Năng lực tiếp thu của Thẩm Họa Mi đối với sự vật, mạnh hơn so với tưởng tượng của Hứa Kỳ Tịch.
Loại chuyện siêu năng lực này, dù cho có tin tức 'Thế giới đại biến' mở đường, cũng có ngày hôm qua sự kiện của nhà lão Cao hoà hoãn, nhưng đối mặt với chuyện chồng của mình thành người có siêu năng lực, nàng căn bản không cần phản ứng liền trực tiếp tiếp thu toàn bộ, đồng thời còn mừng rỡ vì chuyện này.
"Ngày hôm nay anh có việc cần làm không?" Thẩm Họa Mi ngửa đầu hỏi.
Hứa Kỳ Tịch suy nghĩ một chút, nhớ tới 'Chân tinh thú' của bản thân mình mang về ngày hôm qua, nói: "Ngày hôm nay dự tính có thể trạch ở nhà cả ngày. . . Nghiên cứu những cái chân giò này nên xử lý như thế nào."
Hắn vung tay một cái, một phần chân tinh thú bị 'Lồng giam hơi thở' phong ấn nhẹ nhàng bay đến đây. Lồng giam hơi thở dưới tình huống không bị ngoại lực phá hư, có thể duy trì vài ngày.
Thời gian duy trì của Lệ Lao Thuật hẳn là sẽ lâu hơn, nhưng nếu như bị ngoại lực phá hư, vậy thời gian có thể sẽ rút ngắn rất nhiều.
"Cần em hỗ trợ chứ?" Hoạ Mi hỏi.
Ở nhà này, nàng ấy là đầu bếp . . . Được nàng ấy nuôi lâu như vậy, Hứa Kỳ Tịch đã sớm mất đi năng lực làm cơm.
"Để anh nghiên cứu mấy thứ này làm sao bảo tồn, đừng thấy nó hiện tại có thể bảo tồn trong thế giới này, nhưng vừa rời khỏi lồng giam phong ấn của anh, chúng nó sẽ biến mất. Trước tiên xử lý bước này, kế tiếp mới nghiên cứu vấn đề nấu chúng nó như thế nào mới ngon miệng." Hứa Kỳ Tịch nói.
"Tuy rằng nghe không rõ ràng, nhưng A Tịch cố gắng lên." Thẩm Họa Mi nói: "Có cần hỗ trợ, liền gọi điện thoại cho em."
"Ngày hôm nay muốn đi công ty?" Hứa Kỳ Tịch hỏi.
"Mỗi một tháng dù sao vẫn phải đi vài ngày. . . Sau khi xử lý xong, một vài việc vặt em có thể trực tiếp giải quyết ở nhà." Hoạ Mi trả lời.
Nàng cũng không phải mỗi ngày đều đi công ty, chỉ cần mỗi một tháng đi vài ngày làm xong mọi việc, thời gian còn lại đa số là cùng Hứa Kỳ Tịch.
"Đi đường cẩn thận. . . Anh có thể giúp đỡ chuyện gì trong công ty không?" Hứa Kỳ Tịch có chút chột dạ hỏi.
Thẩm Họa Mi nghiêng đầu: "Muốn đến công ty của em chơi à? Có thể nha."
. . .
Cuối cùng Hứa Kỳ Tịch vẫn trạch ở nhà, không cùng Thẩm Họa Mi đi công ty chơi.
Ngày hôm qua hắn vừa đi học trong mộng, học 《 Đấu Chiến Tứ Nghệ 》của giáo viên tóc dài.
Mặc dù khi ở cảnh trong mộng, hắn dùng điểm học mở ra không gian đặc thù, ở trong đó tu luyện qua bốn kỹ năng này, nhưng trong hiện thực hắn vẫn chưa chân chính thi triển bộ võ nghệ này, hiện tại thừa dịp thân thể còn ký ức, hắn phải quen thuộc trước.
Hơn nữa. . . Ngày đó mới vừa tự làm mất mặt ở trước mặt thư ký mới Tiểu Trường Lạc của Thẩm Họa Mi, nội tâm còn có chút xấu hổ.
Hắn chờ hoà hoãn vài ngày, lại đi công ty Hoạ Mi.
Phần lớn thời gian của buổi sáng, Hứa Kỳ Tịch đều tu luyện 'Đấu Chiến Kim Thân' trong bốn kỹ năng.
Kiểu đi lối tắt thăng cấp cảnh giới giống hắn, so với tấn công, kỹ năng giữ mạng càng quan trọng hơn. Hơn nữa hắn tấn công có 'Kiếm lớn', thủ đoạn và đa dạng đều đủ.
So sánh ra, phòng ngự vừa lúc thiếu một chút.
Trong bốn kỹ năng, Đấu Chiến Kim Thân liền được Hứa Kỳ Tịch nhìn trúng.
Gần đến buổi trưa, cửa truyền đến tiếng chuông cửa.
"Lại có chuyển phát nhanh? Hay là chị em Diệt Phượng tới?" Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc xuống lầu, đi mở cửa. Bản thân Hoạ Mi có chìa khóa, sẽ không nhấn chuông cửa.
Bất quá dù sao thì không phải là nhân vật nguy hiểm gì. . . Nhân vật nguy hiểm căn bản không cách nào đến gần phạm vi hai trăm mét của nhà hắn.
Thậm chí ngay cả vật nhỏ như con kiến nếu như trên người khác thường, cũng đừng mở tưởng tới gần vị trí cửa nhà hắn.
Hứa Kỳ Tịch xuống lầu mở cửa.
Sau đó, hắn liền thấy được một người nam có chút đẹp trai, một thân đồ vest chính thức, chịu đựng ánh mặt trời khốc liệt, đứng ở cửa lẳng lặng chờ đợi.
Hứa Kỳ Tịch sau khi thấy người nam điển trai này, vô ý thức nhìn tới sọ não của đối phương. . . Mép tóc rậm rạp, giá trị hảo cảm -1.
"Ơ?" Người nam điển trai thấy người mở cửa chính là Hứa Kỳ Tịch, sửng sốt.
"Anh là ai hả?" Hứa Kỳ Tịch hỏi.
"Anh là ai hả?" Đối phương cũng đồng thanh hỏi.
Hứa Kỳ Tịch: ". . ."
Giá trị hảo cảm -2.
Nơi này là nhà của tôi, tôi mở cửa, anh trái lại hỏi tôi là ai? Con người anh nhìn thì bề ngoài có vẻ đẹp trai, nhưng đầu óc không dùng được à?
Thấy Hứa Kỳ Tịch làm vẻ mặt trầm mặc, người nam điển trai ho nhẹ một tiếng hỏi: "Xin chào, xin hỏi nơi này là nhà của tiểu thư Thẩm Họa Mi phải không?"
"Là nhà của chúng tôi, anh tìm cô ấy có việc gì? Đưa văn kiện?" Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc hỏi.
"Không phải, tôi không phải đưa văn kiện, anh là em trai của Hoạ Mi sao?" Trong tay giấu ở sau người của người nam kia, không cẩn thận lộ ra một bó hoa tươi.
Cơ ngực của Hứa Kỳ Tịch hơi vểnh ra: "Tôi là người đàn ông của cô ấy."
"A? À? Hả?" Người nam điển trai tóc rậm rạp sửng sốt, kinh ngạc liên tục lui về phía sau: "Người đàn ông, cũng là chồng?"
Dường như là bị chấn động cực lớn nào đó, người nam điển trai dại mặt ra, phong cách dường như trở nên xám trắng.
Sau một lúc lâu.
"Xin. . . Xin lỗi, tôi không biết Thẩm Họa Mi nữ sĩ đã có chống, tôi không nghĩ cô ấy đã kết hôn, dù sao cô ấy còn tuổi trẻ như vậy. Nói chung, vô cùng xin lỗi. . . Xin lỗi. . ." Hắn dùng giọng điệu nức nở liên tục xin lỗi, sau đó xoay người, bước chân mất trật tự, lảo đảo rời đi.
Giây phút xoay người, tựa như thiếu chút nữa muốn khóc thành tiếng.
Hứa Kỳ Tịch cũng không biết nên nói gì mới tốt: ". . ."
Anh nên kiêu ngạo một chút đi chứ? Kiêu ngạo một chút chúng ta còn có thể đánh nhau một trận, tôi còn có thể nhân cơ hội cho anh bảy tám đấm. Mơ ước vợ đẹp của tôi, có lễ phép như thế còn mang theo ủy khuất mà bỏ chạy, như vậy làm sao mà tôi ra tay đánh người được.
Anh khóc rời đi, tôi rất khó chịu!
Trở về khiêu khích tôi đi chứ!
Mà ngay khi người nam mép tóc rậm rạp lảo đảo rời đi, xe của Thẩm Họa Mi vừa lúc chậm rãi chạy đến, xe ngừng, chân dài của nàng từ trong xe bước ra.
Người nam kia miễn cưỡng đứng vững thân thể, nhẹ nhàng gật đầu với Thẩm Họa Mi, xem như chào hỏi, sau đó cố gắng duy trì tư thế đi đường của người bình thường, dùng hết toàn lực rời đi.
Thẩm Họa Mi vẻ mặt nghi hoặc, nhìn về Hứa Kỳ Tịch: "? ? ?"
Dường như đang nói —— Đây là ai vậy?
"Người này, tới cửa tìm em." Hứa Kỳ Tịch nhún vai.
"À?" Thẩm Họa Mi thay giày cao gót, cầm ra nguyên liệu nấu ăn: "Tìm em có việc? Vậy vì sao lại đi?"
Nàng không nhận ra đối phương là ai, trong đầu cũng không có ấn tượng.
"Ừm, hắn vừa nghe đến anh là chồng của em, liền thất hồn lạc phách mà chạy như thế." Hứa Kỳ Tịch nói, tâm tình hiện tại của hắn cũng rất phức tạp.
"Ồ ~ ngài Hứa, xí muội nhà ngài bị người nhớ thương, có suy nghĩ gì không?" Hoạ Mi một tay cầm theo nguyên liệu nấu ăn, một tay cầm lấy một bó hành tây, giống như microphone đưa tới bên mép Hứa Kỳ Tịch, hỏi.
"Cảm giác được trình độ nổi tiếng của xí muội nữ sĩ nhà tôi, tôi đang suy nghĩ, tôi có phải nên nâng cao cảm giác tồn tại hay không?" Hứa Kỳ Tịch sờ cằm, trầm tư nói.
"Ồ, A Tịch rốt cục muốn nổi tiếng rồi sao?" Thẩm Họa Mi thu hồi hành tây, nói: "Em rất chờ mong nha."
"Sẽ. . . Cuối cùng sẽ có một ngày, anh sẽ trở thành người chói mắt nhất thôn." Hứa Kỳ Tịch cười ha hả nói.
Trên thực tế, chính hắn đều không nghĩ tới, hắn đã là người khiến kẻ khác khó quên nhất thôn. Ngoại trừ thôn này, ở tỉnh kế bên, hắn còn có 'Thuộc địa' một cỡ trấn nhỏ, trong trấn nhỏ ấy, Hứa Kỳ Tịch hắn cũng là tồn tại khiến kẻ khác có ấn tượng khắc sâu nhất.
"Đúng rồi, lên lầu đi." Thẩm Họa Mi một tay mang theo nguyên liệu nấu ăn, một tay ôm lấy Hứa Kỳ Tịch nói: "Lúc sáng em đột nhiên có linh cảm. . . Một hồi những nguyên liệu nấu ăn trong lồng giam của anh, giao cho em thử xem, nói không chừng em có thể giúp đỡ."
"Hả?" Hứa Kỳ Tịch sửng sốt.
Ý của Hoạ Mi là, nàng ấy có biện pháp xử lý, đối với chân tinh thú năng lượng thể?
Nhưng nàng ấy có thể làm được sao?
"Không thành vấn đề, lên lầu thử xem." Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, bất quá chỉ là chân của vài con tinh thú, hắn vẫn tiêu hao được.
Cùng lắm thì, quay đầu lại đi tìm cái mới.
Khi mỗi tầng kết giới tan vỡ, tần suất xuất hiện của tinh thú sẽ càng ngày càng cao, không sợ không có nguyên vật liệu.