Lẽ nào, người này đã thức tỉnh rồi?
Xì hơi lột da chính là năng lực của hắn?
Bất quá ở đây tuy rằng được sương mù dày đặc màu hồng phấn bao phủ, nhưng khu vực này là thế giới hiện thực, không phải Thế Giới Sương Mù. . . Theo lý thuyết, cho dù là những 'Người thức tỉnh', tại thế giới hiện thực cũng không cách nào thi triển năng lực của mình mới đúng?
Vậy người trước mắt là xảy ra chuyện gì?
Lẽ nào trong 'Sương mù dày đặc màu hồng phấn', người thức tỉnh có thể thi triển năng lực của bọn họ? Hoặc là thi triển 'Một phần' năng lực?
Tinh thú sáu tay không rõ ràng.
Đừng nói tinh thú sáu tay không rõ ràng, bản thân Cao Thoán cũng không rõ ràng. Hiện tại trái tim của hắn còn đang co bóp mãnh liệt, hoảng hốt hết hồn.
Bất quá cũng may, sau khi bị đâm xì hơi, thân thể hắn dường như sống lại, không chỉ có tròng mắt, lần này thân thể cũng có thể cử động!
Hắn mãnh liệt nhảy dựng lên khỏi sô pha, sau đó. . .
【 sau đó mình nên làm thế nào mới tốt? 】 Cao Thoán nắm chặt nắm tay, dùng tay của hắn đi đập quái vật cao hai mét này?
Con quái vật này tuy rằng thoạt nhìn dinh dưỡng không đủ, gầy teo ốm yếu, nhưng chiều cao hai mét của nó vẫn còn đó. Hơn nữa, người ta có đao, còn có sáu thanh đao.
Vù! Không đợi Cao Thoán suy nghĩ nên làm như thế nào, quái vật sáu tay dường như biết dịch chuyển, đột nhiên xuất hiện phía sau Cao Thoán, sáu đao đều xuất hiện, chính là một lần tấn công sau lưng tàn nhẫn.
Vị trí mà sáu đao nhắm vào, đều là bộ phận yếu đuối, điểm trí mạng trên thân thể Cao Thoán.
Xì ~ xì ~ xì ~ Trên người Cao Thoán lần thứ hai truyền ra tiếng xì hơi.
Lần này nhanh hơn so với lần trước. . .
Trong nháy mắt, lại một Cao Thoán xì hơi dường như phao bơi hết hơi nằm trên mặt đất.
Nhưng có kinh nghiệm của lần trước, tinh thú sáu tay không lập tức rời đi, mà là lẳng lặng chờ. . .
Quả nhiên, không bao lâu, tại vị trí sô pha, lại một Cao Thoán bơm hơi căng tròn xuất hiện.
"Đậu xanh!" Cao Thoán vừa mở miệng, sáu thanh đao xương bén nhọn đã đến trước mắt hắn, lần này ngay cả cơ hội nhảy một chút cũng không có, đã bị buộc xì hơi.
【 Mình đây là làm sao vậy? 】Cao Thoán trong lúc xì hơi trong lòng mát lạnh.
Mình, đã không phải người sao?
Trong đoạn thời gian mình trở thành người thực vật, có phải xảy ra thay đổi gì hay không?
Siêu năng lực? Người biến dị?
【 tinh thần, có chút trở nên mệt mỏi. . . 】Suy tư như vậy, Cao Thoán cảm giác cơn buồn ngủ xuất hiện.
Thế nhưng. . . Không thể ngủ!
Nếu ngủ, liền xong.
Kiên trì!
Vì vậy, Cao Thoán cắn răng kiên trì, chỉ sau vài phút, cả căn phòng xuất hiện đầy 'Cao Thoán xì hơi '.
Quái vật sáu tay cũng có chút không dễ chịu, sương mù hồng phấn trong phòng đang tan biến.
Xem ra, chỉ có thể đem đối phương kéo vào trong 'Thế Giới Sương Mù'?
Tinh thú sáu tay cũng không muốn đem đối phương kéo vào 'Thế Giới Sương Mù'. . . Bởi vì nếu người thức tỉnh tiến vào Thế Giới Sương Mù, đó chính là hỏa lực được khai hỏa toàn bộ.
Trời biết tên gia hỏa giết như thế nào đều giết không chết này, sau khi vào Thế Giới Sương Mù, sẽ cường hóa thành bộ dáng gì?
Tinh thú sáu tay có chút kinh hãi.
Cấp bậc tới đẳng cấp của nó, đã không còn dựa vào bản năng đi chiến đấu, nó dù sao cũng xem như một tinh anh nhỏ, bản thân có năng lực tư duy nhất định.
"Vù vù ~" lần này là khôi phục từ cửa, Cao Thoán vừa căng phồng lên há mồm thở dốc.
Hắn có thể cảm giác được, thể lực của mình tiêu hao rất lớn. . . Tinh thần lực càng mệt mỏi tới cực hạn.
Có thể thật sự muốn chết.
Lại bị giết một lần, hoặc là hai lần, hẳn là không cách nào tiếp tục bơm hơi.
Tuy rằng không phải người. . . Nhưng Cao Thoán có lòng yêu thương nhiệt tình ngoan cường đối với mạng sống, hắn còn trẻ, không muốn đối mặt với chữ 'Chết' này.
"Nếu như, mình có thanh đao có thể chém trúng thằng nhãi này thì tốt rồi." Cao Thoán cắn răng nói.
Phàm là có vũ khí, hắn cũng không đến mức bị động như thế ——Trong quá trình lần lượt bị buộc xì hơi, hắn liền thử nghiệm qua, vô luận là cái ghế, cây gậy những đồ vật thực thể này, đều không thể đụng chạm được đối phương.
Liền ngay cả nắm tay của hắn, cũng không cách nào đánh được đối phương.
Cái này quả thật là bật hack.
Hắn đánh không được đối phương, nhưng đối phương có thể lần lượt đâm được hắn.
Cốc cốc ~
Lúc này, một tiếng đập cửa truyền đến.
"Chúng tôi đến rồi ~" đồng thời, còn có một âm thanh nữ dễ nghe vang lên.
Lúc này đến, là lão Hứa và vợ sao?
"Không nên tiến vào!" Cao Thoán lớn tiếng kêu lên: "Trốn, nhanh lên một chút."
Cạch ~ nhưng lúc này, cửa lại bị mở ra.
Rõ ràng là cửa đã khóa, nhưng tay nắm cửa lại tự động xoay tròn một cách quỷ dị, tự động mở rộng cửa.
Sau một giây, Hứa Kỳ Tịch rõ ràng khỏe mạnh rất nhiều bước vào phòng.
Cao Thoán nhìn lão Hứa.
So với hình dạng thời đại học, thay đổi rất nhiều. từng khối cơ bắp bên dưới áo sơ mi, tràn ngập cảm giác lực lượng.
Nhưng mà hình như có cảm giác diện tích cái trán tựa như cũng lớn hơn một chút?
"Đậu xanh!" Hứa Kỳ Tịch vừa vào cửa, liền hoảng sợ.
Trước khi hắn vào cửa, cũng đã cảm giác được khác thường, bởi vậy dùng tốc độ nhanh nhất tới của.
Nhưng vừa vào phòng, hắn đã bị doạ.
Cả căn phòng đều là Cao Thoán xì hơi. . .
Quả thật giống vào tình cảnh trong phim kịnh dị, chân thật đến mức làm người ta hoảng sợ.
"Hoạ Mi em ở bên ngoài chờ một chút, hình ảnh có chút không thích hợp thiếu nhi." Hứa Kỳ Tịch kêu.
"Ơ? Kỳ thật em cảm giác hình ảnh không thích hợp thiếu nhi, em xem rất nhiều." Hoạ Mi trả lời, bất quá nàng không có lập tức theo vào, mà đứng ở ngoài cửa.
"Anh lập tức xử lý, sau đó quét dọn nhà lão Cao một chút, rồi em hẵng vào." Hứa Kỳ Tịch ôn nhu nói.
Dứt lời, hắn nhảy một cái tới gần con quái vật —— chủ yếu trên mặt đất đều là lão Cao xì hơi, hắn không thể giẫm lên lão Cao để đi tới, dù sao vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, không thể làm gì khác hơn là nhảy lên thật cao.
"Lão Hứa, cậu?" Cao Thoán suy yếu nhìn Hứa Kỳ Tịch.
"Giao cho tôi đi, cậu đã rất không tồi. . . Quên đi, tôi thật sự không biết nên khích lệ cậu như thế nào. Nói chung, kế tiếp cậu cứ nghỉ ngơi." Hứa Kỳ Tịch vốn định khích lệ Cao Thoán một tiếng, nhưng nhìn lão Cao xì hơi đầy đất, hắn lại không biết nên khích lệ từ góc độ xảo quyệt nào.
Hơn nữa, đối đầu kẻ địch mạnh, cũng không có thời gian lãng phí.
Hứa Kỳ Tịch nhìn về tinh thú sáu tay: "Quá gầy, cảm giác không được bao nhiêu thịt, hình dạng thoạt nhìn, cũng không muốn ăn."
Tinh thú sáu tay đối diện: "? ? ?"
Tuy không hiểu gì hết, nhưng dù sao vẫn cảm thấy kẻ đối diện có gì đó không đúng, nhìn ánh mắt của đối phương có chút không thích hợp —— đó là một loại ánh mắt tham lam, khi nhìn nó từ trên xuống dưới, dường như nhìn thấu từ ngoài vào trong, còn mang theo chút cảm giác bình luận và nhận xét.
Loại cảm giác này, như là ánh mắt của con cái đang lựa chọn con đực trong tộc sáu tay của nó.
Tên nhân loại kia, kích thích như thế sao?
Nhưng mặc kệ làm sao. . .
Giết! Tinh thú sáu tay lập lại trò cũ, trong nháy mắt thoáng hiện phía sau của Hứa Kỳ Tịch, sáu thanh đao xương đâm vào lưng Hứa Kỳ Tịch.
Động mạch, tuỷ sống, trái tim, gan, phổi cùng với thận.
Những chổ này đều là nhược điểm trí mạng trong cơ thể người, đâm trúng liền chết.
Keng!
Đao của nó cố sức đâm ra, nhưng không thể đâm vào thân thể, mà là đâm trúng một khối sắt —— nói đúng hơn, là kiếm.
Kiếm lớn!
Kiếm lớn rất lớn, tựa như tấm chắn, che phủ hoàn toàn Hứa Kỳ Tịch.
Hứa Kỳ Tịch bình tĩnh quay đầu, há mồm phun ra một hơi thở vào tinh thú sáu tay.
Thổ khí như lan, hóa thành lồng giam.
"Phong ấn đi, hơi thở!"
Trong tiếng vang như gió cuốn, từng dòng khí lưu tạo thành lồng giam, vây nhốt tinh thú sáu tay.
Hứa Kỳ Tịch chậm rãi xoay người lại.
Lúc này, trong con ngươi của hắn ẩn chứa sương mù, làm cho người khác có một cảm giác ưu thương nói không nên lời.
Vành mắt ửng đỏ.
Hìng dáng giống y như trong phim, những mãnh nam ấy nghẹn ngào, nhưng không cho bản thân mình khóc.
"Mày đánh tao đau." Hứa Kỳ Tịch chậm rãi nói: "Tao muốn khóc."
Tinh thú sáu tay: "? ? ?"
Ta đánh nhà ngươi đau cái đậu phộng ấy, ta đều không đánh trúng nhà ngươi, toàn bộ đao xương của ta đều đâm trúng kiếm lớn của nhà ngươi, lực phản chấn chấn động đến sáu tay của ta đều run.
Con mắt nào của nhà ngươi thấy ta đánh nhà ngươi đau?
Vừa ăn cướp vừa la làng à?