Hơn nữa, bởi kiếm trong tay hắn kỳ thật rất nhẹ, hắn còn có thể phối vỏ kiếm, tương lai xuất hiện có thể khiến bản thân mình càng thêm phong cách?
Sáng mai hỏi Tô Khê Sa một chút, nhìn xem hắn có khả năng tiến hóa ra một vỏ kiếm hay không?
Hứa Kỳ Tịch một bên suy nghĩ, một bên chăm chú xem hết toàn bộ bản 《 Thuật Rút Kiếm 》. . . Sau khi xong, còn cảm giác hồi tưởng vô cùng.
Nếu không xem, cũng không biết chỉ là một quá trình 'Rút kiếm', đều có nhiều phong cách đến như vậy.
Ngoại trừ 《 Thuật Rút Kiếm 》, Mạch Tuệ cô nương còn gửi kèm một bản 《 Thuật Ngự Kiếm 》vừa nghe tên là đã thấy phong cách.
Bởi vì đã có 《 Thuật Rút Kiếm 》làm mở đường, nên trong lòng Hứa Kỳ Tịch đã có chuẩn bị, hắn mở《 Thuật Ngự Kiếm 》, sau đó phát hiện đây là một quyển kiếm thuật khoa học nghiêm túc.
Sáng kiến thiết kế làm sao đem một thanh 'Kiếm' cải tạo thành phi kiếm, làm sao phối hợp với 'Bao tay điều khiển từ xa' của.
Đến lúc đó chỉ cần mang bao tay điều khiển từ xa, có thể dùng tư thế ngón tay phối hợp 'Phi kiếm khoa học kỹ thuật' tiến hành tấn công viễn trình.
Hứa Kỳ Tịch yên lặng khép lại 《 Thuật Ngự Kiếm 》: ". . ."
Khoa học kỹ thuật thật ghê gớm!
Sau đó, hắn khẽ động ý niệm, lại lấy ra thanh kiếm lớn của mình.
Hắn đem kiếm lớn đặt ngang, ngón tay chỉ lên: "Lên!"
Kiếm lớn bay lên đơn giản, linh hoạt xoay tròn giữa không trung.
"Quẹo trái, quẹo phải, xoay một vòng, tốt, chính là tiết tấu này, một hai ba bốn, làm lại một lần." Hứa Kỳ Tịch khống chế kiếm lớn xoay tròn, nhảy múa giữa không trung.
Tuy rằng Mạch Tuệ cô nương đưa tới kiếm thuật, không phải là kiếm thuật nghiêm túc, nhưng đã kích hoạt linh cảm của Hứa Kỳ Tịch.
Hắn tuy rằng không có khoa học kỹ thuật để sửa kiếm lớn của bản thân . . . Nhưng hắn có niệm lực!
《 Thuật Ngự Kiếm 》đối với người khác mà nói là rất tiên khí, hắn chỉ dùng niệm lực bao phủ kiếm lớn của mình, là có thể khống chế nó linh hoạt. Thậm chí sau khi thuần thục, không cần tay, khẽ cử động miệng là có thể ngự kiếm, hoặc là huýt sáo ngự kiếm cũng rất phong cách.
"Thầy Hùng Bá, nhận được 《 kiếm thuật 》chưa?" Mạch Tuệ gửi tới tin tức.
"Nhận được rồi, kiếm thuật rất tốt, tôi rất thích ~" Hứa Kỳ Tịch trả lời.
"Hì hì, tôi đây chờ mong tác phẩm mới của anh ~【biểu tình thiếu nữ chờ mong】" Mạch Tuệ gửi tin nói.
"Tôi sẽ cố gắng vẽ ra tác phẩm thật phong cách." Hứa Kỳ Tịch cam đoan nói.
Về phần cố gắng của tôi có thể đến trình độ nào, liền xem ý trời.
. . .
Buổi trưa.
Hứa Kỳ Tịch bận rộn đến trưa, rốt cục nghe được âm thanh xe ngừng dưới lầu truyền đến.
Là Hoạ Mi trở về.
Hứa Kỳ Tịch vui vẻ hớn hở đi tới cửa nhà mình, chải vuốt tóc của mình dựng lên, sau khi suy nghĩ một chút lại thả tóc xuống, sau đó hắn cởi ra hai nút áo sơmi, lộ ra phân nửa cơ ngực cường tráng.
Tốt, rất manly, rất đẹp trai.
Sinh hoạt giữa vợ chồng, dù sao cũng phải có chút tình cảm. Chủ yếu là không thể vẫn khiến Hoạ Mi tình cảm, hắn cũng phải tình cảm một chút.
Hắn lại ngậm đóa hoa hồng. . . Bằng nhựa, là vật trang trí trong nhà hắn.
Cạch ~
Cửa truyền đến âm thanh cởi giày cao gót của Hoạ Mi, cửa lớn được mở ra.
Tới rồi!
"Hừ hừ ~ hừ ~" Trong miệng Hứa Kỳ Tịch ngâm nga tiếng ca, hai cánh tay mở rộng ra, xoay tròn hai vòng như nhảy điệu waltz, nghênh đón vợ ở cửa.
Cửa lớn mở ra, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn dễ nhìn của vợ Hoạ Mi. . . Cùng với, hai vị mỹ nhân đồng dạng có khuôn mặt tinh xảo.
Nhất thời, ba cặp mắt toàn bộ nhìn chăm chú vào người Hứa Kỳ Tịch.
Phía sau Hoạ Mi, tiểu cô nương với trang phục thành phần tri thức nữ ở bên trái, còn có chút ngượng ngùng dời mắt. Một người nữ khác mặc thường phục, trong mắt mang ý mỉm cười, rộng rãi nhìn về cơ ngực của Hứa Kỳ Tịch, lộ ra thần sắc khen ngợi.
Hứa Kỳ Tịch: ". . ."
Có cần kích thích như thế hay không?
"Ừm, A Tịch, rất đẹp nha." Hoạ Mi cười nói, nàng đem giày cao gót của mình đặt xuống.
"Hừ hừ hừ ~" Hứa Kỳ Tịch một lần nữa ngâm nga tiếng hát,
Dường như thời gian rút lui, xoay ngược lại hai vòng tròn, đem bản thân quay lại phía sau, rời khỏi vì trí ban đầu.
"Mấy ngày không gặp, Kỳ Tịch trở nên đẹp trai không ít." Người nữ mặc thường phục vui vẻ nói —— xem ra, nàng ta cũng quen biết với Hoạ Mi, Hứa Kỳ Tịch đã lâu.
"Có thể là nguyên nhân gần xong bản thảo, tâm tình cũng trở nên tốt lên." Hoạ Mi cười dẫn hai người nữ vào nhà.
Hứa Kỳ Tịch lúc này đã đem nút áo sơ mi của mình buộc lại, mặt xán lạn tươi cười một lần nữa đi ra —— trái tim lớn thật tốt, dù cho vừa rồi xảy ra chuyện xấu hổ, hắn cũng có thể thản nhiên. Nụ cười như ánh mặt trời, trái lại khiến tiểu cô nương cũng bình tĩnh lại.
"Đây là thư ký Trường Lạc công ty em vừa mới tuyển không lâu, A Tịch hẳn là lần đầu tiên gặp nàng." Hoạ Mi đem tiểu cô nương giới thiệu cho Hứa Kỳ Tịch: "Sau đó nếu như em bận, có vài thứ em có thể sẽ nhờ nàng xử lý giúp chúng ta."
"Biết vẽ truyện tranh không?" Hứa Kỳ Tịch sờ cằm nói.
Tiểu cô nương Trường Lạc: "? ? ?"
"Đừng làm khó dễ Tiểu Trường Lạc." Hoạ Mi lấy ra một túi văn kiện từ trong phòng ngủ, giao cho tiểu cô nương: "Thời gian không còn sớm, có muốn ở lại ăn một bữa cơm hay không?"
"Không được không được." Tiểu cô nương Trường Lạc liên tục xua tay, nàng ấy ôm túi văn kiện, sau khi chào tạm biệt Hứa Kỳ Tịch, Hoạ Mi cùng nữ tử thường phục, liền vội vã chạy đi.
"Tiểu cô nương da mặt mỏng, còn cần rèn luyện." Nữ tử thường phục thì dường như về đến nhà của mình, kéo cái ghế ngồi xuống trước bàn ăn, không giữ hình tượng mà nằm dài trên bàn.
Trong nội tâm Hứa Kỳ Tịch bắt đầu suy đoán thân phận của nàng ta —— xem ra là bạn bè tốt rất quen thuộc với vợ chồng mình.
Là bạn thân của Hoạ Mi?
"Tiểu Trường Lạc vừa mới tốt nghiệp không bao lâu, mặc dù có chút ngại ngùng, nhưng năng lực công tác rất mạnh." Hoạ Mi tiến vào phòng bếp, đổ nước vào trong một chậu nhỏ, sau đó đem vài con cua vẫn còn sống vào trong chậu nhỏ, đặt tới trước mặt Hứa Kỳ Tịch: "Vốn muốn họp xong trở về, cùng anh đi mua cua. Nhưng trên đường gặp Kỳ Kỳ, đành đi chợ ăn mua đồ ăn. . . Lần tới chúng ta lại cùng đi mua cua."
"Tốt." Hứa Kỳ Tịch gật đầu, sau đó hắn nhìn con cua nhỏ đang vung càng trong chậu nhỏ —— Hoạ Mi đây là làm gì, khiến hắn chơi với cua?
Lẽ nào, chơi cua là một loại hứng thú của mình?
"Hoạ Mi quá chiều chuộng Kỳ Tịch. . ." Bên cạnh Kỳ Kỳ đưa tay đâm đâm con cua.
Con cua nhỏ miệng sùi bọt mép, bò tới một bên, hiển nhiên không muốn tiếp xúc.
"Đúng rồi Hoạ Mi, lần này mình lại thu thập được một thủy tinh phù mới, cho nên liền đưa tới cho cậu." Kỳ Kỳ nói xong, mở túi nhỏ của mình, từ đó lấy một cái hộp nhỏ, đặt trên bàn.
"Thủy tinh phù?" Hứa Kỳ Tịch nghe được chữ 'Phù' này, trong lòng nhất thời khẽ động.
"Ừm, là thứ tốt gần đây truyền lưu trong Đại Hạ, thủy tinh phù nho nhỏ nhưng sẽ có rất nhiều tác dụng kỳ diệu. ví dụ như mang theo có thể không mất ngủ, ví dụ như ngồi lâu không đau lưng các loại. Có người nói là trong thủy tinh, hàm chứa dao động đặc thù nào đó. Hoạ Mi cảm thấy rất hứng thú đối với cái này, tôi liền giúp nàng thu gom không ít." Kỳ Kỳ một bên giải thích, một bên mở hộp.
Hộp trong, một mảnh thuỷ tinh nho nhỏ, lòe lòe chiếu sáng, bên trong mơ hồ có một phù văn đang lóe ra.
Chính là 'Thú phù' rơi ra từ trên người của Thiên Tai Tinh Thú.
Bởi vì hiệu quả đặc thù của thú phù, trên thị trường có không ít thú phù được truyền ra —— đặc biệt một vài người thức tỉnh độc hành, bán ra thú phù, là một loại thu nhập của bọn họ.
"Cái mảnh phù văn này tương đối kỳ quái, không giống với loại đang lưu hành trong thị trường, đến bây giờ mình đều không biết rõ ràng tác dụng của nó." Kỳ Kỳ ni đưa tay đâm đâm 'Phù văn chúc phúc' : "Cái này phù văn không rõ ràng hiệu quả, Hoạ Mi cậu còn muốn không?"
Hoạ Mi trong phòng bếp quay đầu lại nhìn, nói: "Rất đẹp, tuy rằng không biết hiệu quả, nhưng hẳn là loại mình chưa thu thập, mình lấy. Đến cuối tháng mình chuyển khoản cho cậu nha ~ "
"Kỳ Tịch, cất giữ nha." Kỳ Kỳ đem cái hộp nhỏ đẩy tới trước người Hứa Kỳ Tịch.
Hứa Kỳ Tịch thần sắc phức tạp thu hồi cái hộp nhỏ —— nghe cách nói chuyện, Hoạ Mi tựa như cất dấu không ít phù văn chúc phúc? Số lượng, có bao nhiêu?
Ngón tay hắn tiếp xúc đến mảnh phù văn, tinh thần lực đảo qua.
【 nguyện mỗi một cọng tóc của bạn, đều có thể hóa thành một phân thân ~】
Hiệu quả của phù văn chúc phúc hiện lên trong đầu Hứa Kỳ Tịch.
Hứa Kỳ Tịch: "! ! !"
Đây là bản yếu hóa từ kỹ năng rút lông biến ra khỉ con của Hầu Ca?
Thế nhưng, mỗi khi biến một phân thân, liền cần tiêu hao một cọng tóc?
Hứa Kỳ Tịch đưa tay sờ sờ sọ não của mình, có chút không muốn.