Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

7

"Mẹ, tiền này trả mới làm cho Hàn Bân hổ thẹn đấy. Con và mẹ đều tin tưởng anh ấy là một người tốt thì làm sao anh ấy có thể ra ngoài vay tiền bao nuôi tiểu tam được chứ, đây là một trò cười lớn cho thiên hạ đấy!"

Chủ nợ cười lạnh vài tiếng, khinh thường nhìn tôi nói:

“Hàn Bân thật sự có bản lĩnh không nhỏ nha, ở bên ngoài nuôi tình nhân mà ở trong nhà vẫn có một người luôn chung tình với cậu ta.”

“Hôm nay tôi sẽ cho cô biết cái gì gọi là chưa  thấy quan tài chưa đổ lệ!"

Khi anh ta đưa ảnh chụp ảnh chung của Hàn Bân và Trần Tuệ Như cho tôi xem, trái tim tôi trở nên đau đớn.

Không thể phủ nhận, kiếp trước tôi thật sự yêu anh ta.

Anh ta là mối tình đầu của tôi, vừa cao vừa đẹp trai, mặc dù gia cảnh hơi kém một chút nhưng điều này không hề làm giảm bớt tình yêu của tôi đối với anh ta.

Chúng tôi là điển hình của cặp đôi nữ phụ nhà giàu và nam phượng hoàng.

Ngay cả căn nhà ở Hồng Kông, cũng là bố mẹ tôi bỏ ra hai phần ba tiền mới mua được.

Sau đó Hàn Bân không nói tiếng nào mà đã đón bố mẹ chồng lớn tuổi lên ở chung.

Tôi cũng đối xử với họ như bố mẹ ruột.

Và kết quả?

“Người đàn ông của cô đã sớm bao nuôi tiểu tam ở bên ngoài, đây là sự thật!”

Chủ nợ đặt bằng chứng trước mặt tôi, tôi ôm ngực, ngất xỉu như ý nguyện.

Chết tiệt!

Lão nương mới không thay anh ta  trả tiền, bệnh viện thì phải tiếp tục ở!

Chân trước tôi mới nằm viện, chân sau bố mẹ chồng liền đến cầu xin bố mẹ tôi

Nhưng từ lúc bố mẹ tôi biết Hàn Bân vay tiền ở bên ngoài để nuôi tiểu tam thì đã mang theo con tôi đi đến Tam Á.

Chủ nợ cứ như vậy mà ở trong nhà, nghe nói quan tài của Hàn Bân đều để ở bên ngoài đã ba ngày hai đêm rồi chưa được hạ táng.

Bố mẹ chồng cũng nhờ một họ hàng bên Hàn gia tới nhưng chưa kịp thấy mặt tôi thì đã bị Triệu Lâm đuổi về.

“Bệnh nhân vẫn còn trong phòng chăm sóc, cô ấy không chịu nổi một chút k1ch thích nào. Nếu là chuyện nhà thì tôi đề nghị chờ bệnh nhân hoàn toàn khôi phục rồi nói sau.”

Thử hỏi xem có họ hàng nào mà đồng ý gánh vác tội danh bức tử quả phụ cơ chứ?

Bãi nước nhà chúng tôi đã hoàn toàn trở nên đục ngầu.

Ai nhúng tay vào thì người đó bị bẩn.

Một tuần sau, tôi hầu như không thể ngồi dậy.

Bố mẹ chồng trước tiên đi tới bệnh viện, khóc không ra hơi.

Tổng kết lại chính là, chủ nợ đã chuyển hết những gì có thể cầm cố trong nhà đi.

Xem dáng vẻ của hai người này thì có thể thấy ngay cả tiền bọn họ cũng không bỏ qua.

Mẹ chồng thấy tôi im lặng không nói gì thì nháy mắt với bố chồng.

Bùm hai tiếng, hai người đều đồng thời  quỳ xuống đất.

“Thiến Thiến, mẹ biết Bân Nhi không xứng đáng với con. Nếu nó còn sống, mẹ nhất định sẽ đánh nó một trận để trút giận cho con. Nhưng nó đã chết, con hãy nể tình đứa bé, trước tiên đem nhà thế chấp rồi trả tiền cho người ta thì may ra cuộc sống của cả nhà chúng ta mới có thể tiếp tục.”

Kiếp trước tôi không nói hai lời mà đem nhà đi thế chấp ngay.

Chỉ vì giúp Hàn Bân trả hết nợ khi còn sống mà tôi đã để cho anh ta làm một quỷ trong sạch.

Sau đó thuê một căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách, bố mẹ chồng vô cùng ghét bỏ vì nó quá nhỏ và không sáng sủa, đã vậy còn chê nó không có thang máy.

Mưa to tầm tã thì chê tôi về nhà quá muộn, khiến bọn họ đói bụng.

Tôi bỏ công việc công chức đàng hoàng để đi bày sạp bán đồ ăn vặt.

Sống qua đêm rồi nhìn thấy mặt trời rạng sáng.

Nhưng từ đầu đến cuối không thể đợi được một ngọn đèn thuộc về nhà tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK