4
Con gái đã được bố mẹ tôi đón đi, tôi cũng an ủi bọn họ trở về không cần lo lắng cho tôi.
Tiếp theo, tôi phải xử lý tất cả mọi chuyện một mình.
Bây giờ Hàn Bân đã chết, tôi cũng ngất xỉu nhập viện.
Vậy thì đám tang này giao cho bố mẹ anh ta lo liệu đi.
Kiếp trước, tôi phải hao tâm tổn sức lo hết mọi chuyện kết quả bị hai người già đó ghét bỏ không đủ đẳng cấp, tiệc rượu quá ít, khung cảnh cũng không hoành tráng.
Thật lố bịch.
Một người đã c.h.ế.t mà muốn khung cảnh hoành tráng cái gì, anh ta xứng đáng sao?
Khi chú tư thím tư đến thì nhìn thấy tôi nằm ở trên giường bệnh, còn mang theo mặt nạ dưỡng khí, tất cả đều bất ngờ.
“Cháu bị làm sao vậy?”
Bác sĩ kiêm bạn thân Triệu Lâm ở bên cạnh trả lời: "Bệnh nhân vì đau lòng quá độ dẫn đến việc ngộ độc kiềm hô hấp, tạm thời còn chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm.”
Tôi cố gắng chống đỡ thân thể, khàn giọng hỏi: "Chú, thím cám ơn hai người đã đến thăm cháu, cháu, cháu..."
Còn chưa nói xong, Triệu Lâm đã ấn tôi trở lại giường bệnh.
"Triệu Thiến, tớ đã nói cậu rồi cậu đang ở trong giai đoạn rất quan trọng, tâm trạng của cậu không thể quá kích động được. Nếu còn tiếp tục như vậy thì mạng của cậu cũng không giữ được đâu đấy!"
Tôi trơ mắt nhìn chú Tư thím Tư, im lặng rơi lệ.
Chú Tư thím Tư vừa nghe xong thì cuống cuồng tay chân.
“Cháu đừng kích động. Hàn Bân đã đi rồi, cháu phải kiên trì, con cái và bố mẹ chồng đều cần cháu. Chuyện trong nhà, cháu cứ yên tâm đi, chúng ta sẽ giúp anh trai và chị dâu lo liệu tang lễ cho Hàn Bân.”
“Chú Tư thím Tư, hai người có thể thay cháu thắp hương trước mộ Hàn Bân Được không?”
"Chúng ta nhất định sẽ làm, cháu cần phải chăm sóc sức khỏe thật tốt, sau nay anh cả và chị dâu còn phải trông cậy vào cháu!"
Tôi gật đầu, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Nhìn xem, ngay cả người ngoài cũng biết rõ trong lòng.
Hàn Bân mất rồi, con dâu như tôi chính là túi m.á.u di động của bọn họ.
Tin tức Hàn Bân c.h.ế.t đã truyền ra ngoài, đương nhiên bố mẹ chồng không thể nào thoát được.
Họ không đến mà nhờ người đến gọi tôi về làm tang lễ.
Tục ngữ nói rất đúng, diễn kịch thì phải diễn trọn bộ.
Dáng vẻ nửa sống nửa c.h.ế.t này của tôi, rơi vào trong mắt chú Tư thím Tư thì là do đau lòng quá mức không thể nào chống đỡ được.
Bọn họ cũng chẳng thể ép tôi về được, làm vậy không thích hợp chút nào.
Gửi lời đến là được.
Người vừa đi, tôi bình tĩnh lau nước mắt, từ trên giường ngồi dậy.
Triệu Lâm kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm: "Thiến Thiến, có phải cậu đau lòng đến hồ đồ rồi không?"
Tôi lắc đầu: "Không có, tớ còn rất nhiều chuyện phải làm, tuyệt đối không thể ngã xuống vào lúc này. Có một số việc, sau này cậu sẽ hiểu.”
Kiếp trước, bạn tốt Triệu Lâm liền khuyên tôi đừng vì Hàn Bân mà khổ sở như vậy nhưng tôi không nghe lời cô ấy.
Còn làm phiền cô ấy luôn lén nhét tiền vào sinh nhật con tôi.
Tôi biết, cô ấy không đành lòng để tôi sống một cuộc sống nghèo túng.
“Thiến Thiến, nếu cậu cần giúp đỡ thì cứ nói.”
“Được.”