Trong đêm tôi tĩnh mịch , một bóng dáng màu bạc phi thân không ngừng nghỉ từ phương Bắc tiền về Tuệ Quốc. Người nam nhân này quyết định dẹp bỏ hết mọi ân oán cá nhân , không gì quan trọng hơn mạng sống của Nhị Nha cả. Đó cũng là lần đầu tiên Cổ Thần Phong và Lữ Hàn quyết định bắt tay với nhau . Cho dù Cổ Thần Phong trong lòng có không vui thế nào , nhưng hắn không thể nào không dẹp bỏ ý niệm cá nhân vì tính mạng người con gái hắn yêu vẫn là quan trọng nhất .
Lữ Hàn lại lấy cớ đi sứ để ở lại Tuệ Quốc , đối với việc này Cổ Thần Phong cũng chỉ ậm ừ không bày tỏ thái độ gì . Mạc Tịnh Huyên phát hiện hai người nam nhân này mà ở gần nhau cứ như là bộc lộ hết tính cách như hài tử của mình vậy . Điển hình như bình thường Cổ Thần Phong cũng rất điềm tĩnh , nhưng mỗi khi thấy Lữ Hàn trò chuyện cùng nàng là y như rằng hắn sẽ có những hành động rất trẻ con , chẳng hạn như chen vào giữa chắn tầm mắt của nàng và Lữ Hàn , không thì trước mặt Lữ Hàn sẽ xưng hô hay nói những câu mà theo nàng nó rất là … buồn nôn , như để chứng tỏ quyền sở hữu của hắn vậy …
Tuy nhiên , với việc tìm những thứ cần thiết để giải chú thuật cho Mạc Tịnh Huyên thì cả hai đều tập trung và phối hợp rất ăn ý . Trong khi Cổ Thần Phong điều động Huyết Trích Tử cũng như lợi dụng quan hệ hảo hữu của hắn trong giang hồ , gần như lục tung đến từng cái cây ngọn cỏ ở Thanh Tự Sơn để săn lùng Kim xà Li Bàn , thì bên này Lữ Hàn cũng xuất ra rất nhiều ám vệ xuống Đàm Thiên Nhai để tìm Hoàng Liên . Còn Hàn Tị Thủy là một con suối nằm ở hành cung phía đông hoàng cung Bắc Sở . Theo ý của Mạc Viễn thì trước tháng dự sinh của Mạc Tịnh Huyên sẽ bí mật đưa nàng đến hành cung đó , vì Hàn Tị Thủy phải dùng trực tiếp , nếu không thì cũng như nước của những con suối bình thường mà thôi .
Mạc Tịnh Huyên biết Cổ Thần Phong rất tức giận với đề nghị này , nhưng nàng chỉ có thể nhìn hắn chán nản bất lực đồng ý . Có một đêm Cổ Thần Phong đã ôm nàng , giọng hắn bùi ngùi :
-Ta thật hi vọng hài tử đầu tiên của chúng ta không phải chào đời nơi đất khách…
Nàng biết một con người cao ngạo với tư tưởng muốn bảo vệ lớn như Cổ Thần Phong lúc này chắn chắn là đả kích với hắn . Khi Mạc Tịnh Huyên định lên tiếng an ủi , khuyên nhủ hắn thì Cổ Thần Phong đã ôm siết nàng chặt hơn vào lòng , hắn nói :
-Nhưng ta càng hi vọng cả nàng và hài tử đều bình an !
Mạc Tịnh Huyên vòng tay ôm chặt lấy eo Cổ Thần Phong , nàng vùi mặt vào ngực hắn như muốn hắn che lấp đi tiếng nấc của nàng … . Trong đếm tối khi ánh trăng cũng chỉ cố vương những tia sáng yếu ớt của mình qua những đám mây , có đôi phu thê ôm nhau lặng lẽ trong phòng , ở cách đó không xa , đôi mắt màu xám tro vương đầy ưu tư không biết đã rơi ánh nhìn ở nơi đâu , đến nổi không nhận ra … vẫn có một người luôn âm thầm dõi theo mình !
Lại một tháng nữa cứ thế trôi qua , Cổ Thần Phong như ngồi trên đống lửa vì đến bây giờ , cho dù hắn lật tung cả Tuệ Quốc và các nước trong gắp đại lục cũng không tìm được người có khả năng thi triển Hạt Châm , và điều làm Cổ Thần Phong tức giận là hắn cảm nhận được , dường như đang có một ai đó che giấu tung tích của kẻ dùng Hoán Nhân Hoàn . Trái ngược với Chu Hạo Đế , Mạc Tịnh Huyên ngược lại rất bình thản , ban ngày nàng ăn ngủ bình thường , còn mời ca nương đến để hát những bài hát vui tươi nhẹ nhàng để an thai , khi Chu Hạo Đế giải quyết xong quốc sự sẽ đến Cảnh Dương cung để bồi nàng đi dạo . Nếu không có Chu Hạo Đế thì Cổ Tư Hoàn sẽ đến nói chuyện với nàng .
Lại nói dạo này thấy Cổ Tư Hoàn và Lữ Hàn có vẻ có chút gì đó khác thường . Mặc dù Lữ Hàn vẫn trầm tính nhưng Mạc Tịnh Huyên có thể thấy được ít nhiều sự thay đổi khi hắn nhìn Cổ Tư Hoàn _ có sự dao động , một chút ấm áp nhưng sao hắn có vẻ gì đó do dự ? Vì ám ảnh cái bóng trong quá khứ về Nhị Nha sao ? Nhiều lần Mạc Tịnh Huyên muốn bóng gió gợi ý cho Lữ Hàn biết , nhưng đều bị ánh mắt cầu khẩn của Cổ Tư Hoàn bám lấy làm nàng chỉ biết cúi mặt thở dài .
Thời gian này có thể nhìn hai người bọn họ ở bên nhau như vậy , Mạc Tịnh Huyên cảm thấy cuộc sống lúc này cũng khiến cho nàng thỏa mãn lắm rồi . Nếu như có thể nhìn thấy hài nhi lớn lên thì xem như nàng sống kiếp này không còn gì hối tiếc nữa .
Võ Ảnh Điện
-Vẫn chưa tìm ra sao ?
-Vi thần vô dụng , mong hoàng thượng trách phạt ! _ Kẻ mới nói chính là người đứng đầu Huyết Trích Tử _ Huyết Ưng .
Không phải hắn hay Huyết Trích Tử vô dụng , nhưng không hiểu sao cứ mỗi lần bọn hắn gần như tìm thấy tung tích của kẻ dùng Hoán Nhân hoàn kia thì lại bị một ai đó tung hỏa mù cắt đuôi . Người này còn gần như rất am hiểu cách hành động của Huyết Trích Tử khiến bọn hắn không thể nào tìm ra manh mối .
Chu Hạo Đế càng không phải là một hôn quân , mặc dù gần đây những chuyện liên quan đến Mạc Tịnh Huyên luôn làm hắn mất bình tĩnh , nhưng hắn vẫn tuyệt đối là một người biết nhìn thấu và nắm bắt trọng tâm sự việc . Như lúc này , Chu Hạo Đế rất rõ khả năng của Huyết Trích Tử , kẻ hạ chú ruốt cuộc có lai lịch lớn như vậy sao ? Ánh mắt Chu Hạo Đế ngày càng băng lãnh … Được lắm ! Hắn không tin , hắn không có khả năng lôi được kẻ này ra ánh sáng .
Phía dưới Huyết Ưng nhìn chủ tử sát ý nồng đậm thì không khỏi giật mình . Y theo Chu Hạo Đế lâu như vậy , chỉ duy nhất cảm nhận được sát khí khinh khủng như vậy là vào năm Chu Hạo Đế huyết sát Oa Quốc . Năm đó Chu Hạo Đế thiếu niên hiếu thắng , lần đầu lạm sát kinh thiên khó tránh không kiềm chế được sát ý . Huyết Ưng biết , sau chuyện lần đó , Chu Hạo Đế luôn ẩn giấu cơn khát máu giết người của mình phía sau khuôn mặt đẹp như điêu khắc kia . Xem ra lần này , kẻ ngáng chân chủ tử mình thật sự đã đánh thức con người khát máu phía trong Chu Hạo Đế . Huyết Ưng thầm nghĩ , lịch sử thảm sát ở Oa Quốc liệu sẽ tái hiện lần nữa sao ?
Khi Chu Hạo Đế chuẩn bị hạ lệnh thì Lão Đồng Tử từ phía ngoài giọng the thé vang lên .
-Bẩm vạn tuế gia , thừa tướng xin cầu kiến !