Bà Pomfrey méo miệng đánh giá anh từ trên xuống dưới nửa ngày, một lát mới rốt cuộc nói: “Được rồi… Cuối cùng cũng coi như có một người bình yên vô sự! Ta không thể không nói, con biểu hiện không tệ.”
Sau đó bà xoay người đi chăm sóc mấy vị quán quân bị thương trước đó.
Draco mỉm cười nhìn bà rời đi.
Bỗng nhiên có người vội vã chạy tới, nghe tiếng bước chân quen thuộc, Draco không có làm tư thế phòng bị. Người đến từ phía sau dùng sức ôm chặt eo anh.
Cảm giác người đến dính mặt sau lưng mình, Draco có chút đắc ý: “Anh biểu hiện thế nào?”
“Tốt đến không thể tốt hơn!” Astoria lầm bầm, cô vừa chứng kiến một màn thi đấu hoàn mỹ, màn “biểu diễn” xuất sắc kích động lòng người — tuyệt đối có thể dùng từ “biểu diễn” để hình dung — làm máu khắp người cô sôi trào.
Draco cong khóe miệng, nhẹ nhàng vỗ cánh tay bên hông mình, ra hiệu Astoria đến trước mặt anh.
“Đây là cái gì?” Astoria kinh ngạc nhìn thấy thứ gì đó tỏa sáng lấp lánh trong lòng bàn tay anh.
“Cho em, một trong những chiến lợi phẩm.” Draco nói thoải mái.
“Merlin ạ!” Astoria trợn to hai mắt thán phục: “Anh trộm trứng vàng nhanh như vậy còn chưa nói, còn bứt vảy trên mình rồng?”
“Vì để tránh rắc rối, anh chưa có bứt, kiếm một miếng bên ổ nó thôi.” Nếu như không phải sợ Mắt mèo Úc cảm giác đau đớn rồi chú ý, anh đã rút vài miếng, vừa vặn làm quà Giáng sinh cho cha đỡ đầu (Snape).
“Ừm… Nếu chỉ nhìn thôi thì cũng rất đẹp…” Astoria giơ vảy lên, ngắm hào quang của nó dưới ánh mặt trời: “Cảm ơn món quà của anh. Ồ, sắp chấm điểm rồi.”
Cô tràn đầy phấn khởi lôi kéo Draco về sân.
Biểu hiện của Draco gần như hoàn hảo, thắng được 10 điểm từ Dumbledore và ông Crouch, nữ hiệu trưởng Beauxbatons cho 9 điểm, mà hiệu trưởng Durmstrang dường như vì thiên vị quán quân trường mình chỉ cho Draco 6 điểm, khiến sân ồn ào một trận. Ludo Bagman có thể vì đánh cược, cũng cho 6 điểm, âm thanh ồn ào càng rộ lên.
Astoria mặc dù biết bọ họ chấm điểm vì tư lợi nhưng vẫn nhịn không được tức giận bất bình.
Draco vẫn dáng vẻ không sao cả, loại thi đấu này mà không tranh thủ kiếm lời thì mới kỳ quái đấy! Anh nhìn biểu hiện bất mãn của cô bé bên cạnh, buồn cười bóp mũi cô: “Đi thôi! Tiếp theo chính là trận của Đấng Cứu Thế vĩ đại của chúng ta.”
Màn của Potter cũng không khiến hai người bất ngờ, Hermione chờ đến Potter bị thương lại nhìn Draco vài giây ý tứ không rõ lúc không ai chú ý. Nhưng Astoria vừa vặn nhìn thấy.
Tầm mắt hai người chạm nhau, Granger nhanh chóng quay đầu đi, nghênh đón Potter trở về.
Tranh thủ thời gian trọng tài chấm điểm cho Potter, Draco và Astoria dắt tay nhau tránh tầm mắt phóng viên – Rita Skeeter, về phòng sinh hoạt chung Slytherin nghỉ ngơi trước…
Qua hơn một tiếng, mọi người mới lục tục trở về.
Draco bị coi như anh hùng vây ở giữa. Cho dù Slytherin có rụt rè hơn Gryffindor, nhưng dưới không khí như vậy ai đều cũng trở nên thật nhiệt tình.
Tụi con trai muốn tổ chức tiệc chúc mừng, tụi con gái thì như “theo đuổi thần tượng” vây quanh Draco, một đám kiệt lực phát huy lễ nghi xã giao học ở nhà, vắt hết óc ca ngợi anh.
Draco có tướng mạo xuất chúng, thông minh cơ trí, gia thế bất phàm, huyết thống thuần chủng, bình thường có không thiếu cô bé muốn tỏ tấm chân tình với anh. Đáng tiếc bên cạnh anh đã sớm có Astoria, rất nhiều tiểu thư chỉ có thể âm thầm cắn răng rơi lệ.
Mà giờ phút này, ca ngợi dũng sĩ nhà mình không cần kiêng kỵ điều gì, các cô có lý do trọn vẹn quấn quýt anh, thậm chí lòng ái mộ khắc chế lúc trước lại bùng lên từ đám tro.
Astoria nhìn đồng bào nữ tính muôn hình muôn vẻ, tức giận âm thầm cắn răng, cô đã bị đẩy đến phía xa nhất rồi.
“Draco của chúng ta là hàng hot đó nha!” Blaise không biết xông ra từ nơi nào đang cầm hai chén bia bơ, nháy mắt đùa cợt với Astoria đang tức giận.
“Ừm, rất rõ ràng.” Astoria xin thề, cô nhìn thấy có bạn học còn vội vàng trở về phòng ngủ trang điểm một phen sau đó lại đi ra.
Blaise đưa cô chén bia bơ: “Có rất nhiều người đố kị muốn nguyền rủa em đó.”
“Không cần nhắc nhở em.” Astoria nói uể oải, cô phát hiện Pansy cũng lấy tư thái bạn bè chen vào chúc mừng, trong lòng không khống chế được chua xót.
Lần đầu tiên cô chính mắt thấy được mình có bao nhiêu tình địch ngầm, hơn nữa con số chỉ có nhiều chứ không thiếu.
Xem ra Draco học xã giao rất tốt, ở giữa son phấn chồng chất cũng ứng phó như thường, khéo léo đến không nhìn ra một cảm xúc không hài hòa.
Astoria cụp mắt, tự nói với mình “không nên nhìn không nhìn, không nên nghe không nghe.”
Blaise khom lưng trước mặt cô nở nụ cười không ý tốt: “Có muốn anh hỗ trợ không?”
“Hỗ trợ?”
“Không biết anh có vinh hạnh làm hộ hoa sứ giả?” Blaise quay đầu lại nhìn Draco trong đám người, bổ sung: “Loại tạm thời.”
Astoria nghiêng đầu nhìn anh ta, anh ta cười lại thật chân thành xán lạn, đằng sau là Draco đang bận xã giao cùng những người không liên quan.
Sau đó cô rất thục nữ giơ tay mình, để Blaise kéo đến một bên khác.
“Cũng nặng lắm.” White cầm quả trứng vàng Draco đặt trên bàn, dùng tay ước lượng: “Tại sao không mở ra xem?”
“Nghe nói bên trong có manh mối bài thi thứ hai?” Có người ủng hộ Draco mở trứng vàng.
“Tôi nghĩ,” Draco chậm rì rì mở miệng: “Hay là bây giờ mở nó.”
Anh nhận quả trứng, tầm mắt tìm kiếm một bên khác phòng sinh hoạt chung.
Lúc này anh làm tiêu điểm, mọi cử động đều bị chú ý, tất cả mọi người cũng nhìn về nơi đó.
Draco cao giọng: “Hay là, bạn của tôi Blaise có đồng ý tự tay mở nó, vì tình hữu nghị của chúng ta?”
Đem chiến lợi phẩm tượng trưng cho vinh quang giao cho bạn của mình, đây là tình bạn ghê gớm cỡ nào! Rất nhiều người vỗ tay nhiệt liệt.
Dường như Blaise cũng không nghĩ tới, anh ta rất cảm động đi lên trước.
Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, Blaise giơ trứng vàng lên thật cao, sau đó thả xuống, bắt đầu dùng móng tay móc chỗ trũng trên quả trứng.
Trứng vàng mở ra.
Mấy giây sau, anh không thể không vội vàng khép lại quả trứng. Người xung quanh đều bịt tai, chậm chạp chưa chịu thả xuống.
(ha ha ha. Draco hố Blaise này )
“Merlin ạ! Đây là cái gì?” Blaise cau mày, nhìn quả trứng trong tay như nhìn quái vật.
Draco nhún vai: “Hay là muốn tôi tránh thoát ma nữ dây dưa?”
Có người nở nụ cười, bầu không khí lại trở nên náo nhiệt, mọi người cùng nhau suy đoán âm thanh chói tai cực kì kinh khủng trong quả trứng là cái gì.
Astoria quơ đầu, âm thanh kia thật giống có hiệu quả quanh quẩn không tan…
Người cá và rồng phương tây của thế giới pháp thuật làm cô cảm thấy thật muốn tan vỡ.
Cô đột nhiên sững sờ một hồi, sau đó mặt đỏ tới mang tai.
Trận thứ hai phải xuống nước!
“Đang nghĩ gì vậy?” Draco thật vất vả tránh thoát đám nữ sinh, lại phát hiện Astoria đang ngồi nơi đó thẫn thờ.
Cô chỉ lắc đầu, không nói gì cả.
Draco cũng không ép cô, chỉ ngồi bên người cô uống bia bơ.
Astoria nhìn gò má anh, trong lòng yên lặng tính toán nên làm gì để anh biết bí mật trứng vàng.
“Anh không lo lắng chút nào sao? Đề mục thứ hai?”
Draco để chén xuống: “Không có gì đáng lo. Một bài thi mà thôi.”
Điều anh lo lắng chân chính, là người kia phục sinh.
Lời tác giả: quần bơi của Draco màu gì? =))