiêm , hơi hạ mi mắt nhìn sứ giả Minh Quốc nói tiếp –“Nàng là hoàng hậu của trẫm …các ngươi nghĩ thế nào ? “

-“Người …Được lắm , nếu Tuệ Quốc hoàng đế đã nói như thế … hừ , ngươi cứ chờ chiến thư của Minh Quốc đi “ _ Sứ giả tức tối , ra lệnh cho cung nhân đem thi thể Kỳ Giai Nguyên Thuần đi .

Thấy đoàn sứ giả Minh Quốc tức tối rời khỏi điện . Mọi người hoang mang , lo lắng nhưng lại ngại không dám lên tiếng . Mà lẫn trong đám nữ nhân , Tử Mộc Thanh Ninh môi cắn chặt , tay không ngừng vò siết chiếc khăn lụa , ánh mắt ngoan độc nhìn Mạc Tịnh Huyên . Nàng thật không tin , Chu Hạo Đế vì bảo vệ nữ nhân kia , mà không ngại chiến tranh với quốc gia khác . Ả đàn bà kia … nhất định phải chết !

-“Hoàng huynh , huynh vì một người phụ nữ mà tuyên chiến với nước khác , huynh làm sao ăn nói với mẫu hậu , làm sao ăn nói với lê dân bách tính . Ả đàn bà này chính là yêu cơ họa quốc ! “ _ Cổ Túc Dao tức giận chỉ về phía Mạc Tịnh Huyên

-“Hỗn xược “

Chu Hạo Đế hất tách trà “ xoảng “ rơi ngay dưới chân Cổ Túc Dao , nàng ta hết hồn , mặt trắng bệch lùi lại vài bước . Mọi người thấy Chu Hạo Đế mặt rồng nối sóng thì vội vàng quỳ xuống

-“Xin hoàng thượng bớt giận “

-“Hoàng thượng , Lục công chúa cũng vì nghĩ cho đại cuộc . Hoàng hậu cũng vì suy nghĩ không thấu đáo mới làm nên chuyện như vậy …”_ Tử Mộc Thanh Ninh vừa ấp úng nói , mắt do dự nhìn Chu Hạo Đế

Lời nàng ta nói bề ngoài tuy là nói đỡ cho Mạc Tịnh Huyên , nhưng thực sự là cổ vũ cho việc xác thực tội trạng của nàng . Chu Hạo Đế làm sao không nhìn ra , hắn nhìn Tử Mộc Vạn Quân rồi cuối cùng ánh mắt rơi trên người Tử Mộc Thanh Ninh . Tử Mộc Vạn Quân thấy vậy , vội vàng kéo muội muội mình lại nghiêm khắc nhắc nhỡ

-“Thanh Ninh , ở đây khi nào đến lượt muội nói chứ “

-“Muội…muội xin lỗi “ _ Nàng nhìn Chu Hạo Đế , xong quay sang nhìn đại ca của mình , cuối đầu một vẻ ủy khuất lí nhí nói

Mạc Tịnh Huyên cười lạnh trong lòng , chiêu “gắp lửa bỏ tay người này “ thật sự cũng quá âm hiểm rồi . Nhưng xem ra kẻ đó vẫn chưa hiểu hết về nàng . Mạc Tịnh Huyên nhàn nhạt hỏi Mạc Viễn

-“Trong túi gấm đó chỉ có Hổ trùng ô đầu thôi sao ? “

Nghe nàng hỏi , người trong điện cũng thắc mắc không hiểu . Mạc Viễn vội mở túi gấm ra kiểm tra lần nữa , mắt y bừng sáng , quay sang tâu với Chu Hạo Đế

-“Muôn tâu hoàng thượng , bên trong còn có phấn hoa bách hợp , dạ hương , tử kinh , anh thảo cùng thiết mộc lang …”

-“Vậy thì sao chứ , nàng ta bỏ vào để mọi người lầm tưởng chỉ là túi hương nhằm che giấu độc dược bên trong thì có gì lạ “ _Cổ Túc Dao phản bác

-“Có thể Lục công chúa không biết , thân Hổ trùng ô đầu có một mùi hương rất đặc trưng có thể dẫn dụ bò sát và côn trùng xung quanh một diện tích rất rộng . Và những loài hoa mà Mạc thái y kể đều là những loài hoa có hương rất nồng . “ _Lữ Hàn lúc này mới bước ra , nhìn Cổ Túc Dao bằng một ánh mắt khinh thường và chán ghét . Cổ Túc Dao thấy hắn nhìn mình như thế , thì chỉ biết cúi đầu nuốt uất ức vào trong

Lúc này , đột nhiên Mạc Huy cùng Mạc Viễn đều quỳ xuống , hai mắt khẩn trương mừng rỡ , nắm tay thành quyền tâu

-“Hoàng thượng , hoàng hậu tuyệt đối không phải là người hạ độc “ _ Mạc Huy tâu

-“Đúng vậy , hoàng thượng . Độc này phải hạ liên tục từ 7 đến 10 ngày , hoàng hậu tuyết đối không thể “_Mạc Viễn lên tiếng

-“Tại sao ? Hai đại nhân đều là huynh trưởng của hoàng hậu , lời nói làm sao có thể tin ? “ _ Đức phi ( tức Hiền phi cũ được tấn phong đó ) phẫn hận nói

Khi nàng ta vừa dứt lời , đồng loạt hai đạo ánh mắt sắc nhọn của Chu Hạo Đế cùng Lữ Hàn đều bắn thẳng về phía nàng . Nàng ta run sợ , thần mình hơi lùi về phía sau , mặt mày xanh mét . Tử Mộc Vạn Quân một bên thấy vậy , bèn hỏi

-“Hai vị đại nhân có thể nói rõ “

-“Hoàng hậu từ nhỏ đã không thể đến gần phấn hoa “ _ Mạc Viễn , Mạc Huy đồng loạt nói

-“Hoàng thượng , thể chất hoàng hậu đặc biệt , nếu lại gần, tiếp xúc hay hít phải phấn hoa thì sẽ bị nổi rất nhiều ban đỏ và khó thở rất nguy hiểm . Mà mùi của Hổ trùng ô đầu phải dùng những mùi hương rất nồng phối với nhau họa may có thể che giấu được . Lục công chúa nói túi gấm này được tìm thấy dưới gối của nương nương … hoàng thượng xin minh xét “ _Mạc Viễn tiếp tục giải thích

Chu Hạo Đế lúc này chân mày mới giãn ra , miệng cười cười nắm tay Tịnh Huyên . Thì ra là thế , hèn gì ngay lúc đầu nàng xin hắn đổi qua Cảnh Dương cung , Phượng Tê cung là nơi ngập tràn vô vàn loại hoa , làm sao nàng có thể chịu nổi .

Mạc Tịnh Huyên thấy hắn cầm tay mình , không tránh không né cũng không tỏ thái độ gì . Việc gì cần rõ cũng đã rõ , kẻ muốn đẩy nàng vào chỗ chết , cũng đến lúc nên giải quyết đi thôi .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK