Tôi sẽ không đồng ý đâu, con đường làm giàu của tôi đấy.
Nguyệt Lão đến gần tôi, dùng giọng điệu nguy hiểm nói:
“Năm anh em Thần Tài, một trong số đó là Quan Vũ.”
Quan.... Quan Vũ?
Nghĩ đến hình ảnh Quan Vũ, mặt đỏ như gấc, mắt phượng mày tằm, tay cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao, oai phong lẫm liệt, tôi vô thức đưa tay sờ lên cổ, tôi yêu tiền nhưng tôi muốn còn mạng để tiêu tiền hơn, làm người không thể tham lam quá được.
“Vậy.... nối dây tơ hồng với bốn người còn lại cũng được, còn dư một sợi để anh nối với người anh thích, anh yên tâm, tơ hồng bằng thép - bền vững với thời gian, anh sẽ được ở bên cô ấy mãi mãi.”
Mắt anh hơi ảm đạm “Tôi không thể can thiệp vào nhân duyên của mình được.”
Thấy anh cô đơn như vậy, tôi chỉ có thể an ủi:
“Không sao đâu, thần tình yêu của nước ngoài còn để mông trần, cả ngày bắn mũi tện loạn xạ, muốn yêu cũng chưa đến tuổi yêu đương kìa, tốt xấu tuổi gì anh cũng đủ tuổi để yêu đương rồi, anh đừng buồn quá.”
Sau đó Nguyệt Lão kể cho tôi nghe về người anh ấy thích, trong mắt đầy tình cảm lưu luyến.
Không suy nghĩ gì tôi đã hỏi:
“Vậy cô ấy có đẹp không?”
Vừa nói ra miệng tôi đã nhận ra hình như không ổn, chỉ khi thích chàng trai đó rồi thì con gái mới tò mò cô gái trong miệng anh ấy trô ng như thế nào.
Toi rồi, tôi không ổn rồi, tôi hoảng loạn định giải thích.
Nguyệt Lão nhìn tôi, mắt anh chứa ngàn ánh sao, từ từ trả lời: “Cô ấy rất xinh đẹp.”
Tôi ngồi không yên được nữa nên đổi chủ đề câu chuyện:
“Hôm nay là lễ tình nhân, ban ngày anh có thể xử lí công việc ở miếu Nguyệt Lão nhưng buổi tối anh nên ra ngoài quan sát mọi người một chút, làm thần không thể quá xa cách mà phải gần gũi với mọi người.”
Nguyệt Lão không từ chối.
……
Buổi tối ở quảng trường trung tâm.
Tôi và Nguyệt Lão ẩn thân đi lại giữa các cặp tình nhân, bầu không khí giữa họ ngọt ngào quá khiến tôi thấy không ổn, không biết nhìn vào đâu, vì nhìn đâu cũng thấy các cặp đôi hạnh phúc á, tôi lại còn đang đi chung với anh nữa chứ, cứ như chúng tôi cũng đang hẹn hò ý.
“Tiểu Duật, cô đang căng thẳng à?”
“Không, tôi đang nhìn xem nên xé nhân duyên của cặp nào thì được, tôi không căng thẳng đâu, không căng thẳng chút nào hết haha.”
Tôi chỉ không quen vì lần đầu tiên có người đi chơi lễ tình nhân với mình thôi, căng thẳng gì chứ.
Cũng may, một cô gái khóc sướt mướt cứu tôi khỏi cảnh xấu hổ này.
08
Cô gái đó trang điểm tỉ mỉ, ăn mặc tinh tế, nhìn là biết cô ấy đã chuẩn bị kỹ càng cho buổi hẹn nhưng bạn trai lại lấy lí do bận công việc để không đến buổi hẹn, cô ấy cứ đứng đó chờ mãi.
Bây giờ cô ấy đang khóc rất đau lòng, tôi nhìn về phía Nguyệt Lão:
“Đến lúc anh làm việc rồi kìa.”
Anh vẫn chậm chạp không hành động gì cả, chỉ đưa danh sách cho tôi xem, tôi đọc lướt qua rồi nói:
“Cắt đi thôi, não yêu đương phải nối duyên với người yêu bằng cả trái tim, người yêu sự nghiệp thành đôi với người thích tăng ca thì mới bền lâu được.”
Dọc đường đi, chúng tôi cắt duyên của rất nhiều cặp đôi.
“Bên kia đường có anh chàng đ.ánh bạn gái giữa phố kìa, nối duyên cho anh ta với bao cát mới vừa được.”
“Hai tên kia cùng phản bội bạn gái đấy, nối bọn họ với nhau đi, để tra nam h.ành h.ạ lẫn nhau đi ha, không đi ra ngoài gây hại cho người khác.”
……
Đi trên đường thôi chưa đủ, chúng tôi còn đến nhiều nhà khác nhau.
“Người đ.ồng t.ính nam này đã có vợ và một cô con gái, con rể cũng là người đồng tính, nối hai người này với nhau đi, đừng để họ làm khổ mẹ con cô ấy"
Nguyệt Lão vẫn do dự.
Tôi giật danh sách trên tay anh:
“Anh đừng làm việc cứng nhắc như vậy, linh hoạt chút đi, hai người đàn ông này ở bên nhau rồi thì mẹ con cô ấy sẽ ly hôn, ít nhất họ cũng được chia mười tám căn phòng đầy đủ tiện nghi, anh cũng được tính là nửa Thần Tài của nhà người ta đấy.”
Sau đó chúng tôi lại gặp một người đầu óc toàn là yêu đương.
Một chàng trai chạy theo xe ô tôi khóc lóc:
“Yến Tử, Yến Tử, không có em anh không sống nổi huhu.
“Yến Tử, anh sẽ chờ em, dù mười năm hay hai mươi năm anh cũng sẽ chờ, nếu người ta đối xử với em không tốt thì trở về với anh, anh vẫn chờ em...”
Tôi nghe anh ta gào khóc mà đau đầu theo luôn.
“Buộc dây tơ hồng quanh anh ta luôn đi, quấn mấy vòng vào, để anh ta học cách yêu bản thân mình.”
“..... Rất thâm tình mà.”
Nguyệt Lão nhỏ giọng lẩm bẩm, bị tôi nghe thấy.
“Tôi có thể chờ cô ấy nghìn năm.”
Tôi kinh ngạc: “Nghìn năm?”
“Chính xác là 1400 năm.”
Khó trách anh ấy có thể làm Nguyệt Lão, đây là não yêu đương bằng vàng ròng không có tí tạp chất nào luôn rồi
Thấy tôi im lặng, anh lại hỏi:
“Nếu là cô, cô có thể chờ bao nhiêu năm?”
“Tôi sẽ không chờ.”
“Tôi cũng sẽ không để cô chờ đâu.”
Anh ấy không đầu không cuối trả lời nhưng mà câu này cao thâm quá, tôi không hiểu được.
Tôi nhấc chân lên định đi.
“Vậy anh còn không đi nhanh lên, định để tôi chờ hả.”
Tôi càng nghĩ càng lo lắng mình bị mấy người não yêu đương lây bệnh, không thể không nhắc nhở Nguyệt Lão:
“Lúc anh nối tơ hồng của tôi với Thần Tài thì cứ để bọn họ yêu đơn phương tôi nhé.”
Bọn họ toàn tâm toàn ý yêu tôi còn tôi toàn tâm toàn ý kiếm tiền là được rồi.
Nguyệt Lão mỉm cười gật đầu, mặt mày sáng như sao trời.
[Về nguồn gốc của ngũ Thần Tài thì có 2 phiên bản:
Lập luận 1: Ngũ Lộ Tiểu Thần Tài
Theo "Phong thần diễn nghĩa" 5 vị thần tài gồm
- Tài bạch Tinh quân Triệu Công Minh (trung tâm) và 4 vị thiên quan dưới quyền, phụ trách thu thập bảo vật 4 phương:
- Chiêu bảo Thiên tôn Tiêu Thăng (hướng đông)
- Nạp trân Thiên tôn Tào Bảo (hướng tây)
- Chiêu tài Sứ giả Trần Cửu Công (hướng đông)
- Lợi thị Tiên quan Diêu Thiếu Tư (hướng bắc).
Lập luận 2: Ngũ Lộ Đại Thần Tài
5 vị Thần Tài chính được thờ phụng ở TQ theo thứ tự là:
- Trung bân Tài thần Vương Hợi (trung tâm)
- Tài lộc Chân quân Tỷ Can (hướng đông)
- Thiên tài Tinh quân Sài Vinh - Chu Thế Tông Quách Vinh (hướng nam)
- Võ thần Tài Quan Công (hướng tây)
- Tài bạch Tinh quân Triệu Công Minh (hướng bắc)
Trong truyện tác giả sử dụng lập luận thứ 2 Ngũ lộ đại thần tài nhé.]